Những bài thơ viết về việc đi chăn trâu hay với nhiều kỷ niệm đẹp của một thời cùng chúng bạn ngày xưa. Thơ hoài niệm đi chăn trâu với những sáng tác mới nhất. Đây là chủ đề nối tiếp sau loạt thơ viết về Giếng Làng hay với những kỷ niệm về tình quê.
CHĂN TRÂU
Thơ: Kim Long
Trâu ơi ta bảo trâu nầy
Trâu ăn no cỏ ở đây chiều về
Chớ đừng mà có mãi mê
Ham chơi bụng đói chủ thuê đánh đòn
Tối về chẳng có cơm ngon
Tiền lương không trả lại còn mắng cho
Trâu ơi thương cái thân cò
Để ta kiếm chút tiền lo mẹ già
Từ ngày thiếu vắng tiếng cha
Mẹ luôn đau ốm cảnh nhà thiếu ăn
Con côi mẹ goá nhọc nhằn
Bửa no bửa đói khó khăn bạc tiền
Ta thì phận gái thuyền quyên
Mười hai bến nước nương thuyền vào đâu
Thương mẹ chưa dám qua cầu
Nên ta đành phải chăn trâu kiếm tiền.
CHĂN TRÂU
Thơ: Khương Nguyễn
Tháng ngày ngất ngưởng trên mình trâu
Với nắng hè sang tiếng ve sầu.
Theo thú tiêu dao đàn con trẻ
Đường về ngỏ vắng bóng lao xao.
Sáng dậy dắt trâu lên đồng vắng
Trưa thời gió mát trải cỏ nằm.
Vi vu gió thổi say giấc ngủ
Nắng chiều lãng đãng áng mây trôi.
Ngất ngưởng mình trâu về chốn cũ
Cánh diều theo gió nhẹ chao nghiêng.
Ngỏ trúc xôn xao nghe tiếng sáo
Ru hồn thiều nữ mộng chiều thu.
Trăng xuyên cành lá vào cánh võng
Gió thổi bên hiên tiếng nhẹ đưa.
Lơ mơ chìm mãi vào giấc ngủ
Hồn bướm mơ tiên nhớ cõi đời.
trẻ em đi chăn trâu. |
Chùm thơ xướng-họa chủ đề CHĂN TRÂU do nhiều tác giả cùng xướng-họa..
CHĂN TRÂU
Thơ: Trung DuMơ về tuổi trẻ lúc chăn trâu
Nghịch ngợm vô tư nét dãi dầu
Sáng thả ven hồ đùa trận mạc
Chiều dồn bãi đập bắt cua xâu*
Du dương sáo trúc hồn bay bổng
Tĩnh mịch đồng quê cảnh sắc đầu
Lớn tỏa tha hương nhiều phẩm cấp
Ơn chùm kỷ niệm thuở thơ lâu.GHI CHÚ: cua xâu* cua trói bằng rơm, sau dùng đoạn nan tre nhỏ xâu thành xâu mang về…
CƯỠI TRÂU
Thơ: Tạ Hồng TháiNhớ lại thủa xưa cưỡi lưng trâu
Lá đa kết mũ đội đỉnh đầu
Một ngọn roi tre tay múa mác
Lau nhau lũ bạn chạy theo hầu.
Mơ như Nguyễn Huệ san Tốt Động,
Tưởng Đinh Bộ Lĩnh phất cờ lau.
Lớn ngự chiến xa Nam tiến gấp
Hợp quân Đại thắng rợp sắc mầu !ÔM HOÀI KỈ NIỆM
Thơ: Đình ThiệnCái thủa lưng trần giắt thả trâu
Từng quen nắng dãi với mưa dầu
Khi lùng bờ cỏ tìm cua móc
Lúc hụp ao bèo bắt cá xâu
Cởi áo dựng cờ ra chiến trận
Ngắt sen làm nọng để che đầu
Chưa mờ kỉ niệm trong tâm trí
Mấy chục thu rồi kể cũng lâu
NHỚ THỜI CHĂN TRÂU
Thơ: Nguyễn Văn Tuyên
Qua rồi cái tuổi trèo me
Chăn trâu chiều tối trưa hè tắm sông
Một thời quá khứ chạy rông
Vui cùng chúng bạn đồng không, nước đầy
Trò chơi kỳ quái leo cây
Thi cùng nhau nhảy nước đầy mắt nhau
Thời gian vụt thoáng qua mau
Ngồi ôn một tẹo tàu cau kéo mình
Nhớ khi trăng sáng lung linh
Cởi trần mấy đứa nghịch tinh nghĩ trò
Nào kìa đặt bẫy dây co
Bày binh bố trận ra trò phục binh
Cơn giông có lúc thình lình
Rủ nhau cùng xuống trốn mình dưới sông
Khi thì lúc rét mùa đông
Nướng cua luộc cá tôm đồng mà ăn
Thời thơ ấu ấy nhọc nhằn
Vẫn thèm nhớ lại cảnh chăn trâu nhiều
Đàn trâu hợp tác sớm chiều
Còng lưng cõng hết cánh diều ấu thơ
Cuộc đời ta tựa giấc mơ
Chăn trâu thời đó bây giờ ai quên.
cậu bé thổi sáo trên lưng trâu. |
NHỚ CẢNH NGÀY XƯA
Thơ: Đồng Tâm
Ngồi buồn nhớ cảnh ngày xưa
Chăn trâu cắt cỏ sớm trưa nhọc nhằn
Cơm thì chả đủ mà ăn
Quần áo tơi tả khó khăn bần cùng
Nhưng sao vẫn thấy tưng bừng
Sáo vi vu thổi trên lưng Trâu đàn
Được cái trâu cũng rất ngoan
Đủng đỉnh gặm cỏ thở than nỗi gì
Cánh đồng cỏ mọc xanh rì
Dưới ruộng lúa chín đang thì vàng ươm
Thoang thoảng ngào ngạt hương thơm
Xa xa tre nứa tốt um bản làng.
***Xem thêm: [HAY] Thơ viết về Làng Quê Nông Thôn với hình ảnh cánh đồng lúa, con trâu,..
CHĂN TRÂU
Thơ: Nguyễn Duy Thuyên
Thuở nhỏ chăn trâu bé tí teo
Cưỡi trâu trên cật (Lưng ) phải qua đầu
Trâu yêu trâu mến trâu chiều tớ
Quỳ gối cúi đầu tớ trèo leo
Cái thuở chăn trâu cảnh đói nghèo
Nhịn ăn bữa sáng bụng trong veo
Trưa về khoai luộc hay cơm cháo
Gió lạnh chiều đông vẫn lội đồng
Bạn bè cùng cảnh tớ cũng đông
Chơi khăng , đánh đáo tuổi mục đồng
May chăng thuở nhó còn chăm học
Thoát cảnh nhà nông bỏ ruộng đồng .
Vẫn nhớ ngày xưa cảnh chăn trâu
Nghĩ lại vẫn yêu tuổi mục đồng
Bây giờ trâu đã không còn cưỡi
Thấp thoáng trên đồng chiếc công nông !
Minh Tuyết Nơi tôi sinh ra là quê hương xứ nghệ. Nhưng khi tôi lớn lên tôi đã khắp đó đây. Cho dù nay tôi đang ở tại nước Úc. Nhưng lòng khi nào cũng nhớ thương. Lưu luyến quê hương đất tổ . Kỹ niệm đẹp của những ngày chăn trâu cắt cỏ. Ôi kỹ niệm ấy đã in mãi trong tâm trí của tôi. /.
VUI 1 TÍ: CHĂN TRÂU KHỔ HAY CHĂN EM KHỔ
Thơ: Ngọc Tân
Tuổi thơ đồng án chăn trâu
Vui cùng ruộng lúa có đâu đau buồn
Mò cua bắt ốc cá luồng
Lên nương xuống rẩy chẳng buồn chẳng lo
Dậu tre bóng mát ngủ khò
Canh bầu đạm bạc cá kho rô đồng
Tơ tình nào mộng nào mong
Ai xa ai vắng nhưng lòng vẩn an
Lớn lên mất cả ngày vàng
Tương lai duyên phận sầu mang sớm chiều
Chăn trâu cực khổ bao nhiêu
Chăn em anh thấy khổ nhiều hơn trâu
Vắng trâu anh có buồn đâu
Vắng em anh lại âu sầu đợi trong
Con trâu anh thả ngoài đồng
Không lo không sợ không ông nào kề
Em xinh ông nào không mê
Không khéo mấy ổng bế về nhà sao
Chăn trâu chẳng khó chút nào
Chăn em ruột thắt gan cào ngày đêm
THÂN NẦY PHẢI NGHĨ LẠI THÊM
CON TRÂU ĐÀY ĐOẠ HAY EM ĐOẠ ĐÀY.
đi chăn trâu. |
TRẺ TRÂU
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Giữa đời xuôi ngược gặp lại nhau.
Cho tôi xin làm lại từ đầu.
Cái thuở em là cô thiếu nữ.
Tôi còn là cậu bé chăn trâu.
Thuở ấy rong chơi khắp cánh đồng.
Suốt ngày làm bạn với dòng sông.
Mò cua bắt ốc da nắng cháy.
Cắt cỏ chăn trâu tắm tồng ngồng.
Ngày đó chiều về tím mênh mông.
Cánh diều chao lượn tít trên không.
Sáo diều lờ lững vui réo rắt.
Một bầy con trẻ đứng ngóng trông.
Em cũng theo tôi học thả diều.
So dây, kéo thả dáng yêu kiều.
Mắt em đen láy mơ mộng thế.
Tôi chửa biết gì cũng chưa yêu.
Lớn lên mỗi đứa một ngả đời.
Tôi đã quen rồi thói rong chơi
Đi khắp mọi miền tôi vẫn muốn.
Vẫn muốn quay về chốn xưa thôi.
“Ai bảo chăn trâu là khổ
Chăn trâu sướng lắm chứ…”Ngày trước…
Nhà tôi ở là vùng quê nghèo, cuộc sống người dân ở quê tôi chủ yếu là làm nông. Ba mẹ tôi cũng vậy, ngày ngày bán mặt cho đất bán lưng cho trời mà còn chưa đủ ăn. Ở làng tôi mỗi nhà đều có nuôi một hoặc vài con trâu vì tôi thường nghe mẹ tôi nói “con trâu là đầu cơ nghiệp”. Nếu như không có con trâu thì ruộng nương chẳng biết phải làm sao…Tuổi thơ của tôi nó cũng gắn liền với con trâu, trừ những buổi đi học thì còn lại phải đi chăn trâu. Tôi chăn trâu từ hồi rất bé, bé quá thì chưa thể cưỡi trâu được thì phải dắt nó đi. Sau này lớn lên một chút thì lúc nào tôi cũng ngồi vắt vẻo trên lưng trâu. Người ta bảo chăn trâu khổ nhưng mà tôi thấy chăn trâu cũng rất là thú vị, được ngồi trên lưng trâu, có khi còn ngủ gục trên lưng trâu, có khi bọn nhỏ chúng tôi lại mang theo một cuốn vở để học bài, rồi đánh trâu nhảy tưng tưng…hihi.
Những ngày trời đẹp bọn tôi thường thả trâu ăn trên một cánh đồng rộng rồi rủ nhau đi hái sim, hái trái dủ dẻ để ăn, rồi nằm lăn lộn trên bãi cỏ thật là thích.
Tôi ghét nhất là những ngày mưa ngồi trên lưng trâu có những con mòng trâu bu vào rất khó chịu.
