[ Thơ Hay ] Thơ viết về Đà Lạt với nhiều cảnh đẹp, thơ mộng, lãng mạn nhất

[ Thơ Hay ] Thơ viết về Đà Lạt với nhiều cảnh đẹp, thơ mộng, lãng mạn nhất

Tuyển chọn 1 số bài thơ viết về cảnh Đà Lạt, những nỗi nhớ dành cho Đà Lạt thành phố tôi yêu hay, mới nhất.
“Vùng hoang lạnh suối thì thầm khẽ hát, làn ngọt trong in đá sỏi muôn màu. Trên nách lá trồi non vừa mới cảy, bát ngát mảnh vườn hoa tỏa sắc hương.
ĐÀ LẠT ƠI!!! đậm nét riêng đến vậy, khúc đông ca bản ballad nhẹ nhàng”

Giới thiệu: Nếu bạn muốn xem nhiều và nhiều hơn nữa thơ hay viết về thành phố buồn mù sương, hãy bấm xem ngay: thơ Đà Lạt

THƠ VIẾT VỀ ĐÀ LẠT TÔI YÊU

ĐÀ LẠT MỘNG MƠ
Thơ: Hiền Trần

Em về Đà Lạt mộng mơ
Thả hồn nhẹ bước bên hồ thở than
Thông reo vi vút gió ngàn
Cam Ly róc rách chứa chan ân tình

Ngàn hoa sắc thắm lung linh
Đồi thông hai mộ thắm tình lứa đôi
Chuyện xưa đã kể lâu rồi
Mối tình duyên nợ một đời vì nhau

Phố hoa rực rỡ muôn màu
Tích xưa Bảo Đại đời sau vẫn còn
Một vùng sơn thuỷ nước non
Trúc Lâm Thiền Viện phật tròn quả tu

Đẹp sao thành phố sương mù
Nơi đây tiên cảnh vi vu đại ngàn…

ĐÀ LẠT CHIỀU ĐÔNG – Thơ: Thanh Hà

Xuân Hương bóng nước lặng lờ trông
Hoàng hôn nghiêng tím cả nỗi lòng
Mơ màng lữ khách dừng chân ngóng
Trời nước giao hòa với nhạc thông

Đây Đà Lạt mơ xứ ngàn thơ
Thác ngàn réo gọi mãi đôi bờ
Cam Ly ai oán lời nức nở
Họa khúc nghê thường gió nhởn nhơ

Sương phủ mây che bóng nắng chiều
Đường về nghe thổn thức niềm yêu
Dã quỳ rực thắm chiều vội xuống
Để khách đường xa bước cô liêu

Than Thở cùng ai liễu rũ buồn
Bao lần nức nở giọt sầu tuôn
Tình vương mây trắng in dòng nước
Khắc khoải sương mờ lặng lẽ buông.

con đường thật đẹp ở Đà Lạt
con đường thật đẹp ở Đà Lạt.

MÙA ĐÔNG ĐÀ LẠT
Thơ: Giang Hồng

Cắt những lớp sương mù gió dồn đuổi gió
Mở lồng ngực mình thông trải thảm thông
Xòe đốm mắt dã quỳ vàng nỗi ngóng trông
Đà Lạt của anh bước vào đông vời vợi.

Tỏa hương bung sắc hoa thổi hồn về phố núi
Sáng bừng lung linh gương mặt Hồ Xuân Hương
Chẳng lạnh bức mành thơ khi em kết muôn nỗi vấn vương
Sợi nhớ sợi thương đan tình dệt đêm huyền thoại

Ngả đường quanh co bao nỗi niềm chờ đợi
Ngàn xanh màu hẹn hò trên vi vút ngàn thông
Lời ai lãng đãng như mây trắng bềnh bồng
Như tự ngàn xưa phố yêu mùa đông Đà Lạt.

