[Thơ viết về Hoa Lục Bình] Tổng hợp những bài thơ tự sáng tác mới nhất viết về Hoa Lục Bình từ nhiều tác giả. Thơ miêu tả, ca ngợi vẻ đẹp của Hoa Lục Bình với sắc tím thủy chung. Qua hình ảnh Hoa Lục Bình, tác giả muốn nói về những phận đời nhiều long đong, lênh đênh, trôi nổi,..
Những bài thơ hay viết về Hoa Lục Bình
HOA LỤC BÌNH – Thơ: Hồng Nhung
Gió phương xa thổi qua nhè nhẹ
Em lục bình quạnh quẻ nước sông
Vui buồn dấu kín trong lòng
Lênh đênh mặt nước bềnh bồng sớm trưa
Mỗi buổi sáng hoa trôi từng mãng
Mặt nhìn trời bãng lãng mênh mông
Hoa xinh tím chút ửng hồng
Loài hoa muôn thuở nước sông vững bền
Ôi lúa trổ trên đồng thơm ngát
Cạnh núi kia lác đác nhiều mây
Bóng cây thẳng tấp gần đây
Tạo ra khung cảnh ngất ngây người nhìn
Hoà quyện cảnh chim trời mây nước
Hoa lung linh trong nước sáng ngời
Lục bình trôi dạt muôn nơi
Trào dâng cảm xúc tuyệt vời cảnh quang
Hoa tím ánh nắng vàng soi sáng
Vẫn hiền hoà tương phản mặt sông
Bao người khao khát ước mong
Mỗi ngày được ngắm cõi lòng sẽ vui.
HOA TRÔI – Thơ: Dũng Văn
Mưa rơi mưa vẫn rơi
Ngồi đây ngẫm sự đời
Buồn vui hay sướng khổ
Chỉ là số kiếp thôi.
Mưa rơi mưa vẫn rơi
Cuốn theo dòng đời trôi
Nước nổi bèo cũng nổi
Cố níu cũng mất rồi.
Xin dừng lại mưa ơi
Cho niềm thương ấm lại
Cho hoa đời tươi mãi
Nở tím ngát đất trời.
Lục bình giản dị thôi
Lá xanh hoa tim tím
Nhuộm góc trời tím lịm
Một dòng sông hoa trôi..
NHÌN LỤC BÌNH TRÔI – Thơ: Tong Vu
Cảm tác câu ca dao
(Má ơi đừng gả con xa
Chim kêu vượn hú biết nhà má đâu)
Người ta ví: lục bình – đời con gái
Cứ trôi thôi chẳng ngại khúc sông nào
Sẽ xanh tươi êm ả chốn hồ ao
Hoa tím biếc ước ao đời chung thủy…
Thật dễ thương với cuộc đời vốn dĩ
Chẳng bon chen , bền bỉ chốn ba đào
Giản dị thôi mà đời vẫn thanh cao
Khóm may mắn bỏ vào bình làm cảnh….
Khóm xui xẻo: sóng dập vùi trăm mảnh
Hoa nát tan thảm cảnh thác chôn vùi
Thân lục bình sao cũng đủ buồn vui
Như phận gái theo chồng nơi xứ lạ .
Có những khóm tuột trôi ra biển cả
Thân bột bèo nhờ vả cậy nương ai
Có khóm khô giữa ruộng gặp thiên tai
Hoa tím nghẹn một hai ngày héo úa…
Có đám xanh chọn sông quê dẫm dựa
Thành một bè trông tựa một vườn hoa
Nở đầy bông bát ngát tím hoa cà
Thật may mắn cả nhà cùng xanh tốt.
Con sông dài với đôi bờ tha thướt
Nhìn lục bình lần lượt tháng năm trôi
Lục bình ơi! Chọn bến đậu cho đời
Sao xanh thắm rạng ngời hoa sắc tím.
TÌNH ĐỜI – Thơ: Nguyễn Lâm
Dòng sông ai thả lục bình
Đời em sao phải một mình tương tư
Dập dềnh lên xuống phù du
Khi bên bờ bắc khi đu giữa dòng.
Cũng là màu tím thủy chung
Mà sao em mãi long đong phận đời.
Cũng là hoa đó người ơi
Mà sao lại nỡ buông lơi tháng ngày.
Để em phận tủi đắng cay
Một mình bạn với bèo tây lục bình.
Dõi nhìn mặt nước lung linh
Mà sao chẳng thấy bóng hình một ai
Lục bình theo nước vẫn trôi
Mình em vẫn đó cuộc đời ai hay.
Dòng sông khi nước vơi đầy
Tình đời nỡ để đắng cay một người.
CÁNH BÈO TRÔI – Thơ: Ngọ Chín Nguyễn
Dòng nước chảy cánh bèo trôi nổi
Thương cho nàng cứ dỗi tìm ai
Tím yêu hoa đẹp liêu trai
Chàng sao không đến để lai nàng về
Phận lục bình xanh lê kiều diễm
Hoa tím thương kỷ niệm một thời
Đời nàng trôi nổi khắp nơi
Cứ theo dòng nước chơi vơi chẳng sầu
Đời về đâu bèo trôi khắp chốn
Nàng mộng mơ nên độn nụ hoa
Tím xinh mãi đẹp không nhoà
Sao nàng không chọn đứng mà cho yên
Bỡi suy tình một phen tìm bạn
Kết duyên lành mạnh dạng mãi trôi
Thương cho cánh bèo lẻ đôi
Bao giờ kết nối chia phôi bạn đời.
LỤC BÌNH – Thơ: Hạ Vàng
Trôi mãi lục bình biết đến đâu
Loài hoa tím nở tận phương nào
Nước ròng nước lớn dập dềnh vỗ
Cũng kiếp ở đời với nỗi đau
Lục bình tím ngắt giữa mờ sương
Bến đục bến trong những đoạn trường
Số phận lênh đênh hòa sóng gió
Bến nào neo đậu bến nào thương
Tím thủy tím chung kết thật đầy
Bền lòng vẹn nghĩa giữa trời mây
Hoa tàn hoa rụng không hề nản
Vẫn ngát màu xanh rực rỡ ngày
Rẽ sóng lục bình trải thắm sông
Loài hoa bình dị đến lạ thường
Dẫu cho phận kiếp phù du rũ
Khẽ điểm cho đời tím thủy chung.
***Chùm thơ liên quan: TOP Thơ hay về Cây Xương Rồng với lời ca ngợi ý chí mạnh mẽ
Thơ viết về Hoa Lục Bình với cảm xúc buồn nhất
LỤC BÌNH …SỐ PHẬN BÈO TRÔI – Thơ: Le Nam Do
Lục bình con nước về đâu
Phận bèo buồn tủi đớn đau kiếp này
Lềnh bềnh chìm nổi ai hay
Than thân trách phận duyên này của hoa
Sông dài trong đục ngày qua
Mòn mỏi ủ rũ kiếp hoa đắng lòng
Than thân trách phận long đong
Giữa dòng sóng bạc trong vòng nước sâu
Duyên gì ….trời đất canh thâu
Nợ gì buồn tủi đớn đau kiếp bèo
Đọa đầy xuôi ngược cheo leo
Thân tàn gió xoáy tới heo hút lòng
Sương mờ lạnh buốt …mùa đông
Bao giờ xuân tới để lòng được vui
Hay là đành phải chôn vùi
Còn đau thân xác lủi chui thân bèo
Cũng màu tim tím …cảnh nghèo
Lênh đênh duyên nợ mang theo không nhà
Bồng bềnh ốc đảo sương sa
Nổi trôi phiêu bạt đi qua sông dài
Mong rằng gặp được ..dông dài
Bao năm thỏa chí cùng ai lên thuyền
Phận mỏng nào được an yên
Gọi mời sóng nước đẩy biền biệt xa
Dòng sông cuốn mãi ..bao la
Về đau gió bão phong ba kiếp bèo
Khóc thương than trách mang theo
Vào đời phận bạc cũng đèo …kiếp hoa
Sầu vương cùng với phong ba
Ôm buồn tan vỡ chỉ là ..bèo trôi
Nào ai thấu hiểu kiếp đời
Hoa tàn thối rữa có người vớt không….???
HOA LỤC BÌNH – Thơ: Bac Hoai
Lục bình dẫu có nổi trôi
Vẫn luôn được sắc chẳng thời hờn ghen
Không cam đến phận thấp hèn
Đến mùa nở rộ hoa chen phớt màu
Đi lên từ phía bùn sâu
Một vùng tím cả sắc màu lung linh
Cùng vui xuân với chúng mình
Hoa đã phủ khắp đón bình minh sang
Nào chung ai có ngỡ ngàng
Vẫn tô thắm điểm với nàng xuân đây
Kỷ niệm xưa mãi đong đầy
Nhắc lại còn nhớ mùa cây LỤC BÌNH.
HOA LỤC BÌNH – Thơ: Đình Chiến
Bởi em thân phận bọt bèo
Cho nên cứ mãi trôi theo sông này
Dâng đời mầu tím ngất ngây
Dâng đời cả tấm lòng này thủy chung
Lênh đênh phận mỏng xuôi dòng
Một thân phiêu dạt đục trong khôn lường
Nhưng lòng cứ mãi vấn vương
Cũng đành cam chịu chán chường nổi trôi!.
HOA LỤC BÌNH – Thơ: Dương Kim Dung
LỤC BÌNH…Trôi nổi…Biết về đâu ?
Nước lớn…Đưa đi…Tận chốn nào ?
Trở lại nước ròng…Không ẩn náu.
Bao giờ số phận…Hết thương đau.
LỤC BÌNH…Ngửa mặt…Rất thê lương.
Gội nắng…Dầm mưa…Chẳng chán chường.
Sóng đẩy…Rồi đưa về vạn hướng.
Lềnh bềnh mặt nước.. Thấy thương thương.
LỤC BÌNH.. Sắc tím…Cụm hay hay.
Có phải rằng em kiếp đọa đày.
Vẹn nghĩa…Chung tình…Thương biết mấy.
Hoa tàn…Rã cánh…Đáng thương thay.
LỤC BÌNH…Trôi dạt mãi trên sông.
Nước cuốn…Trôi đi…Thật não lòng.
Cũng chẳng vào bờ…Che mát bóng.
Theo dòng trọn kiếp…Thủy chung không?.
HOA LỤC BÌNH – Thơ: Nga Cao
Mùa này có một loài hoa nở rộ
Tím nổi lênh nên đời gọi cánh bèo
Xe vừa lướt, nhìn qua ô cửa mở
Thấy ngập lòng một nỗi nhớ vừa gieo
Thì thuở ấy yêu nào đâu dám ngỏ
Gửi nhớ thương qua hai phía ao làng
Nhìn nhau đấy mà gần nhà xa ngõ
Bởi lẽ rằng chẳng có chiếc cầu sang
Không biết tại tình em chưa đủ độ
Hay ngại xa anh chẳng muốn đi vòng
Cánh bèo tím dập dềnh không bến đỗ
Theo nước tràn mải miết đổ ra sông
Tưởng quên lãng, bỗng gặp em bất chợt
Tím rưng rưng giữa một góc ao đời
Bất giác muốn xăn quần lên lội vớt
Biết còn gì rơi rớt, lục bình ơi!!!!
HOA LỤC BÌNH – Thơ: Lê Ngọc Hà
Lục Bình tím biếc mênh mông
Giữa vùng đầm nước bềnh bồng tháng năm
Dù cho phận số âm thầm
Nỗi trôi mà vẫn nuôi mầm ước mơ
Tình yêu sắc tím đợi chờ
Tâm hồn xao xuyến vần thơ thuở nào
Dịu dàng tựa ánh trăng sao
Niềm tin vẫn sáng dạt dào chờ mong
Thủy chung sắc tím bên lòng
Nguyện thề gìn giữ ân nồng đắm say
Dù cho cách biệt ngàn ngày
Tim hồng vẫn cứ tình này thêu hoa
Lục bình đậm mãi không xa
Tình yêu dịu ngọt chan hòa lứa đôi
Quyện đan trong dạ bồi hồi
Đợi mong người sẽ trọn đời yêu thương.
***Chùm thơ liên quan: TOP Thơ ngắn viết về Hoa Sen Trắng (Bạch Liên Hoa) cực hay
Chùm thơ thất ngôn bát cú viết về Hoa Lục Bình
HOA LỤC BÌNH – Thơ: Ba Liêm
Bồng bềnh cứ thế mãi trên sông
Lững thững nương theo nước lớn ròng
Sáng sớm thường ngày trôi lổng nhổng
Chiều tàn đến tối thả lông nhông
Mang thân tạm bợ tràn trề sống
Gánh kiếp đơn sơ bận rộn lòng
Phận bạc hình hài trong vẫn rỗng
Toàn màu tím biếc dệt lên bông.
HOA LỤC BÌNH – Thơ: Thanh Hoa
Dù trong nước lũ tự vươn mình
Mặc bão xô đời giữ nét trinh
Nhuộm tím chân trời ươm vẽ cảnh
Choàng lam góc bể dệt tô hình
Thân gầy dũng cảm mưa tràn giận
Lá mỏng kiên cường nắng đổ khinh
Dẫu phải bồng bềnh nơi ngọn sóng
Màu hoa gợi sắc điểm duyên tình.
MÀU TÍM YÊU THƯƠNG – Thơ: Thanh Hoa
Nổi giữa dòng sông dẫu một mình
Bao ngày sóng dạt vẫn hồn trinh
Kiên trì gắng giữ tròn thân cội
Nhẫn nại vươn lên vẹn dáng hình
Uống giọt sương trời hoa khẽ nở
Đưa làn gió biển nụ thầm khinh
Bông ngời thắm đượm vùng non nước
Tím cảnh chiều xưa nhớ bạn tình.
BÔNG LỤC BÌNH – Thơ: Trần Thảo
Đã hứa cùng sông gởi trọn mình
Mưa tràn nắng đổ vẫn màu trinh
Đời trôi chẳng bận câu mờ sắc
Phận nổi màng chi chữ úa hình
Lá vẫy xanh rờn sao phải miệt
Bông đùa tím rịm lẽ gì khinh
Rằng em vốn vậy theo dòng chảy
Giản dị màu hoa biếc nghĩa tình.
HOA LỤC BÌNH – Thơ: Trọng Lê
Thương kiếp hoa trôi lạc giữa dòng
Thoát khỏi buộc ràng thỏa ước mong
Tình muôn ngàn lối không trông ngóng
Cợt nước đùa mây ghẹo sắc hồng !
Thắm sắc đượm duyên giữa rạng đông
Ê chề tan nát buổi trưa nồng
Vừa trôi vừa nở mấy ai trông
Duyên hờ tình rỡn có như không!
KIẾP LỤC BÌNH – Thơ: Vân Lê
Lục bình trôi dạt mãi trên sông
Kẻ lại người qua có động lòng
Tầm tã mưa rơi mà đượm vẻ
Chói chang nắng đổ vẫn tươi bông
Lá xanh thích níu vầng dương tỏa
Hoa tím ưa ôm bóng nguyệt lồng
Quyến rũ bao người mê mẩn dạ
Hỡi chàng quân tử vẩn vương không
HOA LỤC BÌNH – Thơ: Đặng Ngọc Thắng
Lục bình, tên gọi một loài hoa
Số phận lênh đênh chẳng mái nhà
Nắng sớm vui cười trên ngọn sóng
Mưa chiều hiu hắt vọng mây xa
Bồng bềnh năm tháng âm thầm đến
Trôi nổi dòng đời lặng lẽ qua
Hương sắc không tàn theo bọt nước
Vẫn hoài sáng mãi một lời ca
HOA LỤC BÌNH – Thơ: Nguyễn Thị Thanh Tỵ
Lục Bình dạt nổi khắp dòng sông.
Số kiếp lênh đênh chẳng mặn nồng.
Đã mấy đông về tình trống rỗng.
Bao lần xuân đến chỉ lông bông.
Năm canh thổn thức lòng mơ mộng.
Sáu khắc bùi ngùi hoá số không.
Phận mỏng lung linh màu sắc tím.
Thôi đành chấp nhận phải theo chồng.
Những bài thơ tự sáng tác mới nhất viết về Hoa Lục Bình
LỤC BÌNH CÁNH MỎNG – Thơ: Hồng Cẩm
Hoàng hôn phủ tím dương tà
Bên bờ Vàm Cỏ hồn ta chạm sầu
Khơi dạ nhớ – trải dòng châu
Lặng trông sóng vỗ chân cầu ngẩn ngơ
Sông quê bến vắng hoa chờ
Lục Bình tim tím dệt mơ đợi người
Luôn sắc đượm – Mãi màu tươi
Thủy chung giữ vẹn khắc lời thệ xưa
Niềm đau biết tả sao vừa
Qua nhiều sương gió nắng mưa đã từng
Tim rệu rã – Lệ rưng rưng
Đường duyên chưa trọn nỡ dừng bến yêu
Phải chăng sắc kém mỹ miều
Lục Bình cánh mỏng trôi phiêu giữa dòng
Ôi bão tố – Hỡi cuồng phong
Gây chi nghịch cảnh đắng lòng kiếp hoa.
HOA LỤC BÌNH – Thơ: Kim Anh Lê
Đời người như cánh bèo trôi
Lênh đênh mặt nước giữa đời bơ vơ.
Lục bình trôi chẳng bến bờ
Sắc hương phai nhạt vật vờ cỏ cây
Lục bình trôi khắp đó đây
Nơi nào bến đậu lắt lay nỗi niềm
Nơi nào cuộc sống bình yên
Nơi nào đau đớn ưu phiền, sầu lo.
Nơi nào trong mát bốn mùa,
Nơi nào hoang cạn nứt khô héo tàn
Nơi nào dòng nước mênh mang
Nơi nào vẩn đục ngập tràn hôi tanh
Nơi nào non nước biếc xanh
Nơi nào bến đỗ chân thành chở che
Đời nào đâu có khắt khe
Sông kia vẫn rộng, thuyền bè vẫn qua
Hoa trôi đâu bến đâu nhà
Sắt son tím một sắc thà thủy chung.
HOA TÍM LỤC BÌNH – Thơ: Trần Ngọc Vinh
Lục bình tim tím trôi sông
Lênh đênh làm kiếp má hồng truân chuyên
Đời em vỗ sóng liên miên
Lục bình trôi dạt về miền xa xăm
Nhiều đêm gió rét lạnh căm
Trôi theo giòng nước ghé thăm chốn nào
Ghé rồi gió thổi nao nao
Buồn trong đêm vắng thuở nào có nhau
Lục bình trôi tím nỗi đau
Chiều xưa còn đó bên nhau hẹn hò
Bây giờ em lỡ chuyến đò
Lục bình trôi dạt cánh cò vụt bay
Mắt buồn em thấm chua cay
Kỷ niệm còn đó, chia tay sao đành
Tình yêu chỉ như bức tranh
Lục bình hoa tím trôi nhanh cuối đời.
HOA LỤC BÌNH – Thơ: Bích Ngọc
Lục bình tím cả màu hoang dại
Ẩn mình trôi dạt mãi ven sông
Trung trinh vẹn chữ tình nồng
Thủy chung son sắc ngóng trông đợi chờ
Bên dòng nước muôn đời thắm mãi
Lá cùng hoa hương hoải tràn đầy
Tình ai hứa sẽ đắp xây
Cùng nhau dệt mộng ươm dầy duyên mơ
Hoa vẫn đẹp dù xơ xác gió
Trời mưa to, bão tố cuồng phong
Chẳng lay ý chí nhạt lòng
Chín thương mười đợi hoài mong tương phùng!.
LỤC BÌNH TRÔI – Thơ: Hoàng Văn Kiến Hoa
Thương cánh mỏng luc bình se săc
Chiều tỏa sương rắc bụi xa mờ
Ai thầm gieo những vần thơ
Níu mây, thả gió bên bờ nhớ yêu
Hoa theo nước trôi dòng bão táp
Em hững hờ phai nhạt màu thôn
Về đan mộng ái góp dồn
Say từ buổi ngỡ cầu hôn yếm đào
Giấc hư thực vờn chao niệm ảnh
Mộng phù vân ngầm trách nhu mì
Treo hồn theo cánh thiên di
Rèm mi trũng khép cũng vì nhớ thương.
MÙA HOA LỤC BÌNH – Thơ: Đào Văn Mạnh
Lênh đênh khắp bốn phương trời
Nhìn lục bình tím nhớ thời bé thơ
Ao xưa vẫn đẹp như mơ
Lục bình còn tím đến giờ không phai
Mùa hoa nở rộ giêng hai
Hỏi người còn nhớ ai cài hoa xưa?
Những chiều trời đổ cơn mưa
Nhìn hoa tan tác gió đưa cuối trời
Tình yêu như cánh hoa rơi
Kiếp người được mấy, một đời là bao?
Chân trời góc bể chốn nao
Tình yêu như mộng biết vào tim ai
Còn chăng hiện hữu hình hài?
Cũng như màu sắc nhạt phai tháng ngày
Xin làm hương được nồng say
Phôi pha nhan sắc một ngày còn đâu
Hãy tỏa hương để tình sâu
Mang hương tình ướp bạc đầu còn nhau..!
EM NHƯ HOA TÍM LỤC BÌNH – Thơ: Lê Tình
Em như hoa tím Lục Bình
Giữa dòng sông nước bồng bềnh cuốn trôi
Đời em lẽ bóng đơn côi
Bao giờ em mới gặp nơi bến bờ?
Mười hai bến nước đang chờ
Bến nào đẹp tựa giấc mơ duyên tình
Nếu gặp bến nước trong xanh
Lục bình em nở kết thành vần thơ
Chẳng may gặp bến đục mờ
Lục Bình em sẽ ngẩn ngơ một đời
Từng cánh hoa rụng rã rời
Hoa tàn nhụy héo buông trôi mịt mờ
Anh là bến anh là bờ?
Mong rằng anh hãy nhớ cho một điều
Nếu yêu ! Thật sự đã yêu
Chứ anh đừng có nói liều cho xong!
Lục Bình em sẽ dở dang
Trách anh trách mãi ngàn năm chưa ngừng….!!
LỤC BÌNH SẮC TÍM – Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Chiều hoàng hôn Lục Bình dạt trên sông
Tím cánh mỏng mang nỗi lòng nơi ấy
Một sắc hoa với kiếp đời hoang dại
Nước lớn rồng trôi nỗi mãi trên sông
Phận Lục Bình nhưng tên cũng là bông
Người hay nhắc..về phận hồng con gái
Dù chìm nỗi trên dòng đời xuôi chảy
Nhưng Lục Bình vẫn thắm mãi màu hoa
Tím Lục Bình ngày tháng vẫn thiết tha
Theo thời gian khoe màu hoa sắc tím
Có ai hiểu..giữa cuộc đời hoài niệm
Giữ mãi trong lòng màu tím thủy chung
Sắc Lục Bình mang nét đẹp tương phùng
Dù giông bão…vẫn đi cùng chung thủy
Tím màu hoa vẫn một đời ngự trị
Nét thẹn thùng mang hương vị buồn riêng
Hoa với người..chung thân phận chữ duyên
Hương đồng nội vẫn còn nguyên sắc tím
Hằng trở lại…nơi dòng sông kỷ niệm
Kí ức một thời tìm lại mối tình xưa..
PHẬN HOA LỤC BÌNH – Thơ: Lê Trang
Đời người bạc bẽo vô tình
Mong manh phận gái lục bình trôi xa
Bão bùng, gió dập, mưa sa
Lênh đênh sông nước bao la một đời
Chiều loang tím cả đất trời
Thuyền ai lướt nhẹ rã rời xác hoa
Lấy chồng ở tận phương xa
Sướng may, rủi chịu, như hoa lục bình.
***Liên kết ngoài (kyuc.net): 99+ Bài thơ tình Hoa Lục Bình với kiếp lênh đênh, trôi nổi
KẾT
Độc giả vừa xem qua những bài thơ viết về Hoa Lục Bình với rất nhiều cảm xúc từ các thi hữu. Hãy chia sẻ cảm nhận của bạn về Hoa Lục Bình ở phần bình luận nhé!.