Tuyển chọn thơ giáng sinh (Noel) hay, tâm trạng cho ai đang yêu

Tuyển chọn thơ giáng sinh (Noel) hay, tâm trạng cho ai đang yêu

Tuyển chọn thơ giáng sinh (Noel) hay, tâm trạng cho ai đang yêu.
“Giáng sinh về nhạc điệu trỗi niềm đưa, Tình yêu dấu nay như vừa chớm nở. Tim rộn rã lòng em luôn nhắc nhở, Tiếng chuông ngân vang vọng nhớ ơi người..
Noel đến tình thắm đượm muôn nơi, Trong tiềm thức rộn lời ca nồng ấm. Ngọt ngào thay ôi chữ tình sâu đậm, Vẫn hiện về sắc thắm mãi tinh khôi..
Trên thánh đường hạnh phúc đẫm bờ môi, Đàn ca hát tim bồi hồi khát vọng. Xin cầu chúa cho tình thêm cháy bỏng, Ước ngàn đời mãi in bóng người xưa.” (Thu Hà)

Lưu ý: Nếu bạn muốn xem nhiều hơn nữa thì truy cập vào chủ đề thơ giáng sinh tổng hợp nhé!

GIÁNG SINH BUỒN
Thơ: Nguyễn Giang Lam

Noel này lặng lẽ chỉ mình em
Trong khoảng vắng bên rèm tim vỡ nát
Con phố nhỏ vẫn rộn ràng câu hát
Đèn hoa bày….. tuyết phủ hạt mưa rơi

Quá đắng cay bởi người mãi xa rời
Dòng lệ đắng tràn quanh nơi khóe mắt
Tim đau nhói dạ từng cơn quặn thắt
Giáng sinh buồn se sắt bởi tình vương

Gió mơn man giá lạnh cả đêm trường
Kỷ niệm cũ lời thương bừng trỗi dậy
Em chợt tỉnh tìm quanh nào đâu thấy
Trái tim lồng thủa âý đã từng trao

Nhớ khi xưa trong giây phút ngọt ngào
Cùng ánh mắt niềm khát khao cháy bỏng
Chân vội bước giữa dòng đời lạc lõng
Cứ tìm hoài hình bóng của người xưa.

GIÁNG SINH BUỒN
Thơ: Hoàng Ngọc

Noel buồn quặn thắt quả tim em
Mi nhòe lệ phía sau rèm bỏng rát
Đường rực rỡ muôn đèn, hoa ngào ngạt
Vọng tình ca anh hát Giáng Sinh nào

Noel này em ngước hỏi vì sao
Em giận gió, hờn mây vào đồng lõa
Mụ đêm tối miên man thầm khắc hoạ
Đèn hoa tiêu bỗng xoá nẻo anh về

Anh đâu rồi giữa phố thị , làng quê?
Hay ngập ngụa giữa bốn bề danh lợi
Hoặc rong ruổi trên ngựa hồng phơi phới
Suốt bao mùa chinh phục bởi cỏ non

Vầng trăng xưa lúc khuyết bữa thêm tròn
Mối tình đẹp sắt son thề không đổi
Maria hỡi con thành tâm xưng tội
Bởi quá yêu nên gánh nỗi đau này.

Tuyển chọn thơ giáng sinh (Noel) hay, tâm trạng cho ai đang yêu
Tuyển chọn thơ giáng sinh (Noel) hay, tâm trạng cho ai đang yêu

TÌNH LỠ
Thơ Thắng Phùng

Giáng sinh về ngoài trời chẳng sao thưa
Anh lặng lẽ trên đường xưa độc bước
Tìm bóng hình của người em thuở trước
Chợt nhói lòng bởi mộng ước đã tan

Chuông nhà thờ vọng điểm tiếng ngân vang
Nhìn ánh nến mà lòng tràn nỗi nhớ
Đèn hoa giăng gợi mối tình dang dở
Góc phố buồn vì duyên lỡ phôi phai

Hàng ghế xưa chứng kiến mộng trang đài
Giờ rêu phủ vệt loang dài nhức nhối
Thoáng bóng ai vừa đi qua rất vội
Anh bàng hoàng chân đưa lối tìm quanh

Đây tượng chúa gieo bao ước vọng xanh
Mà sao chẳng trao duyên lành hai đứa
Để giờ đây con tim hồng chất chứa
Một niềm đau bởi lời hứa không thành.


THÁNH CA BUỒN
Tg Hiệp Khách Đa Tình

Chuông ngân thánh thót vọng muôn nơi
Rộn rã cờ hoa khắp đất trời
Góc phố lao xao mây ngập xối
Bên thềm nhẹ nhẹ tuyết êm rơi
Đây hằng hữu ý hoài mong đợi
Ấy nỡ vô tâm chẳng thốt lời
Xứ Đạo đêm nay sầu quá đỗi
Tình này có lẽ chỉ mơ thôi.

MONG MANH!
Tg Lê Minh Đức

Chếch choáng buồn với khoảng chống không em
Đêm ôm bóng rũ mềm cơn sầu nát
Rượu lơ mơ vẳng bên tai lời hát
Thánh ca buồn thêm chua chát …buồn rơi

Bến không nhau từ cái buổi xa rời
Em xuất giá lệ rơi hoe vầng mắt
Tiếng pháo reo làm tim anh quặn thắt
Tiễn bước nàng dạ héo hắt.. sầu vương…

Đêm từng đêm lạnh lẽo những canh trường
Dư âm cũ cứ tìm đường trỗi dậy
Cùng ảo mơ tỉnh say nào đâu thấy
Đắng đót lòng tan chảy hết tình trao

Vẫn hoang mê say đắm… dẫu cay ngào
Tìm dĩ vãng suyến sao cồn cháy bỏng
Giáng sinh này vẫn một mình lạc lõng
Ấp ủ hoài ôm hình bóng…. ai xưa.