KỈ NIỆM ĐÀ LẠT MÙA ĐÔNG

Thơ: Xuân Đào

Mùa đông ấy lạnh giá mờ sương
Gió thổi heo may lá rớt thường
Dạo bước đồi thông Đà Lạt nhớ
Cà phê quán vắng tiếng thông reo

Giữa đại ngàn tình mãi vẫn gieo neo
Con thuyền trôi theo dòng đời mãi miết
Đêm mùa Đông bỗng nghe hồn nuối tiếc
Chút ngọt ngào dìu dịu lúc mới yêu…

ĐÀ LẠT TRONG TÔI VÀ NỖI NHỚ

Thơ: Sinh Hoàng

Tạm biệt nhé hàng thông reo vi vút
Xuân Hương ơi ai soi bóng năm nào
Than Thở vẫn như ngày nao than thở
Ôi! Đồi Cù chiều gió nhẹ lao xao

Hòa Bình vui trước phố thắm hoa đào
Bao màu áo len, hồng tươi đôi má
Em gái cao nguyên bước chân không vội vã
Tiếng chuông ngân từ đỉnh tháp Con Gà

Xuôi dốc mờ sương thác Prenn thấp thoáng
Để lại sau lưng niềm thương nhớ diết da
Ngọn đèo cao đã bao độ ta qua
Mà xao xuyến , mà nghe lòng quyến luyến

Đà lạt ơi trong tôi bao kỷ niệm
Dốc quanh co hun hút ủ sương chiều
Xa Đà Lạt biết bao điều muốn nói
Nhớ vô cùng.Ôi! Đà lạt thân yêu.

ngôi nhà nhỏ giữa rừng hoa Đà Lạt
ngôi nhà nhỏ giữa rừng hoa Đà Lạt.

ĐÀ LẠT CHIỀU THU
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

Chiều Đà Lạt em về qua lối cũ
Hoàng hôn buồn sương phủ trắng làng thôn
Thác CamLy gợi lại những nỗi buồn
Trong đau xót dòng lệ tuôn dang dở

Hồ Xuân Hương câu chuyện tình muôn thuở
Mộ đồi thông nức nở lắm bi ai
Đỉnglangbiang mây giăng phủ thôn đoài
Chiều ĐàLat nhớ hoài câu nguyện ước

Thanh Thủy cafe bóng trăng soi đáy nước
Lữ khách thu nào dừng bước nơi đây
Thung lũng mùa này hoa mua tím rụng đầy
Em nhớ buổi chia tay trong da diết…

Sương mù ơi..giờ đây xin tạm biệt
Hoa Anh Đào thương tiếc một tình yêu
Trúc Lâm Viên vang lại tiếng chuông chiều
Để nhớ lại Đà Lạt nhiều kỷ niệm !!

ĐÀ LẠT MỘT CHIỀU MƯA

Thơ: Phan Trung Trực

Tôi viết cho em chiều tắt nắng
Chiếc lá vàng rơi về nguồn cội
Bên nhà có mưa rơi lất phất
Mùa thu rất thật đi qua tôi.

Những chiều mùa thu lặng lẽ trôi
Nghe tiếng thật lạ mặn vị đời
Trời cứ buồn buồn mây giăng kín
Cơn gió thổi về chạnh bờ môi

Cũng nghe thật lạ Đà Lạt ơi
Chiều thu mưa đổ không ngớt lời
Rèm thưa cửa sổ lộng nỗi nhớ
Băn khoăn ngày tháng tình lả lơi…

ĐÀ LẠT THÁNG MƯỜI

Thơ: Tạ Thăng Hùng

Em có về Đà Lạt chiều nay
Để ngắm tháng mười long lanh nắng mới
Những con đường dã quỳ vàng vời vợi
Hồ Truyền Lâm thơ mộng gió sang mùa.

Những cây phong già quyến rũ hồn thơ
Thay màu lá như thay màu áo mới
Từ màu xanh sang vàng rồi đỏ màu chờ đợi
Lung linh chiều theo gió ngả nghiêng rơi.

