[TOP] Thơ về người ĐÀN BÀ ĐA ĐOAN hay từ cư dân mạng, viết cho thân phận đàn bà

[TOP] Thơ về người ĐÀN BÀ ĐA ĐOAN hay từ cư dân mạng, viết cho thân phận đàn bà

Những bài thơ viết cho người đàn bà đa đoan được A4Y.ORG sưu tầm từ cư dân mạng. Hi vọng sẽ mang đến cho các bạn nhiều góc nhìn về người đàn bà, thân phận người đàn bà trong cuộc sống gia đình, xã hội..

Thơ về người ĐÀN BÀ ĐA ĐOAN hay từ cư dân mạng, viết cho thân phận đàn bà
Thơ về người ĐÀN BÀ ĐA ĐOAN hay từ cư dân mạng, viết cho thân phận đàn bà

NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐA ĐOAN 1

Người đàn bà
giấu nước mắt vào đêm
Cắn chặt làn môi
vờ che tiếng nấc
Một mình suy tư khi đời đang yên giấc
Và chỉ một mình thao thức với trăng sao…

Người đàn bà
giấu nhẹm những khát khao
Những cuồng si, giận hờn tình ái
Nhiều đêm qua
khóc cho thời vụng dại
Khi yêu thương chỉ là bến xa bờ…

Người đàn bà
chẳng bao giờ muốn có những ước mơ
Bởi ước mơ vời xa
mà tầm tay quá ngắn
Và đêm nay, rồi nhiều đêm thầm lặng
Khóc cho đời, khóc cả những dở dang…

Người đàn bà đa đoan…

NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐA ĐOAN 2

Người đàn bà xé nỗi đau
đan thành chiếc chiếu manh rách nát
Kéo cô đơn không làm ấm thân mình
Để đêm về ngồi đợi ánh bình minh
Ngôi sao mai mãi nấp mình sau bóng tối…

Người đàn bà đã bao đêm
tự trách mình nông nổi.
Gục đầu lên bóng tối
Than phận mình
sao chịu kiếp…
đa đoan?…

Người đàn bà
nửa kiếp hồng nhan
Hạnh phúc buồn…
hay muộn màng chưa cập bến?
Phận tơ tằm đâu dám nghĩ… chuyện xa xôi?

Người đàn bà
đi lạc giữa hồn tôi…

Kim Giao

Bài thơ tự do viết về người đàn bà đa đoan của tác giả Thạch Thảo rất hay ở bên dưới…
NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐA ĐOAN

Người đàn bà giấu buồn vào mắt
Nở nụ cười héo hắt trên môi
Yêu thương cuồng vội
Vắt cạn máu tim mình nông nỗi vội trao..
Ngụp lặn trong chênh chao
Ngọt ngào người trao
Chỉ đầu môi chót lưỡi
Vậy mà vội tin…

Người đàn bà trẻ con
Ngỡ mình sâu sắc lắm vội tin lời ngon ngọt
Ôm mối tình hờ rồi cười ngạo thế gian
Rằng chẳng có lỡ làng…

Người đàn bà mơ màng
Tin vào một tình yêu bất diệt
Dốc cạn lòng mình chẳng toan tính thiệt hơn

Người đàn bà hay dỗi hờn
Người đàn bà nông nỗi
Tin vào tình yêu để cứu rỗi đời mình
Cứ mỗi sáng bình minh
Yêu cuộc đời như chưa từng yêu đến thế
Mỗi hoàng hôn về
Co mình vào giấc mộng ảo riêng mang..
NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐA ĐOAN…

người đàn bà đa đoan
người đàn bà đa đoan.

NẶNG GÁNH ĐA ĐOAN
Thơ: Diệp Ly
**********
Người đàn bà lặng lẽ giữa hoàng hôn
Nén tiếng thở dài giấu hết u buồn vào sâu đáy mắt
Giọt lệ tràn mi
Khi cuối trời xa vầng dương lịm tắt.
Ngơ ngác kiếm tìm
Mong nhặt được cho mình chút khoảnh khắc bình yên.

Người đàn bà truân chuyên
Ôm hết muộn phiền sau những lần vấp ngã
Lẳng lặng quay lưng không trách hờn không từ giã.
Tiếp tục cuộc hành trình
Dù cõi lòng đang tơi tả bão giông.

Người đàn bà với kiếp số long đong
Mặc kệ biển đời mênh mông
Vẫn đợi vẫn trông một tình yêu bất diệt
Vẫn dại khờ ngây thơ dù mái tóc dần pha sương điểm tuyết
Như thân dã tràng mải miết lấp biển đông.

Người đàn bà cô đơn
Nơi trái tim là khoảng trống mênh mông.
Thăm thẳm sầu thương cũng lớn ròng như con nước.
Tròn khuyết những mùa trăng lần bàn tay đếm ngược
Mỗi độ thu tàn hồn lạc bước giũa hồng hoang.

Người đàn bà vai trĩu nặng gánh đa đoan.

DL 16/3/2018

Viết cùng “Người đàn bà đa đoan ” của chị iu Thach Thao .
P/S :Ảnh tạm vì chưa tìm được ảnh thích hợp..
Hậu P/S : Thơ kiểu này mới viết lần đầu tiên …

TA CHỈ LÀ NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ
Tác giả : Mộng Cầm

Ta chỉ là người đàn bà đã cũ
Cuộc đời buồn không còn đủ tự tin
Đàn bà cũ ta đã chẳng còn xinh
Bóng cô đơn ta nép mình trú ngụ

Từng trải qua những cơn giông vần vũ
Đời xác xơ như lá phủ bên đường
Chẳng dám nhìn khi ghé mắt vào gương
Từng nếp nhăn nỗi đoạn trường năm tháng

Đàn bà cũ có còn đâu vóc dáng
Tâm hồn cằn tim đã chẳng xuyến xao
Gồng mình chịu trước cơn lạnh gió lào
Thả tâm tư lạc vào đời hoang phế

Đàn bà cũ ta là người như thế
Khép cửa lòng vì chẳng thể tin ai
Dẫu cô đơn mòn mỏi tháng năm dài
Lòng trĩu nặng với tháng ngày quạnh quẻ

Tâm sự đời có chi đâu mới mẻ
Cố mỉm cười với dáng vẻ nguỵ trang
Nào ai hiểu phải dấu lệ tuôn hàng
Đàn bà cũ đời lỡ làng vậy đó.

***

NGƯỜI ĐÀN BÀ RŨ BỎ GÁNH ĐA ĐOAN

Người đàn bà rũ bỏ gánh đa đoan
Gói ghém chôn niềm đau vào ký ức
Xóa tổn thương còn găm nơi lồng ngực
Bước mải mê tim hừng hực khát thèm.

Đã bao lần lệ mặn đắng lòng đêm
Hồn tê dại sau cuộc tình đổ vỡ
Chim đa đa tiếng vọng về nức nở
Cảm phận người mang duyên nợ long đong.

Rồi một ngày gió trở cạn mùa đông
Vai gầy guộc đã không còn run lạnh
Đôi chân ngoan nàng theo người lữ khách
Xuống con đò chở hạnh phúc đầy khoang.

Đàn bà đa đoan không phải ai cũng giống ai, mỗi người mỗi cảnh…
NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐA ĐOAN
Thơ: Nguyễn Thành

Em lấy chồng cả hai cùng ngành giáo
Người ngoài nhìn thấy hoàn hảo lắm thay
Nào ai biết em chịu nhiều đắng cay
Chỉ vì hắn đắm say với cờ bạc.

Bao nhiêu năm vẫn chẳng có gì khác
Hắn vẫn vậy, vẫn lười nhác việc nhà
Để mặc em xoay sở những ngày qua
Giờ vỡ nợ mới thật là chua xót.

Nghề cao quý cứ ngỡ cho trái ngọt
Đâu hay rằng hắn theo gót ăn chơi
Dẫu khuyên răn cũng chẳng chịu nghe lời
Nên cớ sự mới rơi vào bế tắc.

Ngày lấy nhau cũng một lời ghi khắc
Để cả đời ta nhắc nhở yêu thương
Nhưng giờ đây liệu có thể vấn vương
Hay đành phải đôi đương chia hai lối.

Cứ nghĩ mà lòng em càng thêm rối
Nhìn hai con mà thấy tội quá đi
Tuổi ấu thơ đã chịu cảnh chia ly
Nhưng mẹ chẳng còn gì để níu giữ.

Dẫu biết rằng sinh ra là phận nữ
Sống cả đời phải giữ đạo phu thê
Nhưng tại ai đã quên đi lời thề
Nên em đành quay về kiếp cô lẻ.

Chúc cho anh phần đời sau vui vẻ
Em đi rồi sẽ chẳng về lại đâu…!!!

NGƯỜI ĐÀN BÀ ẤY MỘNG DU!!
Thơ: Liên Vũ

Thu đi, ngâu đã tràn sân
Heo may rưng rức,tần ngần lá rơi.
Bóng người đàn bà tả tơi
Khát khao trong dáng chiều rơi dịu dần.

Bước chân sao cứ tần ngần
Lúc nhanh, lúc chậm, lúc gần, lúc xa
Hình như có tiếng…NGƯỜI TA
Em giơ tay với…hoá ra bóng mình.

Chân chim rạn rộp môi xinh
Chao ôi, sao cái mớ tình dối gian
Xuân thì héo bởi đa đoan
Muội mê giết chết hồng nhan một đời.

Mắt em xa thẳm vợi vời
Mà sao lại thấy nụ cười tái tê?
Mông lung nỗi nhớ ủ ê
Em chênh vênh giữa bộn bề sắc không.

Dại khờ giữa chốn mênh mông
Khóc cười, ôm mối tình nồng thiên thu…
Người đàn bà ấy mộng du…,,,!!!

người đàn bà nhiều đa đoan
người đàn bà nhiều đa đoan.

***

ĐÀN BÀ CŨ
Thơ: Hàn Lâm

Tôi viết về em người đàn bà đã cũ
Yêu đến kiệt cùng giờ nhận đủ thương đau
Hạnh phúc vẽ tô sao không thấy ngọt ngào
Lỡ gánh đa đoan ai lau dòng lệ tủi

Một chút yêu thương bên đời em ngắn ngủi
Ngỡ sẽ yên bình đến cuối những ngày sau
Chẳng dám mơ cao, chỉ mong lúc bạc đầu
Nay cam phận lá nhạt phai màu xanh biếc

Người như lữ khách qua đường khi mỏi mệt
Mở cửa tim mình em dệt nẻo tình thơ
Trao cả thanh xuân trong phút chốc dại khờ
Mà đâu hay biết đợi chờ nơi vô vọng

Tôi viết về em đôi vai gầy bé bỏng
Ôm giọt máu đào qua mấy bận mùa sang
Thương cánh hoa rơi hương chưa thắm vội tàn
Đàn bà đã cũ đau hồng nhan bạc mệnh.

Nếu bạn muốn xem những bài thơ chủ đề về ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ thì bấm xem chủ đề thơ đàn bà đã cũ nhé!..

NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐA ĐOAN
Thơ: Doãn Minh

Người đàn bà đa đoan thường cười nhiều hơn khóc
Ngạc nhiên chi khi nước mắt chảy trong lòng
Có ai người muốn cho người khác đọc
Nỗi nghẹn ngào đang cố nuốt vào trong .

Ai trong cuộc mới hiểu niềm đau ấy
Một nỗi đau với hai chữ đàn bà
Những đêm dài hai tay ôm chặt gối
Mơ một người của ngày ấy đã xa .

Xin đừng hỏi vì sao tôi biết được
Bởi miệng cười nhưng mắt có cười đâu
Ly cà phê giọt buồn rơi thánh thót
Nhấp ngụm nào cũng đậm đặc niềm đau .

