Những bài thơ viết về cô gái ngồi 1 mình buồn với rất nhiều tâm trạng. Có thể cô gái ấy đang buồn vì thất tình, hoặc hoài niệm về mối tình đầu, cũng có thể là cảm xúc tiếc nuối về chuyện tình đã đi qua.
- Xót Xa – Thơ: Ngọc Hân
- Nhớ Người Dưng – Thơ: Ngọc Hân
- Xa Nhau Vì Đâu – Thơ: Ngọc Hân
- Đớn Đau – Thơ: Ngọc Hân
- Người Lạ Từng Quen – Thơ: Ngọc Hân
- Thổn Thức – Thơ: Ngọc Hân
- Giọt Đắng – Thơ: Ngọc Hân
- Gửi Anh – Thơ: Ngọc Hân
- Tôi Với Người – Thơ: Ngọc Hân
- Người Dưng Thôi – Thơ: Ngọc Hân
- Cô Đơn – Thơ: Ngọc Hân
- Chân Tình – Thơ: Ngọc Hân
- Người Vô Hình – Thơ: Ngọc Hân
- Bâng Khuâng – Thơ: Ngọc Hân
- Hư Ảo – Thơ: Ngọc Hân
- Nỗi Nhớ Của Niềm Đau – Thơ: Ngọc Hân
- Phút Yếu Lòng – Thơ: Ngọc Hân
- Niềm Đau – Thơ: Ngọc Hân
- Học Cách Đối Diện – Thơ: Ngọc Hân
- Chỉ Muốn – Thơ: Ngọc Hân
- đang cập nhật..
Đây là chùm thơ nối tiếp sau chủ đề chùm thơ ngắn Khóc Thầm vì tình dang dở, giọt lệ buồn nức nở mà A4Y.ORG đã gửi đến bạn đọc.
Không về lại thôi đừng tìm nữa nhé.. |
#01
XÓT XA – Thơ: Ngọc Hân
Cớ làm sao mình bỗng thành xa lạ
Sau một thời hai đứa.. thiết tha yêu
Đừng trách em ..sao vương vấn quá nhiều
Khi hai đứa đã đi về hai ngã
Lời chia tay…hình như là vội quá
Nên suốt đời chẳng nói hết cùng nhau
Em nghẹn ngào ..thôi thì hẹn kiếp sau
Anh lặng lẽ ..quay đầu…lau nước mắt
Vụn vỡ xưa..cả hai cùng góp nhặt
Rồi cất vào góc hoài niệm xót xa
Bức ngăn nào cho khoảng cách đôi ta
Khi giáp mặt lại quay đi vội vã
Hai chúng ta giờ thành người xa lạ
Suốt đời này mãi mãi chỉ vậy thôi
Yêu thương xưa gió cuốn tít chân trời
Không về lại thôi đừng tìm nữa nhé.
Người dưng ơi..lòng em buồn se sắt.. |
#02
NHỚ NGƯỜI DƯNG – Thơ: Ngọc Hân
Người dưng ơi…là gì mà phải nhớ…?
Để cồn cào..thao thức mãi ..riêng ta..?
Nhớ thương nhiều…cũng nhận lấy xót xa..!
Sao biết vậy..mà lòng không quên nổi…
Người dưng ơi…những lúc em hờn dỗi..!
Mắt lệ buồn..ai lau nó dùm em…?
Ước gì mình sẽ chẳng bao giờ quen
Để thương nhớ…không buồn vương lên mắt
Người dưng ơi..lòng em buồn se sắt
Nổi đau này..anh có hiểu được không..?
Người dưng ơi…tình nào phải màu hồng
Cho ta bước trên con đường đầy nắng….
Người dưng ơi…cõi lòng em sâu lắng
Nhớ thật nhiều..lại không dám gọi tên..!
Làm cách nào…em có thể bỏ quên…?
Để lại sống..vui như ngày xưa ấy ?????
Vẫn nhức nhối khi nhớ về quá khứ.. |
#03
XA NHAU VÌ ĐÂU – Thơ: Ngọc Hân
Buồn không anh khi hai người hai ngã
Hai con đường hai lối rẽ mênh mông
Có bao giờ ta tự hỏi mình không
Rằng vì đâu có duyên mà không nợ ?
Chia tay nhau để ôm hoài trăn trở
Day dứt nhiều bởi ta chẳng thành đôi
Chuyện qua rồi còn lại xót xa thôi
Vẫn nhức nhối khi nhớ về quá khứ !
Nếu ngày xưa hai ta cùng gìn giữ
Đừng nặng lòng với những cái “Tôi” riêng
Thì bây giờ tình yêu ấy thiêng liêng
Trao trọn vẹn cho ta niềm hạnh phúc
Và giờ đây chẳng nhìn nhau bất lực
Cách xa rồi mà có thể quên đâu
Giá ngày xưa ta ngồi lại với nhau
Cùng trãi lòng bao điều đang chất chứa..!
Con đường tình chẳng chia thành hai nửa
Mà suốt đời mình hạnh phúc bên nhau
Nỗi niềm này em cất giấu đã lâu
Chẳng khơi lên mà vẫn đau tê tái.
Chỉ riêng tôi nhặt niềm đau lặng lẽ.. |
#04
ĐỚN ĐAU – Thơ: Ngọc Hân
Tôi nghẹn ngào gượng cười trong cay đắng
Mắt rưng buồn khi nhận được tin vui
Chỉ riêng tôi niềm chua xót ngậm ngùi
Vài hôm nữa, ngày thanh hôn rồi đấy
Mình yêu nhau tình đắm say đến vậy
Nhưng cuối cùng thiệp cưới chẳng chung tên
Đến bao giờ tôi mới có thể quên
Lời thủ thỉ ngày xưa anh đã hứa
Còn gì đâu khi tình chia hai nửa
Lẽ thường tình sao cứ mãi xót xa
Anh bây giờ đã là của người ta
Dẫu vui buồn cũng có người chia sẻ
Chỉ riêng tôi nhặt niềm đau lặng lẽ
Khóc một mình chiều hoang hoải đơn côi
Cỏ cây ơi có rung động bồi hồi
Khi niềm đau chỉ mình tôi nhức nhối
Ngày tân hôn người vui như trẫy hội
Tôi một mình thơ thẫn chẳng dám qua
Ngày cưới anh tôi chẳng dám gửi quà
Chỉ lặng lẽ trốn mình trong phòng vắng
Một mình tôi nghe niềm đau chết lặng
Mừng cho anh mà mắt lệ nhạt nhòa
Từ bây giờ hai ngã rẽ lạ xa
Làm sao để hững hờ khi giáp mặt ???
Bóng dáng nào…in đậm ở trong tim ??? |
#05
NGƯỜI LẠ TỪNG QUEN – Thơ: Ngọc Hân
Đã bảo rằng đừng nhớ nữa người ta
Đừng trông ngóng, đừng mong lời hẹn ước
Yêu thương ơi nợ duyên từ kiếp trước
Hay tại mình khắc khoải những đa mang
Đông qua rồi mùa xuân cũng sẽ sang
Sao mình chẳng giông như guồng quay ấy
Trái tim yêu vẫn khát khao trỗi dậy
Vẫn thét gào…nhớ mãi một người xa
Phải làm gì để năm tháng dần qua
Không nhớ mong, không yêu thương cháy bỏng
Và con tim cũng dần thôi trông ngóng
Bóng dáng nào…in đậm ở trong tim ???
Cố quên người..nhưng lại nhớ thương thêm..! |
#06
THỔN THỨC – Thơ: Ngọc Hân
Biết bao lần em cố gắng tìm quên
Để trái tim đừng đớn đau thổn thức
Nhớ thương nhiều chỉ làm tim buốt nhức
Chẳng được gì ngoài hai chữ …xót xa
Ấy vậy mà… trong những giấc mơ hoa
Anh lại đến với ánh nhìn đắm đuối
Đôi mắt này đã khiến em mê muội
Bao lâu rồi mà có thể quên đâu..!
Mắt anh cười…như thấy cả chiều sâu
Như chứa đựng cả khoảng trời yêu dấu
Thuyền tình em tìm về nơi bến đậu
Hạnh phúc vỡ òa…cháy bỏng tim yêu..!
Nhớ tới người ..em khóc biết bao nhiêu
Khi thức giấc ngỡ ngàng trong cay đắng
Trái tim em giờ đây như chết lặng
Cố quên người..nhưng lại nhớ thương thêm..!
trong lòng em mãi mãi nhớ anh..! |
#07
GIỌT ĐẮNG – Thơ: Ngọc Hân
Đã một thời là tất cả của nhau
Sao giờ đây ..bỗng dưng.. thành xa lạ
Có gặp nhau… cũng quay đi …vội vã…
Cứ như là …chưa có phút yêu thương…!
Phải không anh ..khi chẳng bước chung đường..?
Là thương yêu trả về nơi xa vắng
Mặc kệ nhau giữa đớn đau thầm lặng
Chẳng bận lòng ..chẳng tiếc nhớ ..chẳng mong..?
Phương trời nào anh có biết hay không..?
Em lặng lẽ gom tình yêu vụn vỡ
Tình chúng mình đã thôi không duyên nợ
Nhưng trong lòng em mãi mãi nhớ anh..!
thật lòng …em đau lắm…biết không? |
#08
GỬI ANH – Thơ: Ngọc Hân
Biết nói gì để anh hiểu lòng em
Nổi tủi thân trực trào rơi trên má
Dẫu chúng ta là hai người xa lạ
Nhưng anh à…đã gắn bó cùng nhau
Ừ em biết, chẳng phải mình em đau
Em cũng biết mình đã sai rồi đấy
Trái tim em mỏng manh là như vậy
Dễ mủi lòng cũng rất dễ tổn thương
Anh biết không em chẳng thể bình thường
Vô tư ngủ như chưa từng gì cả
Biết ngày mai …việc nhiều, anh vất vả
Sợ anh buồn, chẳng thể ngủ đêm nay
Dỗ dành hoài mà mắt vẫn cứ cay
Em chẳng thể tự mình ngăn dòng lệ
Vẫn biết rằng chuyện thường tình là thế
Nhưng thật lòng …em đau lắm…biết không?
Có bao giờ người nhớ về tôi không? |
#09
TÔI VỚI NGƯỜI – Thơ: Ngọc Hân
Tôi yếu đuối dại khờ và nông nỗi
Sống chân thành bằng tình cảm mà thôi
Có một người lại trái ngược với tôi
Luôn mạnh mẽ sống toàn bằng lý trí
Bên cạnh người tôi luôn hoài suy nghĩ
Phải làm gì để chẳng mất lòng nhau
Có những lần tôi nén chặt nỗi đau
Buồn lặng lẽ làm theo điều người muốn
Giọt nước mắt rơi theo những chiều muộn
Khi bất hòa giữa hai đứa xảy ra
Hình như là người cũng thấy xót xa
Vẫn kiên quyết chẳng bao giờ nhượng bộ
Tôi giận hờn ghét cái từ duyên số
Nhưng cuối cùng vẫn chấp nhận dù đau
Một mình tôi thao thức những canh thâu
Tìm điểm chung giữa hai người xa lạ
Có hay không nơi tim người sắt đá
Thứ tình yêu và một chút mộng mơ
Hay chỉ tôi mãi yếu đuối dại khờ
Nên ảo tưởng những điều không thể có
Tôi còn đây và người thì còn đó
Mà xa vời những khoảng cách mênh mông
Có bao giờ người nhớ về tôi không?
Bằng tình cảm của một người khờ dại
Nếu một ngày mình mất nhau mãi mãi
Có bao giờ người day dứt con tim
Có khi nào người vội vã kiếm tìm
Bất chấp sự can ngăn của lý trí
Có bao giờ người làm theo suy nghĩ
Không so đo, không tính toán rạch ròi
Để muôn đời hai đứa chẳng lẻ loi
Hay vẫn sống bằng tim mình…sắt đá!
Thôi mình cứ là người dưng vậy nhé.. |
#10
NGƯỜI DƯNG THÔI – Thơ: Ngọc Hân
Thôi mình cứ là người dưng vậy nhé
Để giữ gìn chút khờ dại mộng mơ
Chẳng thể yêu nên mình cứ hững hờ
Gieo chút nhớ, chút tương tư thầm lặng
Đừng yêu thương để nhận về cay đắng
Khi cuối đường ta chẳng bước chung đôi
Mộng mơ gì hạnh phúc ảo xa xôi
Rồi đánh mất khoảng trời riêng mộng ước
Có thể không… niềm vui chờ phía trước ?
Hay hận sầu…để vội bước qua nhau
Biết tìm đâu giữa cuộc sống muôn màu
Phép thần tiên…ông bụt già trao tặng ?
Người dưng ơi..nén nỗi lòng sâu lắng
Chút tình riêng..trong trắng gửi vào thơ
Hãy xem như cuộc gặp gỡ tình cờ
Và trân trọng…cả trong mơ cũng thế …!
Em một mình ..gặm nhấm…những đơn côi.. |
#11
CÔ ĐƠN – Thơ: Ngọc Hân
Mỗi lúc buồn em lại nghĩ đến anh
Rồi nhớ mong..vòng tay ôm ấm áp
Dẫu cuộc đời trãi qua nhiều bão táp
Phút gần nhau …sẽ tan hết nhọc nhằn..
Em hiểu rằng ..sẽ là rất khó khăn
Khi yếu đuối chẳng ai mà chia sẻ
Vòng tay ôm…lời thì thầm khe khẽ
Chỉ còn là trong ký ức mà thôi…!
Những lúc này em lại thấy chơi vơi..
Niềm cô đơn, bủa vây trong lạnh lẽo
Trái tim em ..hình như là khô héo..
Đã hết rồi…nguồn an ủi từ anh
Biết tìm đâu những giây phút trong lành
Cả những lúc ,tựa vai anh mà khóc
Kể anh nghe biết bao điều khó nhọc
Nhận từ anh những anh mắt nồng nàn
Trái tim này giờ đã quá khô khan
Nổi đau ấy cũng dày thêm ..cay đắng
Nén niềm đau vào trong lòng…sâu lắng
Em một mình ..gặm nhấm…những đơn côi.
Bài hát ngày nào em vẫn thấy chơi vơi.. |
#12
CHÂN TÌNH – Thơ: Ngọc Hân
Nghe bài hát ngày xưa mà anh thích
Chợt thấy lòng chua xót nổi cô đơn
Có phải chăng em mãi cứ giận hờn
Nên năm tháng vẫn nhớ anh tha thiết
Ở nơi xa giờ này anh có biết
Có nghe lòng vương vấn chuyện ngày xưa
Em khóc thật nhiều những lúc trời mưa
Niềm thương nhớ nói sao vừa anh hỡi
Chút kỷ niệm xưa ta chờ hoài chẳng tới
Để tim mình ngơ ngác mãi không thôi
Bài hát ngày nào em vẫn thấy chơi vơi
Nghe chua xót nổi niềm không thể nói
Người xưa ơi có bao giờ anh hỏi
Bài hát thuở nào em còn nhớ hay quên ???
Ta với người duyên nợ chỉ thế thôi.. |
#13
NGƯỜI VÔ HÌNH – Thơ: Ngọc Hân
Dấu nỗi niềm ta cứ thế lặng im
Chẳng nói đâu bởi không cần như thế
Ta với người khoảng không gian dù bé
Nhưng nghìn trùng…tường ngăn cách …xa xôi…!
Ta với người duyên nợ chỉ thế thôi
Chẳng là gì trong lòng nhau …ta biết
Dù mai kia bước đường đời mỏi mệt
Khúc tâm tình …chẳng chia sẻ cùng nhau
Đừng nói gì để khiến trái tim đau
Im lặng thôi…góc riêng tư ta giữ
Đừng trách than trong nhau từng câu chữ
Chỉ vô hình …với nỗi nhớ vu vơ…!
Chẳng bước chung đường em biết phải làm sao? |
#14
BÂNG KHUÂNG – Thơ: Ngọc Hân
Cố dằn lòng để không nghĩ về anh
Mà nỗi nhớ cứ quẫn quanh trong suy nghĩ
Nỗi nhớ anh lấp vùi đi lý trí
Quên mất mình vốn dĩ chẳng xứng đôi
Hai đứa mình chỉ có thể là bạn thôi
Dẫu thương nhớ đến nghẹn lời cũng thế
Em chẳng muốn con tim mình rơi lệ
Nên lạnh lùng chẳng để mình gần nhau
Lời nói hững hờ biết anh sẽ rất đau
Trái tim anh đậm sắc mà thương nhớ
Nhưng anh ơi duyên mình bao cách trở
Yêu nhau rồi cũng chỉ khổ đau hơn
Em biết giờ này anh đang rất cô đơn
Sợ em giận hờn nên đành lòng im lặng
Không có anh thấy lòng mình trống vắng
Cứ thẫn thờ ra ngóng lại vào trông
Nhung nhớ thật nhiều anh có biết hay không
Làm sao để kìm nén lòng mình mãi
Em sợ lắm lỡ yêu trong khờ dại
Chẳng bước chung đường em biết phải làm sao?
Người vẫn đó mà cách xa vời vợi.. |
#15
HƯ ẢO – Thơ: Ngọc Hân
Người vẫn đó, vẹn nguyên trong tiềm thức
Chưa một lần thôi buốt nhức xót xa
Kỷ niệm xưa mãi chẳng thể phai nhòa
Yêu dấu cũ chỉ còn là sương khói
Người vẫn đó mà cách xa vời vợi
Để nghẹn ngào đau nhói trái tim côi
Lời hứa kia tan theo áng mây trời
Khơi gì nữa những nụ cười héo hắt
Người vẫn đó với nhớ mong thường nhật
Tạc bên lòng mà xa khuất nơi đâu
Hẹn thề chi cho lỡ mất nhịp cầu
Gieo thương nhớ để dòng châu rớt mãi
Người vẫn đó với niềm đau tê tái
Biết bao giờ thôi khắc khoải đợi mong
Gom yêu thương chôn kín tận đáy lòng
Sao phút chốc cháy bùng bao mộng ước
Người vẫn đó giữa dòng đời xuôi ngược
Tự khi nào ta chẳng bước cạnh bên
Ký ức buồn rồi cũng sẽ lãng quên
Mong nhìn thấy người bình yên hạnh phúc.
Xin một ngày cho nỗi nhớ trôi xa.. |
#16
NỖI NHỚ CỦA NIỀM ĐAU – Thơ: Ngọc Hân
Xin đừng là nỗi nhớ của yêu thương
Tình đã nhạt vấn vương gì thêm mãi
Đừng ngóng trông cho lòng ôm khắc khoải
Vết thương lòng biết phải xóa bao lâu ?
Hãy cứ là nỗi nhớ của niềm đau
Của xót xa giữa muôn màu cánh trở
Để em thôi không nhớ mong người nữa
Thấm mệt rồi em muốn được lãng quên!
Xin hãy là những nỗi nhớ không tên
Giữa hư vô của màn đêm thầm lặng
Giữa miên man ngàn điều không định sẵn
Tìm cho mình những ngày tháng bình yên !
Xin đừng là những nỗi nhớ dịu êm
Để hoài niệm vẹn nguyên trong tiềm thức
Bởi vì đâu khiến con tim bất lực
Để mệt nhoài miền ký ức hôm qua
Xin một ngày cho nỗi nhớ trôi xa
Một ngày thôi nhạt nhòa bao kỷ niệm
Để ngày kia khi cùng nhau đối diện
Thản nhiên cười ngoảnh mặt bước chân đi!
Yêu chân thành… chỉ vậy…để rồi quên. |
#17
PHÚT YẾU LÒNG – Thơ: Ngọc Hân
Phút yếu lòng rồi cũng sẽ qua đi
Và kết thúc là những gì anh hỡi
Khi bước chân trên con đường lầm lỗi
Là khi lòng yếu đuối…chỉ vậy thôi .!
Phút yếu lòng rồi cũng sẽ lặng trôi
Còn lại gì giữa đơn côi tình ái
Phút yếu lòng ta trở nên khờ dại
Biết yêu người là ôm mãi niềm đau
Phút yếu lòng rồi cũng sẽ qua mau
Nên chẳng thể cho nhau câu hạnh phúc
Em sợ lắm khi lòng mang day dứt
Trăn trở nhiều về ký ức đã qua
Có lúc nào anh cảm thấy xót xa
Khi nghĩ đến chuyện đôi ta thuở ấy
Trái tim ai luôn nồng nàn bỏng cháy
Yêu chân thành… chỉ vậy…để rồi quên.
Có những điều chẳng thể nói cùng nhau.. |
#18
NIỀM ĐAU – Thơ: Ngọc Hân
Có những điều chẳng thể nói cùng nhau
Mỗi người giữ một niềm đau thầm lặng
Khoảng cách cứ lớn dần theo năm tháng
Người u sầu người chẳng phút bình yên !
Có những điều cứ ngỡ sẽ lãng quên
Lại khắc khoải một nỗi niềm day dứt
Hai trái tim không cùng chung nhịp đập
Hai tâm hồn góp nhặt mảnh tình côi
Có những điều chỉ mình biết vậy thôi
Nhờ thời gian suốt đời lưu giữ lại
Yêu thương ấy sẽ còn nguyên vẹn mãi
Ký ức này luôn tồn tại trong tim
Có những điều biết chỉ để lặng im
Nghe nỗi đau nhấn chìm bao cảm xúc
Người với ta không làm nên hạnh phúc
Thì nhạt nhòa kết thúc một niềm đau!
Cô gái à! Học cách đối diện đi.. |
#19
HỌC CÁCH ĐỐI DIỆN – Thơ: Ngọc Hân
Cô gái à! Học cách đối diện đi
Trong tim họ em đâu là duy nhất
Trái tim em trao người ta chân thật
Nhưng với người, em chỉ thế…không hơn !
Cô gái à ! Đừng vì sợ cô đơn
Mà gắng gượng yêu thương trong mệt mỏi
Đừng dại khờ nghe tình yêu vẫy gọi
Mạnh mẽ lên chọn lối rẽ cho mình
Cô gái à ! Em đâu phải bình minh
Đừng ảo tưởng một mối tình son sắt
Đừng chờ mong bàn tay ai nắm chặt
Huyễn hoặc mình cho nước mắt em rơi
Cô gái à! Buồn nào cũng dần vơi
Đừng yếu đuối để rồi thêm khờ dại
Cuộc đời này đâu gì là mãi mãi
Em biết mà, sao cứ phải vương mang !
Đừng yếu lòng thả nỗi nhớ đi hoang
Rồi em sẽ gặp một chàng hoàng tử
Người vì em cho tình yêu vừa đủ
Suốt cuộc đời ấp ủ một tình yêu
Cô gái à! Đừng ôm mãi cô liêu
Người ấy sẽ cho em nhiều hạnh phúc
Người yêu em, xem em là duy nhất
Sẽ là người yêu góc khuất trong em!
Chỉ muốn mình cứ như vậy lặng im.. |
#20
CHỈ MUỐN – Thơ: Ngọc Hân
Chỉ muốn mình đừng nhớ mãi người dưng
Dù vẫn biết đã từng yêu say đắm
Người với ta bây giờ xa thăm thẳm
Thương nhớ nhiều càng lắm nỗi đa đoan
Chỉ muốn mình đừng có những hoang mang
Khi đối diện đừng buồn vương mi mắt
Kỷ niệm xưa cứ âm thầm góp nhặt
Cứ mỉm cười dù đau thắt con tim
Chỉ muốn mình cứ như vậy lặng im
Khi yếu đuối chỉ riêng mình mình biết
Và người dưng sẽ không là gì hết
Ta với đời cứ thêu dệt mộng mơ
Chỉ muốn mình đừng có buồn vu vơ
Đừng ngẫn ngơ đừng đợi chờ gì nữa
Muốn tim mình hãy tắt đi ngọn lửa
Và suốt đời không nhớ nữa người ta!
#21
(đang cập nhật..)
***Tham khảo thêm chùm thơ cùng chủ đề tại trang web iini.net:
Các bạn vừa xem qua chùm thơ nói lên nỗi buồn của cô gái khi ngồi 1 mình nhớ về người xưa, nhớ những kỷ niệm đẹp để rồi tiếc nuối.. hi vọng qua chùm thơ này, các bạn tìm thấy được sự đồng cảm trong tâm hồn.
Đêm khuya nằm 1 mình đọc những vần thơ tình buồn này thật không uổng tiếc thời gian. Cảm ơn trang web A4Y nhé.