Thung lũng tình yêu mơ mộng lắm em ơi
Sương giăng mắc một khung trời mờ ảo
Em sẽ thấy những hạt vương trên áo
Trên tóc người du khách ngắm mây bay.

Những cơn mưa phùn có thể đến chiều nay
Rơi nhè nhẹ trên cánh đồng tam giác mạch
Vừa chớm nở khoe màu hoa lấp lánh
Hơi lạnh đầy e ấp những nhành hoa.

Đà Lạt ơi ta chẳng muốn cách xa
Tháng mười nhớ thác Cam Ly biết mấy
Chiều bối rối nghe chuyện tình xưa ấy
Để cho hồ Than Thở gọi thành tên.

Đà Lạt tháng mười em cũng đừng quên
Thăm những vườn hồng ngọt giòn thu tới
Và những ai lòng vẫn thầm mong đợi
Hãy cùng tháng mười về Đà Lạt mộng mơ thôi..

con đường ở Đà Lạt 2 bên toàn là thông
con đường ở Đà Lạt 2 bên toàn là thông.

THƠ TỰ SÁNG TÁC VỀ ĐÀ LẠT

ĐÀ LẠT TÔI VỀ…!
Thơ: Mai Phan

Nay tôi lại về thành phố ngàn hoa.
Nơi có đồi thông reo khói chiều lam tỏa
Hồ Than Thở nàng mây buông tóc xõa
Thác Cam Ly mang nặng nỗi tơ lòng.

Đà Lạt ơi! Thành phố đầy mộng mơ
Đẹp nên thơ những buổi sáng sương mờ
Thung Lũng Tình Yêu chìm trong màu lam tím
Mê hoặc lòng người không muốn rời xa.

Đà Lạt thành phố của ngàn hoa.
Chùm phượng tím lung linh vừa chớm nở
Mimosa mãi thẹn thùng muôn thuở
Bên nụ hồng còn e ấp nét trinh nguyên.

Đà Lạt ơi ! khiến lòng ta xao xuyến.
Tiếng thông reo vi vút mỗi chiều về
Như gợi nhớ câu chuyện tình dang dở
Xúc động lòng người – Hồ Than Thở khắc ghi.

Mai xa rồi ta biết nói điều chi?
Xin gửi lại nơi đây bao lời thương mến.
Hẹn một ngày không xa ta lại đến.
Đà Lạt , mộng mơ , thơ mộng đến diệu kì.

NHỚ!!!
Thơ: Hương Vang

Khung trời Đà Lạt
Tỏa ngát hương hoa
Nơi đây cảnh sắc giao Hòa
Ngàn hoa đua nở chim ca rộn ràng

Nắng vàng óng ả
Vương lá ngọt ngào
Cho lòng em mãi xuyến xao
Mải mê em bước lạc vào vườn ân

Một lần em đến
Hương quyện mê say
Vui chơi cho đến cuối ngày
Ra về mới thấy chân tay rã rời

Chơi vơi trong dạ
Nhớ quá nơi đây
Bao nhiêu cảm xúc đong đầy
Thoảng nghe trong gió hương bay nồng nàn.

ĐÀ LẠT TRONG TÔI – Thơ: Lê Phượng

Đà Lạt ơi! Em có nhớ kỷ niệm một thời
Chiều Xuân Hương mây buông nhẹ vương trên tóc
Từ biệt em Cam Ly reo lòng ai lưu luyến
Anh bây giờ mong nhớ gặp lại ngày thơ

Đà Lạt mơ đôi lứa cầm tay hẹn hò
Đồi thông reo hương hoa bay nhẹ nhàng trong gió
Mùa thi qua trao cho nhau từng dòng lưu bút
Tiếng dương cầm reo rắc dìu dặt lòng ai

Đà Lạt say em có nhớ vầng trăng đêm nào
Ngồi bên nhau li cà phê ngọt ngào giọng nói
Mùa thu sang trăng thanh vờn trên lá biếc
Môi em cười xao xuyến bồi hồi chưa vơi

Em đi rồi Đà Lạt vắng trong tôi
Câu kinh cầu bàn chân như níu bước
Nhịp thời gian xoay về bao năm tháng
Mai xa rồi thương quá Đà Lạt ơi!

cảnh hồ đẹp ở Đà Lạt
cảnh hồ đẹp ở Đà Lạt.

ĐÀ LẠT VỚI MÙA THU
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

Đồi chiều lát đát hạt mưa bay
Nối trời với đất mặc gió lay
Không gian buốt lạnh dừng chân bước
Gùi hái trên vai vượt lối đưa

Đà Lạt mùa nầy đã vào mưa
Sấm rền mây phủ lối mòn xưa
Trời đêm mưa lạnh bao trùm phố
Chuông chùa cổ tự thong thả đưa

Thác đỗ mưa rơi Thung Lũng chiều
Xuân Hương hồ vắng bóng quạnh hiu
Đồi Thông Hai Mộ trơ tuế nguyệt
Thế sự vô thường vẫn bấy nhiêu

Nước đọng hàng cây cơn gió chiều
Trĩu buồn mưa đỗ gió vờn mây
Trăm năm phố núi trời Đà Lạt
Mưa điểm mái đầu hay tóc phai !!

ĐÀ LẠT TRONG TÔI
Thơ: Lục Bình

Đà Lạt ơi! Thành phố lạnh trong tôi
Rực sắc hoa nao lòng người lữ khách
Vương trong gió tiếng chuông chùa khoan nhặt
Thông đưa tay vẫy gọi giữa mây trời

Đà Lạt ơi! Ta đã đến bên người
Nén nhung nhớ bấy lâu ta chờ đợi
Trải lòng ta bao đêm thâu vời vợi
Nỗi yêu thương ta trao cả vào thơ

Đà Lạt ơi! Thành phố mộng phố mơ
Là muối mặn ướp vần thơ chan chứa
Là vị ngọt của nụ hôn đôi lứa
Là men say chếnh choáng giấc mơ nồng

Đà Lạt ơi! Ta yêu người biết không?
Bằng những rung động đầu đời tha thiết
Có lẽ trong ta tình yêu ấy bất diệt
Hơi thở còn! Ta yêu mãi không thôi!

ĐÀ LẠT MỘT CHIỀU THU – Thơ: Trần Phan

Chiều chùng xuống, sương choàng lên đỉnh núi
Thông ướt mềm, thấm lạnh giọt sương rơi
Lá vàng đan, đã ngập lối xưa rồi
Anh gom nhặt chút hương làm kỷ niệm

Đà Lạt ơi.. nhớ những lần anh đến
Hồ Tùng Lâm, sóng lặng khép thời gian
Nghe trong ta, bao xúc cảm dâng tràn
Dồn ngọn bút, vẽ vần thơ huyền diệu

Về tìm em, cho nhịp tim đồng điệu
Cuộc vui tàn, bao nhung nhớ chia xa
Sương mờ rơi, tắm ướt cánh thông già
Gió dồn đuổi, hồ lăn tăn gợn sóng

Thả vào đêm, cả khung trời thơ mộng
Gió vi vu thấm lạnh,thiếu vòng tay
Đêm trống vắng,phố phường đã ngủ say
Còn đâu nữa…chỉ đêm buồn tỉnh lẻ

Đã xa rồi, thêm thương nhớ khôn nguôi
Mái tóc huyền, bay trong gió sương đêm…/

bức ảnh đẹp về Đà Lạt
bức ảnh đẹp về Đà Lạt.

Yêu Đà Lạt cháy cả con tim!

Thơ: Hồ Tịnh Văn

Ta nhớ rõ từng khoảnh khắc về Đà Lạt
Những cái ôm ghì
Những ánh mắt thân thương
Ta nhớ cùng ai rong ruổi khắp các cung đường
Sà xuống vườn hoa, hay la cà quán cóc

Ta nhớ cùng ai ôm trọn vòng tay mời mọc
Cho cảm xúc nồng nàn lan toả hương yêu
Ta nhớ đồi thông nhớ lắm buổi ban chiều
Tản mạn viết về con người, nét yêu kiều Đà Lạt
Nụ cười đến rồi đi chân thật
Cứ muốn say nghiêng ngả để mà say
Hương hạ về đôi mắt cứ chát cay
Nhớ Đà Lạt, ôi chao là nhớ!

Nhớ màu tím hoa sim bên hồ Than Thở
Nhớ đồi thông vi vu gió vui mừng
Bàn tay đan, nụ cười tươi lan toả
Và góc cà phê Nghệ Sỹ mắt rưng rưng

Bạn hỏi ta, Đà Lạt yêu không nhỉ?
Ta thật thà, ôi yêu quá là yêu!
Mỗi mùa trôi qua ta trở về Đà Lạt
Để nắm chặt bàn tay ai phiêu diêu phố lưng chiều.

ĐÀ LẠT MƠ
Thơ: Lục Bình

Kìa! Đà Lạt lung linh chào nắng mới
Liễu nghiêng mình, phơi phới biếc ngàn thông
Anh đào bung nhuộm sắc khoảng trời hồng
Chao gợn sóng mây lồng Hồ Than Thở

Xuân Hương vẫn mơ màng trong nỗi nhớ
Hoàng hôn buông Thanh Thủy vỡ giọt chiều
Cam Ly hoài ru vỗ giấc hoang liêu
Đem kí ức dạt phiêu nơi sâu thẳm

Thung lũng tình yêu ánh mắt nào say đắm
Đồi Mộng Mơ nhớ lắm nụ hôn nồng
Lạc vào đêm vầng trăng úa mênh mông
Nhuộm vàng võ chênh chông chia hai ngã

Nghe gió rít trên cành cây ngọn lá
Tiếng kinh cầu vội vã khúc sầu thương
Đà Lạt càng hoang hoải phủ khói sương
Chờ nắng ấm vấn vương miền đất lạnh.

THUNG LŨNG TÌNH
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

Đà Lạt giờ buồn lắm biết không anh
Cơn mưa phùng lưa thưa rơi từng hạt
Tiếng thác reo chảy theo dòng ào ạt
Đêm lặng thầm tẻ nhạt quá buồn tanh

Đà Lạt hạ chiều thiếu vắng tình anh
Em chợt nhớ một chiều xưa dĩ vãng
Giờ mình em lang thang ngoài ngõ vắng
Con đường về nắng nhạt đã phai phôi

Cơn mưa phùng lất phất cũng qua rồi
Ngày anh trở lại cho môi hồng thêm thắm
Chuyện tình mình sẽ đậm tình nắng ấm
Ta bên nhau tay sưởi ấm vòng tay

Chờ anh về má thắm sẽ không phai
Trời Đà Lạt của những ngày ấp ủ
Tiếng nhớ thương nói bao nhiêu cho đủ
Em sẽ đợi chờ nơi thung lũng tình yêu !!

MAI VỀ ĐÀ LẠT NGÀN XANH

Thơ: Giang Hồng

Mai về Đà Lạt ngàn mây
Ươm vàng kỉ niệm vòng tay phố chiều
Bên thông cao vút gió reo
Làm bông hoa nhỏ dốc đèo xanh xưa

Mai về Đà lạt ngàn hoa
Thung sâu thăm thẳm nhạt nhòa bước chân
Người còn cười nụ xa gần
Để ta mãi nhớ ngại ngần phố quanh

Mai về Đà lạt ngàn xanh
Dốc đời ta níu một nhành hè lơi
Vọng trong tiếng gió chơi vơi
Giọng ai thủ thỉ những lời nhớ mong

Mai về Đà Lạt ngàn thông
Gói lòng còn chút ngóng trông hạ vàng
Bẻ bông hoa cỏ thời gian
Bồng bềnh ta thả sang ngang chút lòng.

ảnh đẹp hồ Xuân Hương ở Đà Lạt
ảnh đẹp hồ Xuân Hương ở Đà Lạt.

ĐƯA EM VỀ ĐÀ LẠT
Thơ: Hồ Như

Anh muốn đưa em về thăm Đà Lạt
Nơi lừng danh bát ngát đại ngàn hoa
Hà Nội Lâm Viên có phải đâu xa
Thời mở cửa: Tàu bay là phương tiện.

Gặp đợt nóng người lên rừng, xuống biển
Tránh nắng hè theo những chuyến lãng du
Còn chúng mình đến vùng đất sương mù
Bởi Tây Nguyên không âm u như trước

Ta thỏa thích với ước mơ mình được
Cùng bên nhau hưởng lộc phước trời ban
Tuần “trăng mật” dẫu có chút muộn mằn
Nhưng ý nghĩa thật nhân văn em nhỉ?

Đà Lạt – Cao nguyên nên thơ, hùng vĩ
Bao chuyện tình thật thi vị lắng sâu
Hồ Xuân Hương nước trong đẹp xanh màu
Thông Đồi Cù chắng nơi đâu giống thế

Thung Lũng Tình yêu chuyện tình ai kể
Viện Hải Dương sinh vật bể (Biển) đẹp thay
Dinh triều Nguyễn… Bảo Đại dựng bao ngày
Công viên hoa ngập tràn đầy màu mới

Còn nhiều nữa những địa danh mình tới
Thác Prenn, vườn hồng mới, Nhà thờ…
Đà Lạt bây giờ hết cảnh hoang sơ
Nhưng với anh chưa phai mờ kí ức

Anh muốn em thả mình vui hết mực
Như đời người náo nức đón thành công
Cho cuộc sống luôn tươi đẹp sắc hồng
Tựa cảnh trời hoa… mênh mông Đà Lạt.

NHỚ ĐÀ LẠT – Thơ: Huy Hạnh

Đà Lạt ơi thành phố của mộng mơ
Hồ Than Thở mây bay mờ sương mỏng
Thác Cam Ly ru mối tình thơ mộng
Để hồn ai mong ngóng đợi chờ trông

Đồi Thông reo Hai Mộ sắt se lòng
Bao Lữ khách viếng thăm thầm thương nhớ
Xót xa cho mối tình đầu dang dở
Trời không se duyên nợ cứ làm ngơ

Đây Xuân Hương phong cảnh đẹp nên thơ
Soi Đà Lạt mặt hồ lung linh nước
Thành phố ngàn hoa nào ai quên được
Đã đến rồi không muốn bước rời xa

Thông vẫn reo hoàng hôn rớt la đà
Màu lam tím phủ lòng ta se lạnh
Nghe đâu vang tiếng chuông nhà thờ đánh
Rung động lòng người viễn cảnh mộng mơ

Nay xa rồi sao bỗng cứ ngẩn ngơ
Gói kỷ niệm thẫn thờ không quên ấy
Xứ Hoa Đào thầm ước ao là vậy
Đà Lạt buồn chỉ lại thấy trong mơ.

Nhớ Đà Lạt
Thơ: Hoàn Đàm

Đà Lạt nắng trải vàng thưa
Gió lay nhè nhẹ rỡn đùa bên vai
Hàng Thông vi vút reo hoài
Ai còn đứng đó bên ngoài rèm thưa

Hoàng hôn buông nhẹ như vừa
Khuất sau dãy núi tiễn đưa buổi chiều
Lặng nhìn bóng ngả Liêu xiêu
Dấu xưa hằn nét bao điều vấn vương

Ánh đèn mờ chiếu Xuân Hương
Người đi xa khuất trong sương mịt mờ.

ĐÀ LẠT ƠI, TA NHỚ!
Thơ: Hồ Tịnh Văn

Đà Lạt ơi anh nhớ em nhiều lắm
Nhớ trái tim đa cảm của nàng thơ
Nhớ đôi mắt, nhìn anh cứ dại khờ
Nhớ vòng tay siết chặt bờ vai nhỏ

Đà Lạt ơi nhớ em nhiều lắm đó
Nhớ lối về trên ngõ vắng xôn xao
Nhớ tim yêu say đắm lại dạt dào
Nhớ đêm lạnh ngọt ngào mùi rượu chát

Đà Lạt ơi ánh mắt tình tươi mát
Thả hồn theo tiếng gọi của rừng xanh
Nhớ vai gầy trên phố nhỏ mỏng manh
Nhớ đêm nào nàng cùng anh dạo bước

Đà Lạt em trái tim hiền mực thước
Em là ai cô gái của Đà thành?
Cảm ơn nàng đã gọi đến tên anh
Đà Lạt hỡi xanh ngời tình yêu ấy!

cảnh hoa cỏ và hồ nước tuyệt đẹp ở Đà Lạt
cảnh hoa cỏ và hồ nước tuyệt đẹp ở Đà Lạt.

NHỚ EM ĐÀ LẠT
Thơ: Hữu Điệp

Anh nhớ Đà Lạt mơ
Hồ Xuân Hương lỗi hẹn
Nhịp chân ai bẽn lẽn
Sương rớt lạnh bờ vai.

Đêm đêm cứ mơ hoài
Giữa rừng thông hút gió
Ngập ngừng mây hỏi nhỏ
Thơm mái tóc em nha.

Anh em mãi cách xa
Để đong đầy nỗi nhớ
Biết là duyên không nợ
Sao vẫn muốn thật gần.

Anh ước được dừng chân
Bên hồn em trong mát
Vườn xuân hoa ngào ngạt
Giữa thung lũng tình yêu.

NHỚ ĐÀ LẠT
Thơ: Thu Hương Vũ

Em xa Đà Lạt đã một mùa trăng
Mà nỗi nhớ soi lòng vằng vặc
Duyên tơ trời- khung cửi kia ai mắc
Mà trong tim Đà Lạt cứ rạng ngời

Cả khung trời với nỗi nhớ chơi vơi
Thành phố trăm hoa hát tình ca bằng gió
Langbiang – mây vờn gì nơi đó
Chia tay mà , chỉ lặng lẽ thông reo?

Hương hoa cỏ em mang về theo
Sáng nay chợt bung ra từ váy áo
Thung lũng tình yêu sương giăng huyền ảo
Trước Mimoza- em thành kẻ đa tình…

Hồ Xuân Hương mặt trời gọi bình minh
Từ đỉnh núi nhô ra- từ dưới hồ tắm gội
Nắng vàng buông lụa cỏ xanh bối rối
Dốc Parenn heo hút gối mạn đèo…

Em muốn mang Đà Lạt về theo ?
Cả cái lạnh thèm có anh bên cạnh
Đêm Đà lạt- ly cà phê sóng sánh
Hết mưa rồi – sao chưa tạnh lòng em?

Bạn vừa xem qua những bài thơ viết về Đà Lạt trên trang A4Y.ORG – “Tất Cả Dành Cho Bạn”. Hãy gửi những vần thơ của bạn về Đà Lạt ở phần bình luận bên dưới bài viết nhé!..