PHẬN NGƯỜI ĐÀN BÀ
Thơ: Bảo Loan

Tự hỏi cuộc đời sao lắm nỗi đa đoan
Phận người đàn bà luôn mang nhiều cay đắng
Bao mùa trôi, oằn đôi vai trĩu nặng
Bên chăm chồng, bên che nắng giùm con

Đổi lấy hạnh phúc mà mất cả tuổi son
Thời gian lặng trôi thêm héo mòn thân xác
Những cơn nắng, ngày mưa tô nhuộm màu tóc bạc
Để nhận về lắm mặn chát, tổn thương

Có người đàn bà như thế, hứng gió sương
Vẫn từng đêm uống cạn dòng nước mắt
Có người đàn bà như thế, bao năm rồi góp nhặt
Cố níu cho con những giọt nắng cuối ngày

Lựa chọn gì khi mềm yếu đôi tay
Sợ một gia đình… nếu ngày tan vỡ
Nghĩ đến thôi cũng nghẹt từng hơi thở
Vạn nỗi tơ sầu ai gỡ nổi giùm cho

Hồng nhan bạc phận trót lầm chuyến đò …….!
Tự hỏi đời…người đàn bà
Sao lắm phiền lo, cay đắng .

***

thơ viết về đàn bà đa đoan
thơ viết về đàn bà đa đoan.

ĐÀN BÀ QUA TUỔI BỐN MƯƠI

Thơ: Quốc Huy

Người đàn bà bước qua tuổi bốn mươi
Bỏ lại phía sau một thời son trẻ
Mắt vết chân chim…thời gian lặng lẽ
Và những nỗi buồn thầm lặng đa đoan.

Người đàn bà vẫn chưa hết thì xuân
Bởi già nua không đến từ tuổi tác
Mùa xuân hãy còn đọng nơi khoé mắt
Và ở nụ cười đôn hậu rất duyên .

Dẫu quãng đời nhiều lắm những truân chuyên
Ồ… Cuộc đời với ai mà chẳng thế
Đừng bi quan khi nhìn vào bóng xế
Hãy thả hồn vào êm ái màn đêm.

Người đàn bà đang trong tuổi hồi Xuân
Hãy mơ về một tình yêu lãng mạn
Với cuộc đời hạnh phúc luôn ban tặng
Cho những người luôn khát vọng, lạc quan.

Đừng mang cuộc đời để lên bàn cân
Đong đếm chi về những điều được, mất…
Hãy xí xóa đi những gì thua thiệt
Sẽ thấy lòng mình thanh tịnh, bình an…

Người đàn bà đang trong tuổi hồi Xuân
Vẫn đắm say bao lòng người viễn khách
Và tình yêu luôn là điều bất diệt
Cho cuộc đời, cho tất cả những ai…

Người đàn bà sẽ thật sự thanh cao
Giữ tâm hồn luôn sáng không tì vết
Hãy hướng lòng về những điều thanh khiết
Xuân trong lòng sẽ còn mãi đắm say….

… Xem cuộc đời trôi nhẹ tựa mây bay…

CÓ MỘT NGƯỜI ĐÀN BÀ NHƯ THẾ….
Thơ Tình Hoa Pensse

Có một người đàn bà cũ đa đoan
Chiếc chăn loan gối phượng đã sẻ nửa
Đêm trắng đêm vẫn tựa bên song cửa
Mắt dõi nhìn điều gì đó xa xăm

Người đàn bà giờ chẳng còn hờn căm
Nuốt nước mắt cứ lầm lũi mà sống
Tương lai kia …. như sông dài biển rộng
Cánh lục bình …. chèo chống làm sao đây

Người đàn bà có đôi mắt dại ngây
Nhìn vô hồn người đàn ông trước mặt
Hết cảm xúc với ham muốn xác thịt
Khi nỗi đau chằng chịt những niềm đau

Người đàn bà chẳng còn lệ mà lau
Mắt ráo hoảnh …. khi nhìn chồng hiện tại
Những đòn roi giờ chẳng còn tê tái
Đau quá rồi….. tự nó chai sần thôi

Người đàn bà sợ con mình mồ côi
Cố mỉm cười sống quãng đời còn lại
Dành tất cả tương lai cho con cái
Còn phận mình cười tê dại suốt đêm.

ĐÀN BÀ CŨ – VIẾT CHO TUỔI 50

Thơ: Hà Thu

Đã qua rồi – Một chặng đường không ngắn !
Một đoạn đời đủ vừa vặn nghĩ suy
Một kiếp người với toan tính so bì
Đã đến lúc hiểu những gì được mất !
~~~ *÷* ~~~
Không còn thích những lời như đường mật !
Hiểu được rằng đâu là thật là hư
Đủ bản lĩnh để mình sống vô tư
Không đòi hỏi bon chen như thời trẻ !
~~~ *÷* ~~~
Tuổi năm mươi – Đủ kiên cường mạnh mẽ !
Đủ bao dung biết nặng – nhẹ vị tha
Không quyến rũ nhưng vẫn đủ mặn mà
Vẫn ngọt ngào dẫu rằng là đã cũ !
~~~ *÷* ~~~
Một chặng đường rêu phong đời che phủ !
Mặc truân chuyên vẫn tự chủ vượt qua
Vẫn bước tới dù sóng gió phong ba
Bởi cuộc đời – Chốn Ta Bà – là nghiệp !
~~~ *÷* ~~~
Phận hồng nhan – Ai cũng qua một kiếp !
Hơn thua là nên bước tiếp hay dừng
Hạnh phúc – khổ đau ! Ai cũng đã từng
Đàn bà cũ – biết dửng dưng để sống !
~~~ *÷* ~~~
Tuổi năm mươi – Ai nói không mơ mộng !
Vẫn bồi hồi khi chợt bỗng được yêu
Vẫn tủi hờn khi đơn lẻ cô liêu
Nhưng điềm tĩnh không làm điều sốc nổi !
~~~ *÷* ~~~
Đàn bà cũ – Chưa chắc là cằn cỗi !
Vẫn biết yêu biết hờn dỗi khi yêu
Và khi thương lại thương rất là nhiều
Bở họ biết đó là điều trân trọng !
~~~ *÷* ~~~
Đàn bà cũ – Không sống trong ảo vọng !
Không ồn ào chẳng trông ngóng vẩn vơ
Nhận biết được đâu là duyên và nợ
Sống hết mình nhưng tan vỡ là buông !
~~~ *÷* ~~~
Đàn bà cũ – Ai nói chẳng ghen tuông !
Nhưng biết dừng không ngông cuồng vô lối
Khi đã yêu hờn ghen đâu có tội
Nhưng hiểu đời lầm lỗi biết thứ tha !
~~~ *÷* ~~~
Đàn bà cũ – Như một bản tình ca !
Một câu chuyện về loài hoa biết nói
Một ánh sao dù rằng không sáng chói
Đêm không trăng vẫn chiếu rọi mênh mông !
~~~ *÷* ~~~
Tuổi năm mươi – Đàn bà cũ – Đúng không !!?
” THÂN ” dẫu ” CŨ ” nhưng ” TÂM ” không hề ” CŨ “
Buông câu chữ vào đôi dòng tự nhủ
TÂM SỰ ĐỜI – ĐÀN BÀ CŨ – VẬY THÔI !!!

Mời bạn xem tiếp loạt thơ viết về đàn bà mới hơn tại đây: https://www.iini.net/2017/07/1001-bai-tho-viet-ve-nguoi-dan-ba-tho-phan-dan-ba-hay-nhat.html

Theo dõi
Thông báo của
guest
1 Comment
Cũ nhất
Mới nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Trần Dạ Thảo
Trần Dạ Thảo

thơ hay ko các bạn?