Nói chung tôi yêu tuổi thơ của tôi, tôi yêu những buổi chăn trâu, thả diều, tắm sông, nhảy dây, bắt bướm, hái hoa… Cảm ơn vì đã cho tôi tuổi thơ thanh bình và chân quê…Ngày xưa tôi cũng như cậu bé trong hình cố gắng nhảy lên lưng trâu hoài không được…hihihi
cô gái chăn trâu. |
TÂM SỰ CÔ NÀNG CHĂN TRÂU
Thơ: Lê Liễu
Thất nghiệp lê gót về quê
Gặp cô gái đẹp chăn trâu ven đường
Dừng xe vào sát lề đường
Làm quen hỏi chuyện thăm dò xem sao
Em rằng cũng học rất cao
Chứ không dang dở “nốc ao” i- tờ
Cũng từng dệt mộng thêu mơ
Suy đi nghĩ lại chăn trâu hơn mà
Vốn liếng chỉ mỗi một con
Ngày qua tháng lại nó đùn trâu con
Chẳng mấy giàu có tuổi son
Vòng vàng em sắm tràn trề hồi môn
Đam mê mà học sàng khôn
Đi ra phố thị bon chen tấm bằng
Tiền thì phải mượn nhà băng
Lãi cao lãi thấp dùng dằng nhiều năm
Học song lại chạy lăng xăng
Kiếm được công việc mòn năm đôi giầy
Không thì lại cứ ngất ngây
Thợ may,thợ dệt,thợ xây,thợ hàn
Nợ lần như lũ ngập tràn
Bao giờ trả hết cho tan nỗi sầu
Em đã suy nghĩ trước sau
Chăn trâu nhàn hạ chẳng đau cái đầu.
TRÂU ĐÂY NGƯỜI ĐÂU
Thơ : Song Trà
Kìa trâu đây mà người chăn đâu nhỉ
gã mục đồng tri kỷ của trần gian
hắn an nhiên trong giấc mộng tiềm tàng
say thiền vị hiên ngang đời ngũ trược
lội ngược dòng, bên kia bờ đếm bước
hắn vô tư được mất mộng phù vân
in dấu chân trên khắp nẻo đường trần
gánh nhật nguyệt tay lần tràng không- sắc
Rồi một hôm quay về tìm sở đắc
trâu còn đây, người chăn dắt nơi mô
nhìn vào gương hắn thấy một chữ vô
che trùm khắp lộ đồ vay với trả
Hắn đã thấy giữa dòng người hối hả
tất bật hoài nghiêng ngã bởi duyên sanh
phật nơi tâm mà sao mãi loanh quanh
do quên mất nên đấu tranh giành giật
Hắn đã biết hoài công và tất bật
thôi quay về bên thật ngã cố hương
tạm biệt nhau bên chén rượu vô thường
thênh thang bước giữa đường hoa Bát Chánh.
ảnh chăn trâu đẹp. |
MUỐN LÀM ĐỨA TRẺ CHĂN TRÂU
Thơ: Trần Bích Hà
Rêu phong cổ kính bao đời
Ẩn chìm dấu ấn làng tôi hiền hòa
Trưa hè xanh mát gốc đa
Cổng xây ngói cũ thiệt thà chân quê ..
Tha hương mong có ngày về
Nghe lời chèo cổ nhớ đê mùa hè
Con diều thơ dại giấy tre
Màu hoa cải đẫm vị chè tươi xanh ….
Nồm nam nhớ cải dưa hành
Thèm cà muối mặn nhớ canh cua đồng
Nhớ mùa nước nổi bên sông
Phù sa cuồn cuộn đỏ hồng trôi xuôi
Quê xưa chắc đổi thay rồi
Nhà lầu lấn mái tranh đôi thủa nào
Đâu còn giặt chiếu cầu ao
Tiếng ru cũng vắng lời chào cũng thưa
Phố nay chen chúc lọc lừa
Mỹ miều lộng lẫy đẩy đưa chào mời
Thật thà thiếu lắm ai ơi
Ước chi một thoáng sống đời nhà nông !
VỀ QUÊ YÊN LÀNH
Thơ: Thiên Lý
Em về quê sống chăn Trâu..!
Hơn ở thành phố buồn nhầu hoài thôi
Về quê em chỉ việc ngồi
Thả Trâu rong ruổi vui chơi cả ngày
Khỏi phải lo lắng kiếp này
Sướng vui thoả mái hàng ngày vui tươi
Em đây không phải là lười
Mà là phố nhớn hỏng người mệt thân
Suốt ngày nghĩ ngợi bần thần
Lo lắng đủ chuyện chuyên cần đắn đo
Nào là việc nhớn nhỏ to
Nghĩ suy nhiều quá mệt lo lắng hoài
Lại còn lo cả trong ngoài
Quanh năm ngày tháng lo hoài mệt ghê
Thời gian dài cứ lê thê
Không chút ngưng nghỉ não nề lòng ai
Vậy là như kiểu tay sai
Chạy đi vòng lại phôi phai sắc hồng
Mặt mũi phờ phạc đau lòng
Chẳng còn sáng sủa soi trông mê liền
Cho nên nghĩ cảnh chán liền
Em về quê sống chẳng nghiền đẹp xinh
Người quê sống rất nghĩa tình
Không khí thật mát thấy mình khoẻ lên
Đúng là nghĩ lại ngão ngền
Cũng tại công việc phải lên thị thành
Chứ nào có thấy yên lành
Quê là sướng nhất chân thành ấm êm.!
tiếng sáo mục đồng. |
TIẾNG SÁO MỤC ĐỒNG
Thơ: Hạnh Nguyễn
Trâu nghiêng cổ vểnh tai nghe sáo
Bụi tre già gai níu cành gai
Hai mục đồng một sáo mai
Tiếng tơ tiếng trúc ngân dài đồng quê
Trâu ta thích đung đưa tai nhẹ
Trẻ mục động hơi khỏe thổi căng
Khi chiều xuống đón chị hằng
Chăn trâu thổi sáo sướng bằng nhà tiên
Dưới chân núi nắng vàng lan tỏa
Trẻ mục đồng gối ngả vào nhau
Thổi lên một khúc sáo trâu
Tre xanh rủ bóng ủ mầu nắng thu
Trâu được mát cỏ non trâu gặm
Trẻ mục đồng sáo lận lưng quần
Quyện nắng chiều tiếng sáo ngân
Cung thương tha thiết cùng trầm bi ai
Nhảy chân sáo lưng trâu em cưỡi
Tiếng sáo ngân như đuổi mặt trời
Hoàng hôn nắng tắt trâu hời
Theo ta đủng đỉnh về nơi rơm vàng./.
EM LÀ CÔ GÁI CHĂN TRÂU
Thơ: Hoa Nắng
Nghiêng chiều nhuộm tím lưng trời
Sông in bóng nước mây trôi lững lờ
Chăn trâu cắt cỏ đôi bờ
Bàn tay chai sạm vẫn mơ mộng nhiều
Mồ hôi áo đọng sớm chiều
Dù cho nghèo khó vẫn yêu quê nhà
Tình làng nghĩa xóm hoan ca
Cùng nhau lam lũ đồng xa đồng gần
Dù cho mệt mỏi đôi chân
Chăn trâu cắt cỏ góp vần thơ xinh
Quê nghèo chẳng đẹp lung linh
Mái tranh nhà lá nhưng tình đậm sâu
Em là cô gái chăn trâu
Đôi tay cắt cỏ đồng sâu sớm chiều.
tranh đi chăn trâu. |
TUỔI NHỎ CHĂN TRÂU
Thơ: An Mai Ka
Ngày hạ tôi có những ngày
Chăn trâu cắt cỏ đồng dài ruộng sâu
Nón thì không đội trên đầu
Để trần , chân đất dãi dầu mà chơi
Chăn trâu sướng lắm người ơi !
Trâu ăn mặc nó , mình chơi mặc mình
Trời cao đứng gió lặng thinh
Tìm vào bóng mát để mình ăn trưa
Nhà quê cơm nắm muối dưa
Mẹ tôi gởi bạn cũng vừa đem ra
Ngon vì có bạn có ta
Ăn rồi cứ mãi xuýt xoa khen hoài …
Chuyền tay trái bắp củ khoai
Cùng nhau lượm lặt nướng ngay đó mà
Khoai ngon thoang thoảng bay ra
Ăn vào sẻ thấy trong ta mát lòng
Chăn trâu bạn thấy vui không ?
Suốt ngày chạy nhảy trên đồng trên nương
Cùng nhau tát cá dưới mương
Nướng trui đốt ra mùi hương đậm đà
Đem theo muối ớt dọn ra
Quây quần thưởng thức hích hà ngon ghê
Bóng chiều dần tắt trên đê
Lùa trâu đủng đỉnh bước về nhà thôi !
CHĂN TRÂU
Thơ: Hoàng Kiệt
Trưa trời rượt đuổi mấy bầy trâu
Áo đẫm mồ hôi mệt cả đầu
Vất vả nhưng mà tâm mãn nguyện
Rã rời chẳng thấy dạ oằn đau
Hừng đông dưới ruộng lo cày lúa
Ngã bóng trên đồi bận tưới rau
Thả lưới triền sông tìm bẫy cá
Trưa trời rượt đuổi mấy bầy trâu.
Chùm thơ xướng họa chủ đề TUỔI CHĂN TRÂU do nhiều tác giả cùng xướng họa. Mời các bạn xem tiếp..
TUỔI CHĂN TRÂU
Thơ: Anh DũngCái tuổi đâm diều với thả trâu
Cùng nhau tắm lội dưới chân cầu
Nô đùa ném gạch làm sưng trán
Nghịch ngợm phi lao khiến bể đầu
Những buổi dồn bò nơi bãi lúa
Từng chiều nhảy ngựa chốn nương dâu
Bây giờ nhắc lại ngày xưa ấy
Có ước không còn được nữa đâu.***
KIẾP CHĂN TRÂU
Thơ: Đỗ DuyĐi làm thằng ở kiếp chăn trâu
Những muốn rời xa cảnh gậm cầu
Lắm buổi bà quan dần nát đít
Nhiều hôm cụ lý quất sưng đầu
Tiền không nào giám mơ chàng rể
Bạc chẳng chi màng mộng ả dâu
Cuộc sống chìm trong bùn với mực
Đời sau con cháu có hay đâu.***
VỀ QUÊ
Thơ: Nguyễn CườngEm về kết bạn với bầy trâu
Đỡ chuyện thù ghen, lẫn lụy cầu
Ruộng mật yêu người, thêm vững trí
Bờ xôi mến chủ, bớt điên đầu
Mưa hòa, tặng nghé nhiều vuông cỏ
Gió thuận, cho tằm lắm vạt dâu
Nghĩa xóm, tình thôn còn thắm đượm
Quê mình đẹp mãi, chớ tìm đâu !
CHĂN TRÂU
Chim non réo rắt hót trên cành,
Tâm hồn bay bổng tận trời xanh,
Lần theo vết tích đà ẩn hiện,
Rừng sâu xen bóng rõ nguyên hình!
Sinh ra ở một miền quê.
Chăn trâu, cắt cỏ không chê việc nào.
Ruộng đồng từ thấp đến cao.
Cày bừa, cấy hái việc nào cũng qua.
Bao năm tuy đã cách xa.
Tình yêu thuở ấy đậm đà chẳng phai.
THUỞ CHĂN TRÂU
tuổi thơ lem luốc giữa đồng
vạch rơm bắt ếch, mò còng chán chê
ăn khoai lang nướng , mặt hề
uống qua nước mạch, nằm kê đầu bờ
ngủ quên lưng lửng nửa giờ
giật mình bỏ nón chạy khờ đuổi trâu.