*****

-GIÁNG SINH NHỚ-
Thơ: Thu Hà

Góc phố nhỏ một mình tôi lê bước
Giáng sinh buồn vẫn thiếu dấu chân xưa
Chúa chẳng ban nên đành sai lời ước
Để trong tôi bao buồn bã dư thừa

Đã nhiều lần chân lạc bước hồn đưa
Quay trở lại góc phố xưa đường cũ
Dư âm tưởng ngập chìm rêu hoang phủ
Lại bùng nên quyến rũ đến bồi hồi
Giáng sinh này đơn độc một mình tôi
Hồn lạc lõng như lạc nơi ốc đảo
Thánh ca buồn vọng đêm trường ảo não
Màn sương giăng thêm phủ bão hoang đời

Đã tan ừa suốt mấy chục mùa trôi
Tưởng như cũng quên rồi noel ấy
Góc phố xưa lại khơi tình sống dậy
Nhói buốt lòng.. nhau hỡi giáng sinh ơi

GIÁNG SINH BUỒN
Thơ: Thắng Phùng

Giáng sinh buồn nghe buốt giá tim côi
Lòng nặng trĩu anh về nơi chốn cũ
Trời không sao sương mờ như giăng phủ
Buốt dạ sầu khi chẳng thấy em đâu

Anh nhớ lắm mối tình thuở đậm sâu
Chắp đôi tay anh nguyện cầu thiên chúa
Sẽ ban cho tình yêu luôn rực lửa
Trọn cuộc đời hai đứa mãi bên nhau

Sân giáo đường ta hứa đợi mùa sau
Anh sẽ đón đưa em vào lối mộng
Trao thiệp hồng trong khung trời gió lộng
Vậy mà nay hồn trống rỗng bơ vơ

Em ở đâu để anh mãi ngóng chờ
Bao mùa trôi chẳng phai mờ nỗi nhớ
Tiếng chuông ngân như xé lòng vụn vỡ
Noel này lại nức nở niềm đau

ảnh giáng sinh
ảnh giáng sinh

Thơ họa của Tam Hoang

Giáng sinh này ở nơi ấy xa xôi
Anh còn nhớ một thời ta chung bước
Bên giáo đường hai đứa chung điều ước
Chúa thương tình cho mãi được bên nhau

Rồi đông qua tình thắm đã phai màu
Gạt câu ước em qua cầu duyên mới
Gieo vào anh một nỗi buồn vời vợi
Qua bao mùa lòng vẫn gọi tình xa

Và giờ đây nhớ lại chuyện đôi ta
Giáng sinh buồn anh nhạt nhòa nước mắt
Đêm Noel anh thấy lòng quặn thắt
Nhớ mối tình anh đã đặt niềm tin

Giáo đường xưa mình anh đứng cầu xin
Chỉ mong rằng em giữ gìn hạnh phúc
Từ nơi đây gửi tới em lời chúc
Luôn bình an và sung túc an gia..

TÌNH LỠ
Thơ: Lê Minh Đức

Giáng sinh ấy đôi mình cùng chung bước
Dưới thánh đường bên tượng chúa say xưa
Cúi xin người ban cho tròn nguyện ước
Sớm nên đôi dẫu mộng ghép duyên thừa

Chớ trêu đời cay đắng lại đẩy đưa
Em trở lại với tình xưa người cũ
Anh chết đứng đời chìm rong rêu phủ
Giấc mơ hoang tan rũ chẳng quy hồi

Mộng không thành chấp nhận một mình tôi
Số đã vậy bằng lòng thôi… khó đảo
Chuyện bại thành.. duyên.. bởi do Nguyệt lão
Ghét riêng ta.. nên gieo bão tâm đời

Giáng sinh buồn… ngồi tính đếm mùa trôi
Ôn kỷ niệm một thời xa xưa ấy
Dư âm cũ tình xưa ùa trỗi dậy
Đắng đót lòng đau biết mấy người ơi
Kkk

ƯỚC
Thơ: Giang Lam Nguyễn

Giáng sinh này lòng buốt giá chẳng ngơi
Tim vụn vỡ hồn chơi vơi khó tả
Trong khoảng vắng chỉ mình ta lặng bước
Hỏi chúa trời sao chẳng được bình an

Giữa cảnh khuya dòng lệ đắng dâng tràn
Bỗng dưng thấy dạ mênh mang lã chã
Tuyết bao phủ hàng cây rơi rụng lá
Thánh ca buồn gom cả tiếng lòng ai

Em đã đi …. đi suốt quãng đường dài
Đâu thể biết còn tương lai phía trước
Xin đức mẹ người hãy ban điều ước
Mối duyên đầu con sớm được an nhiên

Để vơi đi những cay đắng ưu phiền
Và hạnh phúc đón bình yên đôi lứa
Mùa lễ hội rộn ràng tim rực lửa
Vẹn ân nồng câu hứa mãi bền sâu.

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận