Top những bài thơ ngắn hay viết về Đà Lạt và tình yêu đôi lứa. Đó là những vần thơ ngắn nói về tình yêu nam nữ gắn liền với tình yêu Đà Lạt với những kỷ niệm đẹp của 2 người.
Những bài thơ buồn nói lên nỗi nhớ người yêu khi đến Đà Lạt kỷ niệm, hay những vần thơ thật lãng mạn của đôi lứa khi cùng nhau đi dạo khắp thành phố ngàn hoa.
THƠ TÌNH ĐÀ LẠT TỰ SÁNG TÁC
ĐÀ LẠT MỘNG MƠ
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Anh đưa em về thành phố mộng mơ.
Sánh vai nhau bước ven hồ Than Thở.
Kỷ niệm xưa ùa về cùng nỗi nhớ.
Ta bên nhau lúc thành phố mờ sương.
Đà Lạt ngàn hoa đua sắc khoe hương.
Anh đã ngỏ lời yêu thương từ đó.
Em có nghe lời thì thầm trong gió.
Tình hai đứa mình cháy đỏ thương yêu.
Tay trong tay ngày ấy những buổi chiều.
Hoàng hôn tím có bao điều muốn nói.
Thung lũng tình yêu mắt nhìn bối rối.
Bờ môi ngọt ngào nóng hổi nụ hôn.
Tiếng thông reo nghe lắng đọng tâm hồn.
Đôi tình nhân bên đường mòn sánh bước.
Giống như đôi ta bao năm về trước.
Cũng ngọt ngào cũng mộng ước chung đôi.
Cám ơn nhiều Đà Lạt mộng mơ ơi.
Cho ta có mối tình thời trai trẻ.
Nắm tay nhau cùng bước đi em nhé.
Tới cuối con đường mình sẽ bình an.
TÌNH THƠ ĐÀ LẠT
Thơ: Phạm Thị Chiến
Cùng Anh về thăm Đà Lạt mộng mơ
Ta nhớ lại tình thơ ngày xưa ấy
Nay trở về trong lòng mình vẫn thấy
Tình yêu xưa sóng dậy lại quay về
Thả tâm hồn Đà Lạt quá đê mê
Chiều lam khói giống cảnh quê ngày tết
Ta bên nhau đùa vui quên mỏi mệt
Vạt nắng chiều ai đó dệt thành thơ
Theo Anh về ngắm Đà Lạt mộng mơ
Bao ký ức ngày xưa giờ trở lại
Chiều dần buông bàn tay ai mê mải
Đan trong nhau mãi mãi chẳng muốn rời
Lời thì thầm nho nhỏ gọi em ơi!!!
Nghe thổn thức con tim ôi lỗi nhịp
Thung lũng yêu chiều mưa rơi chẳng kịp
Ướt áo em Anh có dịp hong rồi
Đà lạt về thiếu vắng giọt mồ hôi
Cứ lành lạnh bồi hồi mây đan khói
Nghe thì thầm bên tai Anh khẽ nói
Mãi yêu em… câu nói tự khi nào!!!
Bốn mắt nhìn tình tứ gởi đổi trao
Mơ mộng ước bao lâu thành hiện thực
Nay trở về con tim đang đánh thức
Thuở mới yêu rực lửa trái tim hồng.
thơ tình Đà Lạt. |
Bài thơ tình 6 chữ viết về Đà Lạt hay..
ĐÀ LẠT ĐÊM CUỐI MÙA TRĂNG
Thơ: Nhánh Rong
Đà Lạt đêm cuối buồn ghê
Vì mai hai mình đôi ngã
Em về làm dâu người lạ
Anh rời xa chốn từng quen
Đêm cuối trăng nhuốm màu đen
Không tròn vàng như thuở trước
Hay trăng biết em cất bước
Rời xa Đà Lạt sương mù
Mây buồn che trăng âm u
Gió cũng tự nhiên ngừng thổi
Nụ hôn cuối cùng dẫu vội
Mà sao môi ấm tới giờ?
Anh nghĩ Đà Lạt sẽ chờ
Một ngày em-anh trở lại
Phải không em người con gái
Vì em dang dỡ vần thơ
Đà Lạt thiếu đi mộng mơ
Từ dạo em rời gót ngọc
Giá như anh có thể khóc
Biết đâu em chẳng xa rời?
HẠ CHIỀU ĐÀ LẠT..
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Đã qua rồi câu chuyện của hai ta
Nhớ không anh đêm trăng non đầu hạ
Chuyện hợp tan..nên đã xa vội vã
Nữa đêm buồn đau nhói cả hồn thơ..
Mùa hạ về em gởi hết mộng mơ
Hỡ người ơi phương xa còn ngóng đợi
Vần thơ viết chần chờ chưa kịp gởi
Ngước nhìn trời anh hỏi tại vì sao..
Ngày trở về..sao cách trở thương đau
Dù cố gắng rồi cũng đành tan vỡ
Kỷ niệm xưa..mái trường anh còn nhớ
Từng bước chung đôi sao nay nỡ chia lìa
Kí ức nào chúng mình từng sẽ chia
Rồi hôm nay xa lìa câu dang dở
Bài thơ cũ cánh bướm vàng duyên nợ
Tiếc một thời bỡ ngỡ nắng hạ sang
Trăng hạ buồn bao hoài niệm tay đan
Tình dở dang bẽ bàng trong tất dạ
Ôm vấn vương Đà Lạt chiều cuối hạ
Giọt lệ nào thương quá một thời yêu…
***Xem thêm: Thơ ca Đà Lạt, thơ khen ngợi vẻ đẹp thành phố ngàn hoa hay nhất
CHIỀU ĐÀ LẠT
Thơ: Bàng Nguyên
Chiều Đà Lạt sương mù bay trắng xóa
Trắng tựa như màu áo trinh nguyên
Hoa hồng nhung nguyền lung thắm đỏ
Cho anh thầm thì.. lời ngỏ yêu em!
Hồ Xuân Hương con nước trôi thầm lặng
Gợn chút tình gió khẽ sóng lăn tăn
Khoát bờ vai hơi ấm băng miền cảm
Em cũng thầm thì, thỏ thẻ yêu anh!
Bên Vườn Hoa anh sợ em cảm lạnh
Gió hoang đàng ..từ phía vắng Đồi Cù
:Em quen rồi xứ sương mù anh ạ
Chỉ sợ cơn mưa… mùa hạ bất ngờ.
Mưa bất ngờ Cẩm Tú Cầu sẽ nũng
Màu trắng trinh nguyên cũng lụn úa tàn
Nên Cẩm tím… anh không dám đụng
Sợ đôi mắt nàng lại rụng giọt châu sa.
ĐÀ LẠT TRONG TA
Thơ: Mãi Tìm Nhau
Đà lạt mùa này mưa lạnh không em..?
Nước Xuân Hương liễu có mềm soi bóng
Em có lang thang những ngày gió lộng..
Có nhớ mong nào lay động trong tim..?
MÃI TÌM NHAU ta vẫn mãi đi tìm…
Chắc thành phố vẫn im lìm lạnh vắng.
ĐÀ LẠT MÙA THU mưa có về gieo nặng
Giọt tình buồn sâu lắng giữa tim nhau…
Khi Ta về … thì em ở phương nao
Sao cách biệt để nhớ nhau đến thế…
Vẫn biết gặp nhau là điều không dễ…
Kẻ chân trời người góc bể… xa xăm
Trời bây giờ đã gần hết tháng năm…
Phượng tím có sót mầm nào chưa nở.
Cho ta nghe một chút gì nhung nhớ…
Đà lạt mơ buồn… vương mãi ở trong ta…
Nỗi nhớ nào từ khoảng ngút ngàn xa…
ĐÀ LẠT TRONG TA
Thơ: Hồ Như
Em có nghe tiếng rì rào thông hát
Mang theo buồn xa vắng một bờ vai
Nỗi nhớ này sao cứ kéo mãi dài
Như tiếng vọng khi chuông Nhà thờ đổ
Ước một lần cùng em đi dạo phố
Giống thuở nào mình đang độ thanh xuân
Nắm tay nhau chẳng dấu chút ngại ngần
Trên thảm cỏ sải bước chân không mỏi
Ước một lần tai mình nghe em nói
Nhớ không anh, em chờ đợi từ lâu
Đến bây giờ dù tóc đã đổi mầu
Vẫn muốn được cùng chung nhau hơi ấm
Đà Lạt giao mùa trời không rét đậm
Trên Đồi Cù hun hút tiếng thông reo
Thung lũng xanh mang tên gọi Tình yêu
Hồ Than Thở … của những chiều ngày ấy
Cảnh và người sao nặng lòng đến vậy
Để bây giờ anh cảm thấy trong mình
Khoảng lặng nào lưu luyến mãi lung linh
Nỗi niềm nào mang nặng tình một thuở
Đà Lạt giờ vẫn muôn loài hoa nở
Nhưng hè về mở nhật kí ra xem
Bông phượng tím lại nhớ đến phát thèm
Cảnh mộng mơ của nơi đây… Đà Lạt.
ĐÀ LẠT THÁNG SÁU
Thơ: Thanh Hùng
Đà Lạt ơi tháng sáu lại đến rồi
Em có thấy mưa rơi đầy trước ngõ
Mưa lất phất bay bay từng hạt nhỏ
Thấm vai gầy cơn gió lướt khẽ run
Chiều hoàng hôn Đà Lạt cứ mịt mùng
Sương giăng mắc trên lưng chừng ngọn núi
Gió heo hút từng bước chân lầm lũi
Những con người vội vã cúi chào nhau
Xa bao năm Đà Lạt đã thay màu
Khu du lịch nối đuôi nhau đón khách
Hồ than thở đồi cỏ luôn được sạch
Người dập dìu tấp nập đến vui chơi
Phố về đêm lung linh đẹp rạng ngời
Nhà Thủy Tạ sương mờ trong đêm vắng
Xe thổ mộ lốc cốc từng bước nặng
Từng đám người lẳng lặng dạo xung quanh
Hồ Xuân Hương tỏa hơi mát trong lành
Hồ Đa Thiện đừng đi nhanh kẻo mỏi
Đến Thiền Viện hồ Tuyền Lâm đứng đợi
Datenla thác nước phủ trắng đầu
Nhiều năm rồi thời gian đổi thay mau
Biết còn đẹp như những ngày tháng trước
Lâu không đến không thể hình dung được
Còn mộng mơ để người ước quay về
Đà Lạt ơi tháng sáu lại nhớ ghê.
cô gái áo dài tím giữa vườn hoa Đà Lạt. |
THÀNH PHỐ MÙ SƯƠNG
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Dốc hàng thông sương mờ giăng trút lá
Một nỗi buồn như đã chợt nhóm lên
Thời gian qua dù cố ý lãng quên
Sao kí ức còn dài hơn triền dốc
Chiều nơi đây gió tung bay sợi tóc
Cố dặn lòng không khóc lệ đắng môi
Rồi ngày mai anh bên cạnh một người
Tình cất bước thì làm sao giữ được
Còn đâu nữa vòng tay êm ngày trước
Từng giọt buồn như chảy ngược vào tim
Chuyện ngày xưa cứ lay động nỗi niềm
Bao kỷ niệm chợt hiện về số phận
Thời gian ơi duyên phần sao lận đận
Trong tim em từng nhịp đập liên hồi
Đà Lạt buồn hình bóng cứ dần trôi
Lấy cảm xúc gieo vần vào nỗi nhớ..
Cố xóa hết một thời tình lầm lỡ
Vì chúng mình không nợ cũng chẳng duyên
Kể từ đây em như một chiếc thuyền
Sẽ không thể ghé vào nơi bến đỗ ..
ĐÀ LẠT VÀ ANH..
Thơ: An NhiênNhững vạt hoa bốn mùa hương tỏa sắc
Phố mưa bay giăng mắc trái tim gầy
Đà Lạt anh thiếu vắng một vòng tay
Đêm hò hẹn.. chỉ nơi này em nhớGió ru êm nghe nghẹn chùng nhịp thở
Nghiêng trăng thề khuyết vỡ nửa mênh mang
Ngàn thông reo theo suối hát mơ màng
Anh có thấy phút dịu dàng Hạ ghéDấu yêu à ! Ngàn nụ hôn thật khẽ
Ngọt môi mềm yêu nhé nhớ nghe anh
Dẫu xưa sau vạn vật có mong manh
Tình em vẫn mãi chân thành nguyện gửiĐã xa rồi những tháng ngày lầm lũi
Nén lòng mình giấu hờn tủi vào đêm
Giờ có anh ru giấc muộn êm đềm
Bình yên ghé ấm êm vòng tay đợiAnh có nghe nẻo khuya buồn diệu vợi
Rót bình minh ngày mới đến mau dần
Đà Lạt thương nuông vạt nắng thanh tân
Bởi xa anh em để phần mong nhớ !!!Viết cho những phút nhớ anh.
Đà Lạt và anh ..không em. Đã hơn 10 năm, em chưa một lần về thăm lại nơi những mùa hoa vàng nở. Đà Lạt trong em luôn dịu dàng như một nàng thiếu nữ yểu điệu trong những chiếc váy hoa lung linh muôn màu sắc. Lang thang trên những con đường quanh co nghe mưa hờn Hạ nhớ..Một Đà Lạt bỏ nhớ bỏ thương cho trái tim cô gái 21 tuổi là em khi lần đầu đặt chân lên đó. Xứ sở của những vạt cỏ non tơ hoa vàng ngập lối.. lãng đãng sương mù ..Đà Lạt buồn như yêu muôn thuở vẫn khiến cho lòng ta quay quắt nhớ…
Đà Lạt ấp ủ trong mình một chút lạnh se lòng với những con đường quanh co, những đồi thông mù sương, những mặt hồ tĩnh lặng… Một chút bâng khuâng không ầm ào chát chúa mà cứ thế giản đơn như thế len lỏi vào trái tim yêu vừa mới chớm…
Đà Lạt trong em là thế đó anh à. Một Đà Lạt gọi lại nhớ thương đánh thức một vùng hoài niệm tưởng đã ngủ quên hôm nào.
