Truyện ngắn: Ông thanh tra và 3 câu hỏi

Truyện ngắn: Ông thanh tra và 3 câu hỏi

Truyện ngắn dành tặng các Kiến trúc sư, các đại ca là KTS!!!
Thứ nhất: Nhân vật M “đầu to” không hề liên quan đến bất cứ 1 ai có cùng tên và đồng dạng
Thứ hai: Truyện viết theo phong cách azit nexin nên có thể giống;
Thứ ba: Truyện không nói về 1 trường cụ thể nào cả!!!
Tôi còn nhớ rất rõ đó là năm thứ nhất, khi còn là Lớp trưởng của 1 tập thể sinh viên chuyên ngành Kiến trúc, thuộc trường Đại học Z (?!). Một lần, bà giáo vụ khoa mời tôi lên văn phòng, mặt đầy nghiêm trọng, bà nói với tôi:
– Tôi mời cậu lên đây để nói cho cậu biết rằng, sắp tới thanh tra Bộ giáo dục sẽ đến thăm Khoa Kiến trúc của trường ta. Nói cho cậu rõ hơn, ông ấy sẽ thăm chính lớp của cậu phụ trách. Vì vậy cậu phải thông báo cho lớp đi học đầy đủ, xem kỹ lại kiến thức để không làm ảnh hưởng đến DANH HIỆU trường ta, đặc biệt không được làm ông ấy thất vọng. Nếu cậu làm tốt, chắc chắn Hiệu trưởng sẽ ĐỂ Ý đến cậu. Cậu RÕ CHƯA???
– Dạ! Em sẽ cố gắng! Tôi nói và vươn ngực lên như thể hãnh diện lắm khi được tin tưởng.
– TỐT! Bà giáo vụ nói tiếp: Nghe tôi nói đây, theo các trường khác nói lại, ông thanh tra rất hay hỏi các câu như sau… Tôi yêu cầu anh bắt tất cả các sinh viên của lớp học thuộc và trả lời thật trôi chảy, tôi nhắc lại THẬT TRÔI CHẢY nghe rõ chưa???

Truyện ngắn: Ông thanh tra và 3 câu hỏi

Thế là tôi bắt tay vào công việc đón tiếp ông Thanh tra, nói chung các câu hỏi không hề khó, nội dung 3 câu hỏi như sau:
– Kiến trúc sư yêu thích của anh/chị là ai?
– Có bao nhiêu Công trình của KTS đó được xây dựng?
– Các Anh/Chị nghĩ gì về câu nói của các thế hệ đi trước đúc kết: Xây dựng 1 nền kiến trúc hiện đại ngang tầm thế giới nhưng ĐẬM ĐÀ bản sắc dân tộc?

