Tháng 6 đến mang theo những cơn mưa bất chợt đôi lúc thật buồn và cũng thật là lãng mạn. Tuyển tập những bài thơ tình MƯA THÁNG 6 với những sáng tác mới nhất xin gửi đến bạn đọc…
MƯA THÁNG SÁU
Thơ: Phạm Xuân Thành
Trời hừng đông mang nỗi lòng tháng sáu
Gió rì rào réo rắt những cơn mưa
Tôi ngồi đây với một kiếp sống thừa
Bao kỷ niệm dâng trào lên khóe mắt
Tháng ngày qua trái tim luôn dằng dặc
Bởi ai làm lạnh ngắt tự lâu rồi
Kể từ ngày em nói tiếng xa tôi
Là từ đó tim côi như nghẹn thở
Một tình yêu ban đầu tôi cứ ngỡ
Sẽ đơm hoa kết trái rất ngọt ngào
Nhưng mộng tình em đã trót quên mau
Cho nổi nhớ úa màu theo ngày tháng
Tình yêu đầu em chôn vào quên lãng
Để mình tôi ôm lấy dĩ vãng sầu
Rồi một mình nhìn ngắm những cơn ngâu
Mưa tháng sáu có phai màu nhung nhớ.
CƠN MƯA THÁNG 6
Thơ: Nguyễn Nhật Trung
Sáng nay bỗng mưa hoài không ngớt
Cả khung trời bất chợt buồn tênh
Hồn ai lơ đãng dập dềnh
Nỗi sầu giăng phủ chênh vênh mắt ngài
Bao khắc khoải Trúc Mai thắm quyện
Giấc mộng xưa Vần chuyển sóng tình
Mưa đừng ướt nhẹp vai xinh
Dòng tuôn lệ đẫm bóng hình lứa đôi
Chỉ mong muốn được ngồi tâm sự
Xoá buồn đau lữ thứ não nề
Qua rồi lạnh lẽo tái tê
Cùng nhau sưởi ấm môi kề mộng ru
Xua hết cả mây mù tan biến
Giấc mơ hồng sẽ hiện dần ra
Dẫu mai lỡ bước chiều tà
Con thuyền bé nhỏ vượt qua sóng nhồi.
thơ mưa tháng 6. |
MƯA THÁNG 6
Thơ: Thu Trần
Ta đang khát uống trời mưa tháng 6
Để đêm về nương náu mộng chung đôi
Tim bơm tưới máu hồn bao vết xước
Tháng 6 về gột rữa để phai phôi
Mưa ngang gió quất bàn tay buốt rát
Ngước mặt mình nhận cái tát tai ương
Môi khô nếm chén tình nghe chua chát
Cuộc đời nào ta sống để yêu thương
Tin anh nhé! lối về em cứ bước
Cơn mưa nào cũng hết nước mà thôi
Bao giông tố để mình anh đón rước
Bình yên về bên cuộc sống em tôi
Thơ anh viết ướt nhoè trang giấy trắng
Chuyện tình buồn chờ nắng để đem phơi
Ai cũng ước muốn trời mưa tháng 6
Chỉ mình ta mưa tháng 6 chơi vơi…!!!
MƯA BUỒN THÁNG 6
Thơ: Ngọc Tình
Tháng sáu về mưa rả rích ngoài hiên.
Như nhắc nhở chuyện tình buồn hai đứa.
Bài thơ cuối anh viết còn dang dở.
Như giận hờn trăng gió cuộc tình xa.
Em buâng khuâng trong những tháng ngày qua.
Dòng thơ viết đọc nghe mà quặn thắt.
Nhớ về anh nụ hôn chao ngọt thắm.
Vòng tay ôm xiết chặt buổi ban đầu.
Nhớ nhung nhiều em biết gửi về đâu.
Cuộc tình ta …ở hai đầu …..chia cắt.
Em cố gắng… kìm nỗi đau… xe.thắt.
Tháng sáu buồn mưa vương mắt cay cay.
Mưa tháng sáu làm sống dậy trong tiềm thức những cơn mưa cũ, thèm một lần đạp xe nghêu ngao dưới mưa như cái thời xa xưa ấy…
Là cảm xúc thoáng qua thế thôi, giật mình nhận ra mình hiện tại, cảm giác mệt nhoài kéo từ ngày này qua ngày khác, đã bảo là đừng đa mang mà cứ cứng đầu…Mưa, trôi hết đi những gì không đáng nhớ
Mưa, thèm giây phút ngủ ngoan trong vòng tay tình nhân
Thế thôi cho đời đáng yêu…
mưa tháng sáu (ảnh minh họa) |
MƯA THÁNG SÁU
Thơ: Vy Văn Toán
Tháng sáu về giọt nắng cũng đi hoang
Bên hiên đổ cơn mưa choàng xóm ngõ
Nhành hoa phượng rơi đầy trên mặt cỏ
Tiếng ve sầu nức nở gõ vào tim
Nhớ thương nhau vẫn hoài bước đi tìm
Nhưng số mệnh đã lặng im chẳng nói
Và đôi lúc nghĩ suy rồi tự hỏi
Ta là gì sao cứ nhói lòng đau
Rất nhiều đêm thao thức tim úa nhàu
Tình sâu đậm sao tàn mau đến thế
Cho vị đắng ngậm ngùi buồn vô kể
Bao canh trường mắt rướm lệ vì đâu
Gom nhớ thương lưu luyến mối tình đầu
Những lời hứa ghi từng câu giữ mãi
Người phụ nghĩa lên thuyền không ngoảnh lại
Ngẫm tủi hờn duyên ngang trái đành cam.
ĐOẢN KHÚC BUỒN
Thơ: Trúc Thanh
Mưa hạ về làm tháng sáu buồn hơn
Từng giọt tủi giọt hờn phung phí đổ
Ta đứng lặng bâng khuâng nhìn góc phố
Tường rêu buồn loang lổ vết thời gian
Đâu niềm tin nơi nút thắt buộc ràng
Ta vẫn đợi dẫu muộn màng hạnh phúc
Khi ý chí bị niềm đau đánh gục
Tim nguội dần cảm xúc của yêu thương
Chỉ còn đây những nhịp đập vô thường
Cùng hơi thở chán chường cho số phận
Xin gượng dậy nơi tột cùng hụt hẫng
Đoản thơ sầu…điểm nhấn của thương đau
Giọt mưa rơi hay lệ đắng không màu
Trời thương cảm thét gào tuôn giá lạnh
Đêm ru mộng từ bao lời Kinh Thánh
Bảo tim đừng ương ngạnh nữa tim ơi
Mưa tạnh rồi buồn tủi sẽ dần vơi
Chờ nắng hửng đem phơi niềm hạnh phúc
Xin năm tháng ủ đau thương mòn mục
Đón nhau về tìm chút ái ân xưa
Hạ mở lòng ôm ấp những cơm mưa
Xác phượng đỏ rụng bừa trên phố rộng
Ta còn bước giữa chiều mưa lạc lõng
Đợi ngày vàng nhịp sống trỗi mầm xanh.
Triều Niên Chao ôi ! Sao không là từng giọt vui , giọt mừng mà là ‘ giọt tủi giọt hờn phung phí đổ ‘ thế này ? Chắc hẳn đau lắm, đau đến nát tâm can và đau đớn kéo dài đến ‘ tường riêu loang lổ vết thời gian ‘ . Bạn mình ơi ! Nếu ai đó đã một lần trải qua sự đổ vỡ tình yêu hẳn biết rằng cảm giác hụt hẫn ê chề tê tái đến mức nào ? ‘ khi ý chí bị niềm đau đánh gục ‘ , nhưng cũng vì tình yêu là một phạm trù phức tạp nên cũng còn le lói đâu đó một chút hy vọng cho nên ‘ ta vẫn đợi dẫu muộn màng hạnh phúc’
Để rồi thất vọng khi ‘ tim nguội dần cảm xúc yêu thương ‘. Tưởng đâu đã hết. Đã gục ngã dưới chân số phận. Nhưng không, trái tim vẫn đập cho dù ‘nhịp đập vô thường ‘ . ‘ Cùng hơi thở chán chường cho số phận ‘ . Có nghĩa ta còn sống, vẫn sống ! Từ sự thương cảm vô tình của trời đất, từ những điều ngộ ra trong kinh thánh để ta tự biết yêu thương chính bản thân mình và nhủ với mình ‘ ‘ Bảo tim đừng ương ngạnh nữa tim ơi ‘ và rồi cuối cùng ta đã ngộ ra cuộc sống này vô thường vô cùng như thế nào. ‘ Mưa tạnh rồi buồn tủi sẽ dần vơi
Chờ nắng hửng đem phơi niềm hạnh phúc
Xin năm tháng củ đau thương mòn mục
Đón nhau về tìm chút
ái ân xưa …. Đợi ngày vàng nhịp sống trỗi mầm xanh ‘ . Thật bất ngờ ! Đọc nữa đầu bài thơ tôi cứ nghĩ là bài thơ không có hậu. Nhưng đến hai khổ thơ cuối thì mọi việc lại không như tôi tưởng. Cứ ngỡ TRƯỜNG KHÚC BUỒN thì hóa ra ĐOẢN KHÚC BUỒN. ngôn từ chuẩn, ý thơ buồn song vẫn khéo léo. Hay là vậy !