Có những ngày sao nhớ anh nhiều thế. Chợt ước sẽ bên anh sánh bước dưới vạt mưa chiều… Lòng nhẹ tênh mênh mông một nỗi niềm khôn tả… chẳng biết lúc này anh có giống mình không ?
THƠ TÌNH ĐÀ LẠT MỘNG MƠ
Dưới đây là phần cập nhật mới về chùm thơ tình Đà Lạt mà bạn đang xem. Ngoài ra, bạn cũng đừng bỏ qua những chia sẻ của thi hữu ở phần bình luận nhé!..
HẠ VỀ PHỐ CŨ..
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Anh có về thăm Đà Lạt nữa không
Hoa Hồng thắm mùi hương thơm ngào ngạt
Bay lan tỏa khung trời chiều dịu mát
Nghe lòng như gạt được nỗi suy tư
Khi hạ về bằng lăng bay muôn nơi
Cơn mưa phùn cảm giác như vừa lạ
Vùng cao nguyên buổi chợ nay đông quá
Đứng lặng nhìn vội vã bóng của ai…
Tháng tư về rộn rã cứ đỗ dài
Xót sợi nắng giữa ngày trưa trời đẹp
Vầng mây trắng sắp hàng như đứng nép
Hoàng hôn chiều ghép lại bức tranh đôi
Hồ Xuân Hương..điểm hẹn của một thời
Ôm kỷ nệm xa rồi cùng người ấy
Sao thời gian lại trôi nhanh quá vậy
Cánh phượng hồng nở rộ khắp muôn phương
Hàng phượng vĩ hai buổi ta chung đường
Sân trường cũ còn vấn vương nhiều lắm
Bóng người xưa đã mịt mờ xa thẳm
Nay hạ về gặm nhắm nỗi buồn riêng..
chàng trai bên Ngã Ba Tình – Đà Lạt. |
Thơ tình của người con trai với lời hẹn hứa sẽ về thăm lại Đà Lạt yêu thương và người con gái ngày xưa..
ANH SẼ VỀ ĐÀ LẠT ƠI
Thơ: Lê Minh Thuận
Anh sẽ về thăm lại Đà Lạt xưa
Ôn kỉ niệm cuối Thu mưa ngày đó
Tan chợ từng bật cấp tóc theo gió
Anh ngớ người nhìn em đỏ môi xinh
Anh sẽ về chấp nối lại tình mình
Đếm từng bật cấp in hình bóng em
Hương cà phê quán cũ vẫn còn thèm
Lộng lẫy Mimosa bên góc vắng
Anh sẽ về bù lại bao cay đắng
Áo em xanh thêm đẹp hẳn tình yêu
Cho mắt môi em cứ mãi yêu kiều
Bờ vai gầy thôi cô liêu em ạ
Anh sẽ về trải đỏ một giường hoa
May gối thêu hai chữ là hạnh phúc
Chăn nệm hồng bỏ mùi hương hoa cúc
Trăm năm tình cho đến lúc tàn hơi
Anh sẽ về ôm em giữa đất trời
Rồi thét lớn yêu quá hởi em ơi
Hoa Hướng Dương không thể thiếu mặt trời
Và Đà Lạt không thể thiếu mây trôi.
PHỐ CŨ EM VỀ
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Phố cũ em về Đà Lạt với cô đơn
Hoa phượng rơi trên con đường lẽ bóng
Kìa đồi thông người ơi em trong ngóng
Hẹn ngày về cùng ngắm áng mây bay
Đà Lạt em về nhìn những giọt sương mai
Cái lạnh hoàng hôn đêm dài se thắt
Có khóc đâu sao lệ nhòa khóe mắt
Bên bờ hồ bắt gặp cánh hoa trôi
Hạ nắng em về tìm kí ức xa xôi
Đồi Hai Mộ của mối tình thơ dại
Anh là ai sao nơi đây còn mãi
Trọn đời này khắc khoải để tìm quên
Trở lại quê nhà buồn cứ chông chênh
Trời đang mưa bên ly cafe đắng
Lối cũ ngày xưa giờ dài vô tận
Trên mặt hồ giọt nắng cứ nghiêng chao
Hoa bằng lăng chiều gió thổi lao xao
Gợi nhớ qua mau nỗi buồn da diết
Phố núi em về nhớ ngày tiển biệt
Giấc mơ đầu tha thiết đã trôi xa
Đường Nam Kỳ gió thổi buốt thịt da
Khoát áo len vẫn thiếu làn hơi ấm
Đếm bước một mình đêm khuya xa thẳm
Đà Lạt thả hồn thầm lặng gọi cố nhân…
Thơ tình buồn của cô gái trong khung cảnh Đà Lạt hoài niệm về người xưa, nhớ về những kỷ niệm với người yêu cũ..
ĐÀ LẠT CHIA LY..
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Mùa hạ năm nào sánh bước chung đôi
Giờ chia xa tim bồi hồi vạn nẻo
Kỷ niệm xưa bây chừ giờ lạt lẽo
Vỡ vụn rồi níu kéo lại được chăng
Nếu nén kìm sẽ lạt lỏng buâng khuâng
Thôi hãy tỏ phân rõ ràng tất cả
Đừng để vết trầm làm em gục ngã
Thà nói một lần kết quả có đắng cay
Vậy nha anh ta đối mặt ngày mai
Cùng bước tiếp hay sang bờ bến khác
Em không sao đừng ngập ngừng giây lát
Dù xót xa nhưng ta đã thật lòng…
Anh phương trời nơi viễn xứ xa xăm
Em vẫn giữ bờ môi hôn nồng ấm
Kí ức xưa một thời mình chung bóng
Hạ sắp về anh có biết hay chăng..
Ngày anh đi em nhỏ lệ bao lần
Gục vào vai trong lặng thầm da diết
Hồn ngơ ngẩn sân ga chiều tiển biệt
Vết xước này như tuyết phủ vào tim..
chụp ảnh cưới ở Đà Lạt. |
BUÂNG KHUÂNG NỖI NHỚ..
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Anh có về Đà Lạt với em không
Miền đất lạnh chất chồng bao kỷ niệm
Sân trường cũ còn đây cây phượng tím
Đợi anh về tô điểm lại mùa yêu..
Hồ Xuân Hương mình bên nhau buổi chiều
Đường Khởi Nghĩa sao nhiều con dốc nhỏ
Cùng thả ước mơ với niềm vui theo gió
Ngắm trăng thề còn đó những lời thương
Đã lâu rồi trong em mãi vấn vương
Bàn tay anh chạm môi hường ngày ấy
Miền cao nguyên sóng tình như trỗi dậy
Vườn Tú Cầu vẫn còn đấy hương yêu
Đà Lạt mưa phùn nhớ biết bao nhiêu
Tiếng anh gọi Hằng iu về em nhé
Vội nhìn anh em gật đầu khe khẽ
Choàng vai em lặng lẽ bước bên lề
Phương trời xa anh đất khách rời quê
Xứ sở mù sương lờ thề vẫn giữ
Tình đã trao cho một người lữ thứ
Nguyện trọn đời không phai chữ tình chung.
Bài thơ tình 8 chữ viết về Đà Lạt với những hoài niệm về tình yêu xưa..
VÙNG CAO NGUYÊN KỶ NIỆM
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Chiều cao nguyên thẩn thờ qua phố vắng
Đứng lặng nhìn mây trắng phủ đồi thông
Thác cam ly vương vấn mối tình nồng
Đêm ly biệt nỗi đau lòng tan vỡ
Hồ Xuân Hương ghi chuyện tình muôn thuở
Mộ đồi thông cũng nức nở bi ai…
Thung Lũng tình ngày nào tay trong tay
Ánh mắt trao ai nguyện xây mộng ước
Thanh Thủy cafê ánh trăng soi bóng nước
Lữ khách ngày nào dừng bước nơi đây
Đỉnh Ăng Bi Lăng sương phủ giăng đầy
Tình viển khách hoàng hôn chiều Đà Lạt
Sương mờ ơi..giờ ta xin tạm biệt
Hoa Anh Đào lưu luyến một tình yêu
Trúc Lâm Viên vọng lại tiếng chuông chiều
Như gợi nhớ Đà Lạt nhiều kỷ niệm…
***Xem thêm: [ Thơ Hay ] Thơ viết về Đà Lạt với nhiều cảnh đẹp, thơ mộng, lãng mạn nhất
Bài thơ tình 8 chữ lãng mạn viết về Đà Lạt thời điểm cuối mùa Thu..
ĐÀ LẠT CUỐI MÙA THU
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Thành phố buồn nghe bài ca em hát.
Anh lên thăm một chiều thu man mác.
Dưới chân mình tiếng xào xạc lá rơi.
Nắm tay em anh dìu dắt lên đồi.
Nụ hôn ngọt ngào bờ môi nồng ấm.
Em nhớ không tình đôi ta sâu đậm.
Hai đứa mình bước chầm chậm yêu thương.
Trên đồi Cù nghe khúc nhạc du dương.
Ta ngồi bên hồ Xuân Hương ngắm phố.
Con đường quanh co chiều thu mưa đổ.
Khi xa rồi mang nỗi nhớ khôn nguôi.
Đà Lạt Buồn nhưng nhớ mãi em ơi.
Một mối tình của một thời khờ dại.
Hoa Mi mô sa màu như hoa cải.
Hoa Dã Quỳ vàng anh hái tặng em.
Đà Lạt mộng mơ thành phố êm đềm.
Ta cùng nhau đi chợ đêm Đà Lạt.
Thăm chùa Ve Chai thăm khu Trại Mát.
Vào nông trang nghe ngào ngạt hương hoa.
Đà Lạt ơi! ta chẳng muốn chia xa.
cô gái dễ thương giữa vườn hoa Đà Lạt. |
Bài thơ tình 8 chữ viết về Đà Lạt và nỗi nhớ về người yêu xưa của cô gái khi quay về với Đà Lạt. Cảnh đây nhưng người xưa không thấy đâu..
EM VỀ PHỐ NÚI CAO NGUYÊN
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Vùng Cao Nguyên em trở lại quê hương
Lối vào nhà sương ướt mềm trên cỏ
Chiếc va ly độc hành bên lối nhỏ
Kỷ niệm ngày nào còn đó chưa phai
Cánh Hồng Nhung đang hứng giọt sương mai
Chiếc xích đu chổ này giờ vắng thật
Một chút thoáng qua ghi trong kí ức
Chợt ngỡ ngàn làm thức dậy con tim
Em trở về bên phố núi lặng im
Ân tình cũ dần chìm vào sương khói
Bước xuống đường vẫn nguyên không thay đỗi
Lòng ngậm ngùi với nỗi nhớ người xa
Quán cafe Thanh Thủy bao ngày qua
Anh viển khách xa rồi như mây trắng
Ngồi suy tư em nhớ vòng tay ấm
Của ngày nào ta cùng ngắm phố đêm
Phố vắng anh con đường cũ buồn tênh
Đà Lạt mơ..thẫn thờ vùng kỷ niệm
Trên thảm cỏ một thời em tìm kiếm
Dấu chân nào chiếm trọn trái tim em.
GIỌT MƯA ĐƠN
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Chiều Đà Lạt!
Có giọt mưa đơn còn ngủ quên trên lá
Để em mãi tìm về quá khứ không tên…
Phố nhỏ cuối đường ai gieo nỗi mông mênh
Chút vấn vương bên thềm loang thương nhớ
Có những con đường lá vàng rơi bỡ ngỡ
Soi bóng giữa trời những giọt nắng dịu êm
Chạm xót tình thu khao khát biết đâu tìm
Thương nhớ đong đầy nơi phương trời đất khách
Cuộc sống bình yên bên trời tây xa cách
Thương chiếc lá vàng rơi mãi sẽ về đâu
Nhìn giọt mưa sa như giấu những tủi hờn
Nơi khoé mắt gởi yêu thương về phương đó
Một thoáng chạnh lòng cơn mưa qua phố nhỏ
Nhớ vòng tay xưa chiều đó vẫn ngậm ngùi
Mưa cứ giọt dài như bao giọt lệ rơi…
Những kỷ niệm buồn vẫn còn nơi chiếc lá
Đà Lạt chiều nay đôi mình giờ hai ngã
Giọt sương chiều còn đọng lại cả hồn đau
Miền kí ức..mãi hiện về trong vội vã
Gọi tên ai..tim vạn ngã xót thương sầu
Đà Lạt đêm buồn thấm ước cả mùa ngâu
Còn ai nhớ thương bến giang đầu quạnh vắng
Cầu ô thước năm xưa tiển người trong thầm lặng
Giờ vẫn còn mang nặng nỗi niềm riêng !!
Thơ tình 5 chữ nói lên nỗi niềm của người con gái muốn thể hiện với người con trai mình thương khi đang ở Đà Lạt..
ĐÀ LẠT NÀNG THƠ
Thơ: Nhánh Rong
Đà Lạt mù sương vậy
Anh có thấy em không?
Hay hư ảo chờ mong
Một người con gái khác?
Mây cao nguyên bàng bạc
Sương phủ lạnh vai gầy
Em cần một vòng tay
Ôm để truyền hơi ấm
Đà Lạt không lạnh lắm
Khi có anh cận kề
Nghiêng vai xõa tóc thề
Trói đời anh lại nhé?
Đà Lạt thôi buồn tẻ
Khi hai đứa mình yêu
Đâu cần nói chi nhiều
Môi tìm môi đã hiểu
Con tim yêu xúi biểu
Anh đến với Đồi Cù
Thăm Đà Lạt sương mù
Gặp nàng thơ trong mộng
Hồ Xuân Hương gió lộng
Có giữ được chàng trai?
Hay cuộc tình chia hai
Sài Gòn và Đà Lạt?
Bài thơ tình 5 chữ viết về Đà Lạt với niềm thơ và nỗi nhớ của cô gái..
ĐÀ LẠT NIỀM THƯƠNG VÀ NỖI NHỚ
Thơ: Mộng Vy
Mưa chiều giăng ngập lối
Đà Lạt nỗi niềm vương
Quán phố trải bên đường
Nặng lòng thương xa nhớ
Thời gian bao cách trở
Giờ được ở bên nhau
Vui sướng lẫn buồn đau
Để ngày sau chia biệt
Giọt cà phê tha thiết
Rơi mãi miết cũng đầy
Tâm sự nói sao đây
Vì nơi nầy lắm kẻ
Buồn vui dâng lên khoé
Đôi mắt trẻ ngày xưa
Thương lắm nói sao vừa
Ngoài trời mưa vẫn đổ
Nhìn em tôi bỡ ngỡ
Đâu giống thuở ngày nào
Hai đứa cạnh nhau trao
Lòng xôn xao khó tả
Thời gian giờ xa lạ
Đầy đủ cả tương lai
Lệ đắng nuốt lăn dài
Rồi ngày mai chia biệt
Một tình yêu thắm thiết
Âm thầm viết trong tim
Phố vắng trống im lìm
Ngoài trời đêm mưa đổ.
cô gái giữa rừng hoa dã quỳ ở Đà Lạt. |
ĐÀ LẠT MỘT CHIỀU THU
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Đà Lạt ngày nào sánh bước chung đôi
Giờ chia xa tim bồi hồi níu kéo
Tình chúng mình anh..đã chia mấy nẻo
Bức tranh hồng…ai tô vẽ màu mây
Đừng nén kìm khi mộng đã chia hai
Ta hãy nói dù đúng sai..tất cả..
Đừng để vết thương lòng làm em gục ngã
Thà rõ một lần dù kết quả có đắng cay
Vậy..chúng mình sẽ đối mặt ngày mai
Cùng đi tiếp..hay khoát tay người khác
Em không sao đừng ngập ngừng dù giây lát
Dẫu em đau..nhưng anh đã thật lòng
Bao mùa thu nơi viển xứ xa xăm
Em vẫn giữ nét môi hôn nồng thắm
Và vẫn nhớ một thời ta chung bóng
Đông sắp về lạnh lắm phải không anh
Ngày em đi cùng dệt mộng màu xanh
Anh trao em cành hồng hoa thắm thiết
Vòng tay ấm sân bay chiều tiển biệt
Vết thương này giờ tuyết phủ vào tim !!
ĐÀ LẠT HOÀNG HÔN
Thơ: Quang Minh
Chiều cuối thu anh về thăm Đà Lạt
Mối tình đầu dào dạt tiếng thông reo
Mối tình xưa heo hút tận đỉnh đèo
Nắm tay nhau cao nguyên chiều lộng gió
THUNG LŨNG đây TÌNH YÊU thương còn đó
Chốn hẹn thề chỉ có gió với trăng
Tím Tigôn hoang hoải giấc mộng hằng
Nắm tay em anh nói rằng yêu lắm
Thác Camly buổi chiều nay thanh vắng
Chốn đâu rồi hả giọt nắng hoàng hôn
May lang thang đang cảm thấy cô đơn
Gió lam chiều hay sương vờn che phủ
Dấu yeu ơi tình mình anh ấp ủ
Phố núi buồn nay vẫn nhủ thầm yêu
Đà Lạt ơi nhung nhớ mỗi buổi chiều
Gió mùa thu nhớ em nhiều lắm đó
CUỘC TÌNH MÙA ĐÔNG !
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Anh đã từng là tất cả niềm tin
Là người mà cuộc tình em nhớ mãi
Lần đầu tiên em thiết tha qua lại
Cũng là lần..em đã tự dối mình ?
Đà Lạt nơi này trong đêm vắng lặng thinh
Em cố quên cho hồn không đau xót
Trái tim em..chứa bao điều mật ngọt
Hạnh phúc nào..mà ướp đọt lá sầu đâu
Đà Lạt buồn một mình giữa canh thâu
Chợt nhận ra..vừa ôm nhầm trái đắng
Quặn thắt đau vành môi em chợt cắn
Đã dở dang thầm lặng buổi yêu đầu…
Đỉnhlăngbiăng em nhìn xuống vực sâu
Em hỏi trăng đâu..trăng ôm tình đem cất
Đành hỏi gió..gió vi vu bay mất
Quay trở về..góp nhặt để hỏi mây !
Đà Lạt buồn giờ mình em nơi đây
Dấu yêu ơi..đêm nay anh có biết
Ngôi nhà cũ với cuộc tình tiển biệt
Để nỗi buồn da diết mãi khôn nguôi !!
ĐÀ LẠT ƠI! NỖI NHỚ THẬT SÂU
Thơ: Hoàng Lan
Lỡ hẹn rồi, đến Đà Lạt cùng anh
Thăm lại cao nguyên thẳm xanh miền nhung nhớ
Đỉnh Lang Biang em còn mắc nợ
Một lần phiêu, cùng với mây trời…
Bàn chân dẫu đi khắp nẻo đường đời
Vẫn chưa đủ, nếu chưa đến Tuyền Lâm nghe vi vu thông hát
Thung lũng Vàng ngàn hoa khoe sắc
Hồ Xuân Hương lãng đãng sương giăng.
Vượt Dốc tình huyền hoặc dưới trăng
Anh nhớ ghé Diễm xưa thả hồn theo nhạc Trịnh
Thương nhớ lắm nét u hoài xứ lạnh
Đã xa rồi vẫn nhớ mãi không quên.
Nụ cười duyên ủ trong áo choàng len
Có khiến anh nhớ một thời tuổi trẻ?
Hoa dã quỳ đã rực vàng như thể?
Thu cao nguyên, chẳng thể vàng hơn.
Ghé hồ Than Thở anh nhớ đừng quên
Thắp nén tâm nhang cho đôi tình nhân trên đồi thông Hai mộ
Là chút cảm thương cho mối tình dang dở
Dệt câu chuyện buồn, nơi thành phố tình yêu.
Những con đường phượng tím yêu kiều
Anh có thấy, dấu chân em từng bước?
Thung lũng Tình yêu vẫn còn nguyên lời ước
Một ngày ta đến cùng nhau….
Đà Lạt ơi! Nỗi nhớ thật sâu…
cô gái xinh đẹp bên vườn hoa Đà Lạt. |
HẸN ĐÀ LẠT
Thơ: Đức Hải
Nhớ lời hẹn anh lên thăm Đà Lạt
Nơi ngàn hoa thơm ngát giữa sương mù
Nghe thông reo bản tình khúc tương tư
Thoả khát vọng phiêu du miền tiên cảnh.
Hồ Than Thở tiếng quyên gọi canh cánh
Chuyện tình yêu vẫn chạnh lòng cố nhân
Gia giáo nào lỡ rẽ dòng sông ngân
Hay duyên định cho ngàn đời ngẫm mãi
Đây thung lũng tình yêu đẹp hoang dại
Kia từng đôi trai gái quàng eo cười
Bình rượu cần mang hương sắc núi đồi
Cô sơn nữ vui tươi chào lưu luyến
Ôi Đà Lạt đẹp xinh một lần đến
Tôi yêu nàng xao xuyến đã bao lâu
Để chia tay nhung nhớ bạc mái đầu
Hẹn gặp lại lần sau cao nguyên nhé.
Các bạn vừa xem qua loạt thơ tình Đà Lạt với nhiều cung bậc cảm xúc từ các tác giả. Xin hãy để lại cảm xúc của bạn về Đà Lạt mộng mơ ở phần bình luận bên dưới bài này nhé!.
ĐÀ LẠT TÔI YÊU
Sáng nay Đà Lạt mù sương
Cà phê ăn sáng lên đường rong chơi
Món bò lúc lắc tuyệt vời
Bổ sung năng lượng hết vơi lại đầy
Núi đồi thác nước nơi đây
Ngàn hoa cảnh đẹp cỏ cây hương rừng
Khách về nô nức tưng bừng
Tham quan du lịch tôn xưng quê mình
Việt Nam đất nước hữu tình
Sống sao đoàn kết văn minh với đời
Ma rừng lữ quán vui chơi
Mộng mơ Đà Lạt tuyệt vời tôi yêu.