Theo dõi
Thông báo của
guest
1 Comment
Cũ nhất
Mới nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tạ Thăng Hùng
Tạ Thăng Hùng

Đà Lạt Nhớ
Thơ Tạ Thăng Hùng

Hà Nội bây giờ đã lạnh chưa em
Đà Lạt đổi mùa lạnh bàn chân bước
Mây xuống núi phủ mặt hồ xanh biếc
Đà Lạt sương rơi những cánh hoa vàng.

Thành phố run run đêm ngủ mơ màng
Anh cũng nhớ em run run không ngủ
Hồ Than Thở rì rào lời nhắn nhủ
Em có về Đà Lạt mộng mơ không?

Bên Tháp Cam Ly chiều xuống mênh mông
Nắng Thung Lũng Tình Yêu tràn nỗi nhớ
Đêm mưa ướt đồi Thông thương Hai Mộ
Hồ Truyền Lâm ngơ ngẩn gió mây lùa.

Hồ Xuân Hương đêm ngủ đã say chưa
Xao xuyến quá ngày xưa bao kỷ niệm
Lòng say đắm nhìn sương đêm rơi xuống
Tay trong tay hạnh phúc thắm môi cười.

Đà Lạt nhìn hoa nở khắp muôn nơi
Lòng tha thiết nhớ về em Hà Nội
Đi lặng lẽ bên hồ Tây gió thổi
Má đỏ hồng ấm cả một mùa đông.

Chiều về Đà Lạt
Thơ Tạ Tạ Thăng Hùng

Đà Lạt ơi tôi đã trở về đây
Chào con phố, hàng cây chiều gọi gió
Lòng thổn thức như buổi đầu gặp gỡ
Nửa muốn đi, nửa muốn đứng lại nhìn.

Phố núi xôn xao nắng ấm thanh bình
Hồ xanh mát dịu dàng trời Đà Lạt
Du khách đến ngẩn ngơ chiều muốn hát
Thung lũng mây bay lấp lánh nắng vàng.

Cơn gió chiều ru mái phố dọc ngang
Lên dốc xuống đèo xôn xao hoa nở
Hoàng hôn rớt êm đềm hồ Than Thở
Đồi thông reo ai đó đợi nhau về.

Tháp Cam Ly du khách đến mải mê
Đồi Hai Mộ kể chuyện tình vời vợi
Tôi muốn đến Hồ Xuân Hương đứng mãi
Ngắm hoàng hôn rơi xuống níu chân người.

Đà Lạt mộng mơ, Đà Lạt yêu ơi
Ai chưa tới hãy về thăm ngay nhé
Đà Lạt đó dễ thương như đứa trẻ
Hé môi cười ta chỉ muốn thơm thôi…

Đà Lạt Mưa Bay
Tác giả: Tạ Thăng Hùng

Anh về Đà Lạt chiều nay
Cơn mưa đầu mùa đã tới
Sao Hồ Truyền Lâm không nói
Em về theo hướng nơi nao.

Đà Lạt đêm tối xôn xao
Mưa bay ướt đầm phố núi
Cam Ly ơi cho tôi hỏi
Sao buồn như áng mây bay?

Anh ngồi ngơ ngẩn nhìn mây
Mùa về thơm hoa cùng gió
Hương bay nồng nàn mắt phố
Tô màu nỗi nhớ phôi phai.

Đà Lạt thao thức đêm dài
Anh đi tìm em không ngủ
Gió reo đồi thông nhắn nhủ
Anh về hồ biếc Xuân Hương.

Bồi hồi biết mấy nhớ thương
Em giờ nơi đâu ướt áo
Đồi Cù ai còn đi dạo
Tình yêu thung lũng hẹn hò.

Đâu đây ngân tiếng chuông chùa
Hay là em đi cầu nguyện
Trời mưa nên em chưa đến
Nồng nàn điểm hẹn ngày xưa.

Đà Lạt thành phố mộng mơ
Yêu nhau đến hồ Than Thở
Em ơi bây giờ còn nhớ
Một chiều hẹn ước mùa mưa…