Nguyễn Đức Hòa Thơ bát ngôn ôm vần rất tuyệt vời.
Lời thơ nhẹ nhàng nhưng sâu lắng.
Chúc mừng tác giả.
***Xem thêm: [HAY] Thơ Tháng 6 mùa yêu, Thơ Tháng Sáu hoài niệm đặc sắc nhất
Mưa tháng 6 (ảnh minh họa) |
MƯA THÁNG SÁU
Thơ: Thu Hà
Mưa tháng sáu hay lệ lòng em đổ
Xót thương câu nguyện ước đã không tròn
Tội cho người chẳng trọn tấm lòng son
Để ngàn thu mưa giăng màu lưu luyến.
Tháng sáu về mở khung trời kỉ niệm
Nghe tiếng lòng dào dạt những vấn vương
Không nợ duyên nên chẳng được chung đường
Lỡ bến mộng đò tròng trành muôn thuở.
Bao tháng năm vẫn khắc hoài nhung nhớ
Tuổi mộng mơ trao gởi nặng hẹn thề
Ngày chia tay anh hứa sẽ trở về
Để tìm ai cùng kết duyên đôi lứa.
Từ hôm ấy trái tim cài then cửa
Nguyệt ghẹo gió vờn, bỏ mặc ngoài tai
Son sắt đợi chờ một bóng hình ai
Ngày ngóng trông, đêm lệ đầm ướt gối.
Cách núi ngăn sông tình xa vời vợi
Cánh thư hồng em mòn mỏi đợi mong
Hai phương trời, hai biển nhớ mênh mông
Tim vụn vỡ khi người không trở lại…
Mưa tháng sáu gợi nhớ tình thơ dại
Phút biệt ly chan chứa lệ u sầu
Dẫu đôi ta dang dở mối tình đầu
Chân trời xa cầu chúc anh hạnh phúc…
MƯA THÁNG SÁU
Thơ: Tâm Lê
Ta chờ đâu vệt nắng buổi chiều loang
Cơn mưa tháng sáu dập dìu đêm tháng hạ
Đã lâu rồi rủ nổi nhớ đi hoang
Ta nằm lại bổng nghe mình trống rỗng
Tháng sáu về có kịp nhớ anh không
Tim vô cảm quên mất lần rung động
Bởi đã lâu không hò hẹn – mong chờ
Thu trở gió để buồn dâng lên mắt
Ta đặt tim rung lên từng bước ngoặt
Dẫm chân lên phượng rắc những con đường
Thương chưa dứt đã ngập ngừng dối trả
Phố nhạt nhòa nước mắt tiễn người dưng
Phải chi đừng trả phí cuộc chia ly
Để mãi khắc tên trong từng dòng kí ức
Tháng sáu về cánh phượng hồng rạo rực
Thiết tha buồn nuối tiếc cuối sân ga.
tháng 6 trời mưa. |
THÁNG SÁU MƯA BUỒN
Thơ: Thanh Hà
Tháng sáu mưa về cho mắt cay
Giọt sầu giọt tủi buốt lạnh vai
Anh về gom lại mùa thương nhớ
Nhòa nhạt làn mưa đẫm gót hài
Tháng sáu mưa buồn ướt mắt sâu
Hạ mới vừa sang phượng thắm màu
Mùa đi lằng lặng niềm đau níu
Lối về năm ấy mãi đợi nhau
Tháng sáu mưa buồn dạ ngẩn ngơ
Hàng cây đứng lặng ngóng ơ thờ
Đếm từng hạt lạnh lùng tan vỡ
Để cánh phượng rơi quá hững hờ
Tháng sáu mưa về dạ ngẩn ngơ
Từng đêm thao thức ánh sao mờ
Ngậm ngùi chôn kín niềm thương nhớ
Đợi nụ hôn nồng đến trong mơ.
THÁNG SÁU … TÌNH MƯA …
Thơ: Phú Sĩ
Tháng sáu lại về trong bong bóng hạt mưa
Mùa hạ mộng mơ cơn mưa rào trắng xóa
Em vẫn nhớ mãi ngày xưa trên lối nhỏ
Mang chút giận hờn chưa tan chảy vu vơ
Tháng sáu lại về xao xuyến những hạt mưa
Còn nét dịu dàng buồn vương bên góc phố
Nỗi nhớ không tên theo giọt lòng nức nở
Cho con tim sầu dang dở khúc tương tư
Tháng sáu lại về từng hạt cứ miên man
Hay tiếng lòng ta rộn ràng cơn gió thoảng
Cơn mưa ngày xưa ký ức còn loang loáng
Tưới một tâm hồn như đã rạn từ lâu
Tháng sáu lại về đâu phải hạt mưa ngâu
Sao cứ nao lòng một mối sầu khôn tả
Đôi lúc nhớ quên quảng đường qua tất tả
Mưa vẫn lại về trong những nỗi lòng nhau.
MƯA THÁNG SÁU
Thơ: Lê Ngọc Ý
Tháng sáu về phố mưa buồn tĩnh mịch
Con đường xưa mình yêu thích khác xa rồi
Cà phê chiều nghe đắng ngằt bờ môi
Về lối cũ không anh buồn chi lạ
Phố đông người dòng người luôn hối hả
Nghe trong lòng….da diết…nỗi nhớ anh
Tay đan tay…..anh buông bỏ sao đành
Em nghe lạnh một mình bên quán vắng
Lá khô rơi đốt cháy chiều tắt nắng
Phố đông người sao vắng ngắt buồn tênh
Cơn mưa chiều trôi đi chút tủi hờn
Cho sầu muộn không còn trên quang gánh
Cho mưa rơi chẳng bao giờ nghe lạnh
Bước một mình giữa phố vắng vẫn bình yên
Tháng sáu ơi mùa phượng…đỏ nỗi ưu phiền
Mưa mùa hạ ru bình yên niềm khao khát
Tháng sáu về mưa chiều buồn man mác
Ve trên cành trỗi khúc nhạc nhớ thương.
người đi ngoài mưa (ảnh minh họa) |
MƯA THÁNG SÁU!
Thơ: Ngọc Vương Nguyễn
Ta chợt thấy một đêm mưa tháng sáu.
Giọt ngắn dài ẩn náu một hoài mong.
Mưa còn rơi như tý tách ở trong lòng.
Mưa rả rích cho đong đầy nỗi nhớ.
Mưa thầm lặng trong lòng như nhắc nhở.
Bản nhạc buồn từ muôn thuở mưa rơi.
Ta nằm nghe tiếng gió thổi liên hồi.
Như giục giã xa xôi thời nguyên thủy.
Ta thầm nghe lời của ai thủ thỉ.
Mưa rơi buồn sao chỉ một mình ta.
Mưa du dương thành bản nhạc giao hòa.
Ta gom nhặt hạt mưa rơi òa vỡ.
Như tiếng lòng nức nở ở trong tim.
Để thời gian mai mốt mãi đi tìm.
Trong vô thủy xa xưa màu tim tím.
Giọt mưa buồn tháng sáu của riêng ta !
***Xem thêm: [TOP] Chùm Thơ ĐI TẮM MƯA thật hay với nhiều kỷ niệm của tuổi thơ xưa
MƯA NGẬM NGÙI
Thơ: Thanh Hà
Ai ra đi để tháng sáu mưa buồn
Rơi rơi mãi từng giọt dài giọt ngắn
Ngoài thềm kia một mình anh thầm lặng
Mắt dõi về tận một cõi trời xa…
Mưa tháng sáu trời mây sao buồn bã
Vọng bên thềm tiếng tí tách đều rơi
Chuyện chúng mình giờ hai đứa hai nơi
Tình xa cách nhạt nhòa mưa tháng sáu.
Anh và em ta nào muốn mất nhau
Duyên không trọn đành ôm sầu ly biệt
Nhìn màn mưa thêm ngậm ngùi nuối tiếc
Chuyện tình yêu ai biết được chữ ngờ
Tháng sáu về mưa ướt cả vần thơ
Bao kỉ niệm trôi theo dòng nước mắt
Đâu vòng tay một thời ta siết chặt
Mất nhau rồi quặn thắt một đêm mưa.
MƯA THÁNG SÁU
Thơ: Lâm Bảo Hoàng
Em vẫn bảo tháng sáu mưa buồn thế
Đám mây đen che kín cả khung trời
Ừ thế đấy tháng sáu là như vậy
Mưa mịt mùng trên ngàn gió ngàn mây
Mưa tháng sáu ào ào sau khung cửa
Một lát thôi đã làm ướt vai người
Tà áo trắng không còn tung bay nữa
Ướt đẫm rồi trong chiều gió mưa rơi
Mưa cứ thế buồn chi mà mưa mãi
Khẽ ngân lên câu hát tiễn đưa người
Người đi nhé còn ta thì ở lại
Giấu nỗi lòng trong tháng sáu mồ côi..
mưa buồn tháng 6. |
HỜN MƯA
Thơ: Nga Nga
Giữa tháng Sáu, nghe mưa buồn.. bật khóc
Từng giọt sầu vương mắt ngọc em tôi
Ước lúc này xin mưa tạnh thế thôi
Đôi môi đã, tái tê rồi, thương quá!
Trời tháng sáu giận hờn chi đến lạ
Xối xả mưa tràn lạnh giá bờ vai
Dáng ngọc ngà xưa cay đắng đan cài
Gieo sầu thế nhân rớt dài lên tóc rối
Hạ vàng ơi trốn đâu rồi quên lối
Chở nắng về hong vội những lời thương
Đoá Ngọc Lan diệu vợi toả sắc hương
Cho em quên nhũng đoạn trường cay đắng
Giữa mưa bão em ngồi mong chút nắng
Chợt say nồng thánh thót tiếng ve ngân
Vòng tay yêu bờ môi ấm thật gần
Vương mắt Hạ màu trong ngần da diết.
MƯA THÁNG SÁU
Thơ: Hương Tình Cũ
Mùa mưa đã xoá mờ thương nhớ
Cả cuộc tình tan vỡ năm xưa
Trôi đi một mối duyên thừa
Vùi chôn kỉ niệm dưới mưa thuở nào
Mùa mưa cũ đi vào quên lãng
Bụi phủ mờ ngày tháng phôi phai
Hỏi rằng ai có nhớ ai
Từng đêm mong nhớ tháng ngày đợi mong
Mưa thật lớn cho lòng thanh thản
Những giọt buồn lênh láng trôi đi
Đừng cho đọng lại những gì
Đau thương chớ giữ làm chi thêm sầu.
THÁNG SÁU TRỜI MƯA
Thơ: Huệ Trần (Xướng)Tháng sáu mưa rơi đẫm ngõ về
Chờ làn nắng ấm sưởi môi tê
Tâm tư héo hắt buồn nào kể
Mộng mị hư hao xót gần kề
Lối ấy cầm lòng em gạt lệ
Lần đầu vướng bóng nụ đam mê
Thương yêu thắm thiết từ ngày lễ
Ánh mắt trao nhau dạ hẹn thề…*******
BUỒN THÁNG SÁU
Thơ: Trần Thảo (họa)Mưa tuôn trắng xóa phủ đường về..
Gợi lại lòng đầy ắp tái tê..
Luyến nhớ vai thon nào được cạnh..
Tơ vương má thắm chẳng cùng kề..
Bùi ngùi nghĩa cũ chưa khô lệ..
Bịn rịn tình đầu vẫn đẫm mê..
Mãi sẽ không nguôi buồn tháng sáu..
Tim đau bởi kẻ nuốt lời thề..
TÌNH BONG BÓNG MƯA
Thơ: Su Thiên
Tháng sáu rồi …trời hối hả cơn mưa
Cứ dài dẳng trút bừa lên nỗi nhớ
Không đem vui cho người sầu dang dở
Vắng môi cười…buồn duyên lỡ trắng đêm
Bong bóng mưa như vạt sóng xô thềm
Từng bọt vỡ…xao mềm in tiếng nấc
Ta bỏ mặc cuộc tình vòng lẩn quẩn..
Lời đam mê phút chốc chợt xa khơi
Chuyện ba người…bản giao hưởng lỗi thời
Ta đứng lại nhường yêu thương oan trái
Ta đứng lại kỹ niệm buồn còn mãi
Tháng sáu buồn…mưa bong bóng mau tan
Kẻ thứ ba không còn phải sầu mang
Người đến trước biết chu toàn hạnh phúc
Xin gột rửa vết thương lòng nhẩn nhục
Bóng mưa buồn ….vỡ vụn giữa mênh mông .
Mưa rơi trên mái nhà. |
MƯA THÁNG SÁU
Thơ: Sơn Nguyễn
Tháng Sáu bao bận mưa rào
Lặng im nhớ lại thưở nao một thời
Giọt mưa nặng nhẹ khẽ rơi
Đâu rồi duyên nợ một đời trôi sông
Mưa về tháng Sáu trông mong
Nhẹ bay qua ngõ phượng hồng rụng rơi.
Hôm nào dạo phố có đôi
Nhìn mưa từng nhịp bồi hồi hôm qua
Mưa rơi giọt cận giọt xa
Con đường khắc dấu chợt nhòa riêng ai
Mưa rơi giọt ngắn giọt dài
Đâu rồi kỷ niệm một mai xa dần
Mưa rơi tháng Sáu Duy Tân
Bao lần nhặt lá bao lần bên nhau
Giờ đây ghép vội chữ sầu
Còn gì để muốn mưa ngâu thưở nào
Trời mưa tháng Sáu hanh hao
Cơn mưa khe khẽ cấu cào bao năm
Bởi em vội bước xa xăm
Để cho lối nhỏ góc nằm nhện giăng.
Cơn mưa lớn của tháng 6 đã khiến con đường hóa thành sông, và đây là lời than thở của 1 cô gái Hà thành về mưa tháng 6..
MƯA THÁNG SÁU
Thơ: Mộng Cầm
Sáng nay mưa lớn, đường hóa thành sông
Em đi làm, xe bơi trong nước!
Tháng Sáu năm này cũng giống như năm trước
Xe thành thuyền, kinh quá anh ơi!
Từ hôm qua, mây xám đầy trời
Bão số Một ở tận đâu, vẫn làm mưa như trút!
Đêm nằm nghe mưa rơi, con tim thổn thức
Mở tập thơ tình, nhớ người phương xa..
Mưa ngập bánh xe, đầm váy hết kiêu sa
Thiếu nữ Hà Thành bì bõm lội nước!
Ô dù che rồi người vẫn bị ướt
Tháng Sáu nào cũng ghét quá!Anh ơi!!
Giờ tan tầm, lại ngước mặt nhìn trời
Mở bản đồ xem những nơi bị ngập!
Sáng nay, bão đã chuyển thành áp thấp
Ba mươi sáu phố phường, mưa vẫn còn rơi..
Bên nhau ngắm mưa ôn lại chuyện đời
Giờ vắng anh, mưa hóa thành giọt lệ!
Gặp rồi lại xa, bảo ai không nhớ?
Nên sáng nay, trời làm đường hóa thành sông..
đạp xe trên con đường mưa. |
MƯA THÁNG SÁU
Thơ: Thanh Tòng Nguyễn
Trời tháng sáu mưa tuôn nặng hạt
Cánh phượng buồn trôi dạt về đâu?
Tiếng ve mang nặng nỗi sầu
Mùa hè năm ấy tuổi đầu chớm yêu
Mưa tháng sáu liêu xiêu lá đổ
Nhớ người xưa sầu khổ héo hon
Còn đâu vóc ngọc dáng son
Nhớ về phương ấy mỏi mòn thâu canh
Tháng sáu buồn tuổi xanh xa cách
Bấy nhiêu năm đèn sách không rời
Ra trường mỗi đứa một nơi
Nỗi niềm sâu lắng đầy vơi tháng ngày
Tuổi mộng ơi tháng dài thương nhớ
Nhớ ngày đầu gặp gỡ bên nhau
Bây giờ em ở nơi nao?
Từng mùa phượng nở xuyến xao nhớ người.
MƯA THÁNG SÁU
Trời đổ mưa bất chợt… Em ngồi nhìn mưa giăng lối nhỏ sao nhớ anh , đưa mắt buồn xa xăm hoang hoải… Giờ anh ở đâu… Mưa tháng 6 rồi phải không anh nhỉ…
– em lật ngược ký ức của ngày xưa… Ngày xưa ấy với đôi chân trần bé nhỏ vẫy vùng dẫm đạp cười khúc khích khi thấy mưa về, chẳng như giờ
Nhìn mưa… Sao lòng em rủ một
nỗi buồn mang mang sầu cảm
Đã quá nửa xuân rồi sao em vẫn mơ về thời xa ấy… Thời vô tư hay hão huyền về những mộng tưởng và ước mơ cho tương lai mà không phải lặng lòng…
– Tháng Sáu, với những khúc mưa mùa chợt đến chợt đi của mùa mưa nắng
Để rồi khi mưa tạnh em lại mang chút trầm lặng của cuộc chia ly… Tháng 6 của em… Nỗi nhớ vẫn đong đầy trong đó…
– cháy bỏng nồng nàn… Pha chút đắng cay
Nước mắt và mưa vẫn hoà theo tình anh đó… Tình tháng 6 của em…Mưa nắng nhạt nhoà theo nỗi nhớ
Để người còn ở lại khóc chia ly
Ai mang tình yêu đến ly kỳ
Rồi để lại tình si mắc nợ…
.
Đau lòng em người đi , kẻ ở
Khóc cho mình tình nỡ trái ngang
Tiếc chi duyên cho phận bẽ bàng
Từ nay nhé ta xa rồi trọn kiếp!
MƯA THÁNG SÁU
Thơ: Mạc Phương
Mưa tháng sáu nghiêng nghiêng bờ thương nhớ.
Nắng thẹn thùng chạy trốn biệt trong mây.
Đồi mù mưa cuộn khói lam ngầy ngậy.
Cây lá hả hê vuốt ve làn gió.
Con đường mòn uốn mình quanh xóm nhỏ.
Ánh lửa bập bùng ấm áp mái nhà tranh.
Tiếng em thơ đùa vui cười khanh khách.
Đôi mắt thẫn thờ cô gái nhỏ đăm chiêu.
Chắc là cô đang rất nhớ người yêu.
Anh lữ khách đô thành gieo tình mộng.
Ngày lại ngày cô mon mỏi ngóng trông.
Môi nhạt nhòa, nụ cười sầu khô héo.
Con gái vùng cao đâu nhẹ nhàng khôn khéo.
Sống chân thật nên lỡ vướng lưới tình.
Nhớ nhung hoài tâm chẳng thấy bình mình.
Mưa, mưa mãi ngập hồn cô gái trẻ.
Nén buồn sầu cố tỏ ra mạnh mẽ.
Trái tim yêu đâu có được bình yên.
Bao niềm tin gửi người vô điều kiện.
Tình yêu à, mưa tháng sáu bão giông.
THÁNG SÁU MƯA
Thơ: Bằng Lăng Tím
Anh có nhớ cơn mưa chiều cuối hạ
Gió xạc xào trong đám lá xanh non
Em không dù mưa ướt cả môi son
Mưa lạ quá giọt lăn tròn dưới cỏ
Cánh bằng lăng tím trời chiều gợi nhớ
Mùa hạ thương hoa phượng nở rợp trời
Cơn mưa rào mong nhớ lắm yêu ơi
Nương theo gió gửi ngàn lời thương nhớ
Chắc giờ này anh có buồn có nhớ
Buổi chiều mưa ta không ở bên nhau
Cuối hạ rồi hoa vẫn thắm sắc màu
Tình đôi mình đậm sâu hoài anh nhé!
Cơn mưa hạ mang gió về mát mẻ
Bâng khuâng chiều lặng lẽ bước mình em
Ước giờ này trên lối cũ thân quen
Em bên anh êm đềm đan tay nắm…
cô đơn trong mưa buồn. |
Thơ 7 chữ viết về mưa tháng 6…
MƯA THÁNG SÁU
Thơ: Ánh Nguyễn
Tháng sáu mưa buồn day dứt khơi
Để lòng trĩu nặng đến chơi vơi
Bung trời thương nhớ như mời gọi
Ngộp thở hạt mưa tí tách rơi
Trả lại nắng vàng cho em tôi
Đừng để ngẩn ngơ ngập mây trời
Hồn tôi ai cuốn theo chiều gió
Ôm dĩ vãng buồn đến khôn nguôi
Nhớ lắm muôn đời mối tình sâu
Mênh mông tấu khúc buổi trưa hè
Lắng hồn vào vườn mơ dĩ vãng
Rỉ máu trong tim nhớ lời thề
Tháng sáu còn đâu bước chân xưa
Dư hương một thuở bỗng nhớ người
Chợt như thức giấc miền dĩ vãng
Mộng cũ còn đâu… người tình ơi !
Gió hú chiều nay mưa lại rơi
Để ai bi đát mộng sánh đôi
Sợi tình năm ấy rời xa mãi
Câu thề quyện gió như đã trôi.
MƯA THÁNG SÁU
Thơ: Nguyễn Vân
Tháng sáu mưa buồn vương lối nhỏ
Hắt hiu sầu vàng võ canh thâu
Mưa rơi thầm nhớ duyên đầu
Phượng hồng vướng gót còn đâu hỡi người
Lòng trĩu nặng một trời thương nhớ
Tháng sáu về nức nở hạ xưa
Lối mòn chung bóng dưới mưa
Ai chờ ai đợi song thưa u hoài
Thời hoa mộng trang đài diễm lệ
Ngắm phượng rơi chỉ để làm duyên
Trắng trong hồn chẳng luỵ phiền
Của thời áo trắng dịu hiền dần trôi
Mưa tháng sáu bồi hồi trong dạ
Kỷ niệm ơi sao mãi rời xa
Anh đi năm tháng nhạt nhoà
Còn chăng sót lại bài ca phượng buồn.
THÁNG SÁU TÌNH SÂU
****
Tháng sáu trời mưa! Mưa rơi
Mưa rơi tháng sáu thương đời chông chênh
Chông chênh giọt nước lênh đênh
Tình trong sâu thẳm mông mênh buồn rầu,
Sầu ai đơn lẻ tình sâu
Sầu ai phận chiếc tình thân nhạt dần
Vì trời mưa nắng âu sầu
Vì Đời còn lắm nợ nần sao quên
Quên sao năm tháng bồng bềnh
Đời ai khốn khó lênh đênh muôn đường
Tháng này , ngày ấy còn thương
Thương hoài tháng sáu vấn vương tình sầu…
THÁNGSÁU TRỜI MƯA…!!!
Tháng sáu rồi mưa về giăng kín lối
Bàn chân ai bước vội vã trong chiều
Thương dáng nhỏ rất nhiều anh muốn nói
Câu yêu thương nghe bối rối tim lòng.
Đêm trở lạnh khi gió rít bên song
Mưa thì thầm như tiếng lòng thao thức
Lạnh con tim ta mong đời rất thực
Em kề bên đêm dỗ giấc canh dài.
Tháng sáu rồi mưa buồn mưa nhớ ai..
Nghe câu hát mong mưa hoài mưa mãi
Đêm tình nhân bên nhau chìm hoang dại
Cầu trời mưa không dứt để…đừng về!
Tháng sáu rồi ai có lạnh tái tê
Con tim lẻ giữa bộn bề cuộc sống
Thôi hết rồi những rong chơi mơ mộng
Ai chờ ai để thương nhớ đọa đày!
Tháng sáu về đêm trời mưa không dứt
Ai có cầu mưa ơi hãy ngừng mưa!
MƯA THÁNG SÁU
========A=========
Khách dừng lại
…….nơi này thêm chút nữa
Rồi mai đây
khách cũng sẽ đi rồi
Biết tương lai nếu có gì thay đổi
Tách trà thơm
……..chưa uống cạn khách ơi ?
+++
Bởi ta biết cuộc đời là dâu bể
Bước giang hồ ta chưa dễ tìm nhau
Bên kia tâm hồn là thăm thẳm thương đau
Buồn vô tận và nỗi sầu không nhỏ
+++
Mặc thế nhân . Người ơi xin đừng hứa
Lỗi hẹn người , yêu tự thuở xưa sau
Đã đến cùng nhau
……….Thì xin bắc nhịp cầu
Để trải lòng mình qua hết tháng mưa ngâu
+++
Mưa khắp không gian,mưa tràn muôn lối
Con bìm bịp kêu cô đơn trong góc núi
Từ tạ người đi
………..Đỉnh non sầu tiếc nuối?!
Tháng sáu mưa buồn
……….mưa lạnh cuối trời xa ?
+++++
Luu Thành.
Mưa tuôn bao giọt ngắn dài
Lấy nhau không đặng thương hoài ngàn năm…
Tìm đâu ở cõi xa xăm
Một bờ vai ấm trăm năm kiếp người???
Mưa tháng sáu lạnh lùng từng hơi thở.
Mưa nhạt nhòa mang ký ức trôi xa .
Từng giọt buồn rơi tí tách bên ta.
Bong bóng vỡ như cùng tim hòa nhịp.
THÁNGSÁU TRỜI MƯA
(Tháng sáu trời mưa trời mưa không dứt, trời không mưa anh cũng lạy trời mưa…!)
———-
Tháng sáu về lặng thầm
Ai buông khúc ca dao…
… cho tim em thổn thức
Chiều lặng lẽ… khâu nổi buồn vời vợi
Nhặt nỗi niềm gởi gắm vào thơ
Tháng sáu mưa buồn, nghe mắt xòe cay
Đêm dần xuống mưa tràn qua nỗi nhớ
Tình em đó vấn vương hoài muôn thuở
Khát một đời… trăn trở nỗi nhớ thương
Tháng sáu nghe buồn, mây cứ trôi
Mưa chiều tan nát cõi lòng tôi
Nhờ mây hỏi dùm người phương ấy
Có nhớ gì không…
… Tháng sáu- Mưa!
THÁNGSÁU QUÊ EM
Quê em vùng lúa đồng bằng,
Mùa mưa tháng sáu nước dòng về xuôi.
Nhà vườn trắng xoá người ơi…
Còn đâu thơ ấu mà vui bạn bè,
Quê em người bỏ ít về,
Nhà hoang ẩm mốc bốn bề tang hoang.
Còn em cún nhỏ trong làng,
Bao giờ cạn nước thì lòng mới yên.
Ai từng lũ lụt triền miên,
Đói nghèo cũng phải rời quên quê nhà.
Bởi vì cuộc sống nhà ta,
Rời quê xa nước thật là đắng cay.
— MƯA THÁNG SÁU —
Tháng sáu trời với những cơn mưa
Lúc ào ạt… khi thì thầm rỉ rả
Xua ta về nổi buồn xưa chẳng lạ
Vẫn mênh mông .. Vẫn khoắc khoải ngu ngơ
Phương trời xa ..người ấy có còn chờ
Có còn đợi những dòng tin nhắn gởi
Có còn những đêm âm thầm nghe tim gọi …
Tên người xưa rồi nghẹn thắt lòng đau?
Kể từ ngày hai đứa xa nhau
Anh còn nhớ ..còn nhớ gì không nhỉ ?
Hay tình ta trước sau gì cũng chỉ …
Là giấc mơ buồn một thoáng cũng qua mau !!!