Vậy là tôi chọn ra khoảng 20 KTS nổi tiếng cả trong và ngoài nước rồi yêu cầu các bạn trong lớp học thuộc để trả lời. Hầu hết các bạn trong lớp đều thuộc lòng câu trả lời của mình và nói nhanh như vẹt. Duy nhất trong lớp có 1 thằng thuộc loại “đỉnh cao trí tuệ”, tên nó là M “đầu to”. Nói thật nếu chỉ nhìn kích thước cái đầu chắc ai cũng nghĩ ít ra nó cũng phải thông minh cỡ giáo sư Trâu Bảo Ngô, tuy nhiên thì ngược lại, đầu to nhưng óc nó phải bằng hạt NGÔ. Chả hiểu sao thằng này lại tốt nghiệp cấp 3 mà lại còn thi đỗ Kiến trúc, nghe nói ông già nó cũng làm ở Bộ giáo dục. Dạy thế nào nó cũng không nhớ tên KTS, rồi nhớ được tên KTS thì quên mẹ nó mất tên Công trình, rồi lẫn lộn lung tung tên công trình với tên KTS. Thế là tôi bắt nó học thuộc đúng 3 câu trả lời theo các câu hỏi thường gặp của ông thanh tra, đó là:
– Kiến trúc sư yêu thích của anh/chị là ai? Trả lời: Frank Lloyd Wright
– Có bao nhiêu Công trình của KTS đó được xây dựng? Trả lời: Nói 1 cách Chính xác là khoảng 400
– Các Anh/Chị nghĩ gì về câu nói của các thế hệ đi trước đúc kết: Xây dựng 1 nên kiến trúc hiện đại ngang tầm thế giới nhưng ĐẬM ĐÀ bản sắc dân tộc? Trả lời: Đúng vậy! Nhưng CHÚNG EM còn phải cố gắng nhiều hơn nữa mới bằng được các THẾ HỆ ĐI TRƯỚC!
Rốt cuộc thì nó cũng thuộc lòng một cách trôi chảy những gì tôi dạy nó, nhưng thú thật trong thâm tâm tôi không hề mong ông thanh tra gọi đến tên nó. Rồi cũng đến ngày ông thanh tra vi hành, tôi bố trí tất cả các sinh viên giỏi lên hàng đầu, thằng M “đầu to” tôi xếp cuối cùng, ngồi cạnh tôi để nếu cần thì tôi còn trả lời thay cho nó. Ông thanh tra bước vào lớp cùng cô giáo vụ và đoàn thanh tra, có lẽ phải gần 10 người. Cả lớp im phăng phắc, thằng nào cũng thấy tim đạp thình thình mặc dù đã thuộc lòng các câu trả lời. Ông thanh tra đi chầm chậm qua các dãy bàn, đầu ông gật gật, mồm ông lặp đi lặp lại 1 câu: Tốt, tốt lắm, tốt, tốt lắm!!! Cuối cùng ông dừng lại cạnh thằng M “đầu to”, chắc ông ấn tượng với kích thước của nó, ông nhìn nó thích thú và nói:
– Mời em đứng dậy! Chết mẹ! Tôi nhủ thầm! Thằng M gần như đái ra quần, chân nó thậm chí không nhấc nổi người nó, cố gắng lắm nó mới đứng lên được, cả người run như cầy sấy, mồ hôi và ra như tắm. Cô giáo vụ mặt tái mét, mồm cứ há hốc ra! Tôi chỉ mong thằng M “đầu to” nó không vì run mà quên hết các câu trả lời. Thế là ông thanh tra bắt đầu hỏi:
– Em tên là gì?
– Frank Lloyd Wright! Thằng M gào lên và ưỡn ngực ra, mặt nó ngửa lên trần nhà.
– Ối giời ôi! Ông thanh tra giật bắn cả mình, thậm chí ông phải lùi lại vài bước không thì ngã. Mắt ông trợn tròn lắp bắp:
– Cái thằng .. à ừ.. xin lỗi .. Frank à?!Ông luống cuống, chắc ông nghĩ nó tên Frank thật, ông hỏi tiếp:
– Thế em bao tuổi rồi?
– Nói 1 cách Chính xác là khoảng 400!
Thằng NGU ấy nó lại gào lên, mặt nó vẫn không thèm nhìn ông thanh tra lảo đảo tý ngã mẹ nó xuống đất.
– Hahahahahaha! Bọn sinh viên bắt đầu cười! Cô giáo vụ mặt đỏ tía tai quát um lên: Trật tự ngay ! Lũ mất dạy này..! Cô lẩm bẩm điều gì đó rồi quay sang nói với ông thanh tra đang đứng như trời trồng: Xin lỗi anh, mời anh ngồi uống cốc nước đã!!! Ông thanh tra mặt đỏ gay như uống Tequila(?!), ông quay sang gằn giọng hỏi cô giáo vụ:
– Cái thằng..! ôi chết xin lỗi các em.. em này THẦN KINH hả ???
– ĐÚNG VẬY! Thằng M “đầu to” lại gào lên: Nhưng CHÚNG EM còn phải cố gắng nhiều hơn nữa mới bằng được các THẾ HỆ ĐI TRƯỚC!
Thằng M “đầu to” chẳng thèm để ý ông thanh tra hỏi ai, hỏi cái gì, hễ ông ấy mở miệng là nó trả lời.
– ỐI GIỜI ÔI! ĐCM cái thằng này! Cả lớp cười như vỡ chợ, có thằng thích thú đập bàn ầm ầm, thậm chí nhảy ra ôm thằng M “đầu to” đek thèm quan tâm thanh tra với chả thanh mẹ gì nữa. Ông thanh tra quay ngoắt đầu đi thẳng ra khỏi lớp, cả đoàn tùy tùng chạy theo sau, cô giáo vụ vừa chạy theo vừa nói: Chết tôi rồi! Chết tôi rồi!
Sau bao nhiêu năm tôi mới nghiệm ra rằng, thằng M “đầu to” không hề thần kinh mà là thằng thông minh nhất trong khóa chúng tôi, đơn giản ở 1 điều: Câu trả lời cuối cùng của nó CHÍNH XÁC ở mọi thời đại! Tôi mất chức lớp trưởng như thế đấy các bạn ạ.

Nguyễn Hoàng Hải
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận