Loạt Thơ Buồn Viết Về Tình Yêu Rất Hay, Đọc Xong Thấy Đồng Cảm

Loạt Thơ Buồn Viết Về Tình Yêu Rất Hay, Đọc Xong Thấy Đồng Cảm

Xin gửi đến độc giả những bài thơ buồn viết về tình yêu đôi lứa rất là hay, khi đọc qua bạn sẽ thấy sự đồng cảm, thấy hình ảnh buồn của mình trong đó. Chúng tôi chia sẻ những vần thơ buồn này nhầm chia sẻ nỗi buồn tình yêu cùng bạn..

  1. Nhớ Nhau Hoài – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
  2. Hãy Cố Tìm Quên – Lục bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
  3. Chia Thương – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
  4. Tình Như Chiếc Lá Rơi – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
  5. Giã Từ – Thơ: Nguyễn Anh Thư
  6. Lối Cũ – Thơ: Nguyễn Anh Thư
  7. Đắp Mộ Cuộc Tình – Thơ: Dại Khờ
  8. Vĩnh Biệt Anh – Thơ: Dại Khờ
  9. Vụn Vỡ – Thơ: Dại Khờ
  10. Duyên Mình Lỡ – Thơ: Dại Khờ
  11. Chỉ Là Thoáng Qua – Thơ: Dại Khờ
  12. Tình Lỡ – Thơ: Dại Khờ
  13. Em Đi Tìm Anh – Thơ: Dại Khờ
  14. Trả Lại Anh – Thơ: Dại Khờ
  15. Buông – Thơ: Dại Khờ
  16. Đêm Nhớ Người Dưng – Thơ: Thổ Địa
  17. Đường Tình Đôi Ngã – Thơ: Chuyên Tạ
  18. Chia Tay – Thơ: Chuyên Tạ
  19. Em Muốn Mượn Bờ Vai – Thơ: Chuyên Tạ
  20. đang cập nhật..

Hãy đọc chậm rãi để cảm nhận cái hay, cái buồn của những bài thơ này bạn nhé..

chút buồn trong em
nhớ nhau hoài.

#01

NHỚ NHAU HOÀI – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Vắng nhau rồi lòng mòn mỏi héo hon
Con đường cũ chẳng còn ai bước tới
Chuyện tình yêu muôn đời đâu có tội
Lá chết nhiều chẳng phải lỗi mùa Thu.

Dòng sông xưa sương phũ kín mịt mù
Thuyền quên bến mang lời ru trôi mãi
Đã bao năm miệt mài không quay lại
Như chúng mình ngang trái đã lìa đôi.

Dù còn thương nhưng ngược lối xa rồi
Em thầm sống đơn côi buồn man mác
Dở dang duyên đâu khác chi phận bạc
Cay đắng buồn…vỡ nát cả buồng tim.

Không còn nhau em vẫn mãi kiếm tìm
Nhưng gian khó như mò kim đáy biển
Sóng nhấp nhô con thuyền vừa ẩn hiện
Nhưng tiếc thay chẳng lưu luyến bến bờ.

Lòng ngậm ngùi ngồi nhớ viết vần thơ
Mà nước mắt…chực chờ rơi trên giấy
Tình trong em luôn đong đầy đến vậy
Không còn anh nhưng vẫn thấy nhớ hoài.


 

cô gái buồn 1 mình
cô gái buồn 1 mình.

#02

HÃY CỐ TÌM QUÊN – Lục bát: Cỏ Hoang Tình Buồn

Người đi tình cũng quên về
Bao năm trôi giữa nhiêu khê cuộc đời
Lòng buồn lệ mãi thầm rơi
Bởi anh không nhớ một thời mình yêu.

Em anh kỷ niệm thật nhiều
Đếm bao nhiêu nhớ bấy nhiêu giọt sầu
Bây giờ biết phải về đâu?
Khi người thương rút ván cầu phụ nhau.

Sao anh phụ khó tham giàu
Gây chi bao cảnh thương đau oán thù
Không còn nhớ những lời ru
Riêng em mãi gọi cho dù không duyên.

Ván kia nay đã đóng thuyền
Em thầm trách phận thuyền quyên lỡ làng
Duyên mình không trọn…vỡ tan
Đành cam chịu nước mắt tràn bờ mi.

Buông tay thôi chớ níu ghì
Đường tình ngược lối giữ chi thêm buồn
Em về kinh kệ mõ chuông
Đường tu khổ hạnh…bắt nguồn từ đây.

Quên đi ngày tháng đọa đày
Cùng bao chua chát đắng cay buồn rầu
Em đào huyệt mộ chôn sâu
Chấp tay niệm Phật…nguyện cầu bình an.


 

cô gái buồn cùng hoa tím
chia ly tình buồn..

#03

CHIA THƯƠNG – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Đời đớn đau khi không tròn gối mộng
Vắng nhau rồi lòng bỗng thấy chơi vơi
Đã sống chung hết phân nửa cuộc đời
Bao chua chát nổi trôi đều chẳng thiếu.

Nhưng giờ đây em phải đành cam chịu
Ôm tình buồn mới thấu hiểu niềm đau
Giống như hoa khi phấn nhạt phai màu
Bao ong bướm chen nhau rồi cũng hết.

Trong tình yêu đi lệch đường mỏi mệt
Thương dù nhiều đoạn kết cũng sầu bi
Nếu mất nhau…đừng suy nghĩ điều gì
Duyên không nợ! đời nhiều khi thế đó.

Nhìn hoàng hôn lá vàng rơi trước ngõ
Rồi bay theo cơn gió chuyển giao mùa
Nhớ ngày nào hai đứa đứng dưới mưa
Anh thầm bảo nhớ chừa câu chia biệt.

Nhưng giờ đây những thiết tha da diết
Không còn chi…đành phải biệt ly tình.


 

cô gái buồn bã
cô gái buồn bã..

#04

TÌNH NHƯ CHIẾC LÁ RƠI – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Nhìn lá vàng rơi rụng xuống dòng sông
Rồi trôi nổi bềnh bồng theo nước cuốn
Giống em anh biết rằng tình yêu muộn
Nhưng vẫn mơ và ước muốn không rời.

Thương yêu này như chiếc lá vàng rơi
Lơ lửng rớt giữa đất trời không hướng
Anh với em tình vấn vương vay mượn
Nào phải đâu đã vướng nợ nhau cùng.

Dù bao lần mình cũng bước về chung
Hay những lúc ngồi cùng bên góc phố
Bởi không may đường vào yêu lắm khổ
Đành ôm thương rồi đắp mộ chôn tình.

Cuộc đời mình đâu phải chỉ bình minh
Mà chẳng thiếu lúc nhìn hoàng hôn tắt
Đừng trách nhau bởi xa lòng cách mặt
Khi chia thương tim se thắt ngậm ngùi.


 

cô gái buồn dạo trong rừng
em về lại với tháng ngày buồn tủi..

#05

GIÃ TỪ – Thơ: Nguyễn Anh Thư

Thế là hết mình chia tay anh nhé
Em trở về trong lặng lẽ cô đơn
Đêm từng đêm gặm nhấm nỗi tủi hờn
Tình hờ hững như mây vờn gió núi

Em về lại với tháng ngày buồn tủi
Con đường khuya chỉ lầm lũi một mình
Thuyền hoa Người chẳng đợi gót chân xinh
Em hẫng hụt trước cuộc tình vụn vỡ

Đã nguyện ước mà chẳng thành duyên nợ
Trời ghen hờn làm dang dở kiếp hoa
Đọc dòng tin giọt châu chảy nhạt nhoà
Lòng se lạnh…tình đôi ta đã hết

Em buồn lắm ….Bạn lòng ơi có biêt ?
Con tim này còn da diết chênh chao
Nhớ về ai những kỉ niệm ngọt ngào
Đành nén chặt ….vùi chôn vào quên lãng.


 

cô gái buồn ngồi 1 mình
nhớ về ai đau nói cả tim hồng..

#06

LỐI CŨ – Thơ: Nguyễn Anh Thư

Đã lâu rồi mà em chẳng thể quên
Tình một thuở vẫn như nêm trong dạ
Em nhẹ bước giữa dòng đời hối hả
Nhớ về ai đau nhói cả tim hồng

Đã lâu rồi em vẫn đợi vẫn trông
Lòng se lạnh khi mùa đông chợt đến
Mối tình đầu, thuyền xưa chưa về bến
Để bây giờ bến đợi ….đến ngàn năm

Lối cũ xưa nay mình em về thăm
Vẫn cồn cào theo tháng năm khờ dại
Con đường nhỏ em cứ đi tìm mãi
Biết nơi nào anh gửi lại tình yêu…

Ai bên anh thay em hái sao chiều
Lời ca ngọt …Nhớ nhiều …anh có hát
Em đứng lặng thấy lòng mình đắng chát
Chiều hạ buồn …tím ngắt nửa vần thơ

Con tim em cho biết đến bao giờ
Xoá tên anh để mơ về duyên mới
Anh biết không ? Vì lòng em vẫn đợi
Bóng người xưa về nối sợi tơ hồng

Chiều hạ buồn em thả bước thong dong
Đời nghiêng ngả để lòng thêm cuộn sóng
Trời hờn ghen sinh hồng nhan phận mỏng
Nên con tim đã cửa đóng then cài.

 


 

cô gái buồn nhìn ra biển
bỏ lại em với những chiều thương nhớ..

#07

ĐẮP MỘ CUỘC TÌNH – Thơ: Dại Khờ

Anh đi rồi bỏ lại những hoang liêu
Bỏ lại em với những chiều thương nhớ
Mình gặp nhau là duyên nhưng chẳng nợ
Nên kiếp này đành lỡ một trời yêu

Anh đi rồi em buồn biết bao nhiêu
Nhìn chiếc lá bay vèo qua ngưỡng cửa
Ngỡ bước chân anh về như đã hứa
Bỗng tim khờ không ai cứa mà đau

Giá như mình chưa hề biết về nhau
Thì có lẽ em không sầu như thế
Giá không yêu thì bây giờ có lẽ
Không bận lòng khi kẻ ở người đi

Anh buông tay em níu giữ được gì
Nên đành khép mối tình si trọn kiếp
Chúc cho anh bên người xây mộng đẹp
Đoạn đường này em bước tiếp mình em.


 

cô gái buồn nhìn về xa xăm
cầu cho anh vui vẻ bên thế giới ấy..

#08

VĨNH BIỆT ANH – Thơ: Dại Khờ

Vậy là hết từ đây mình cách biệt.
Anh đi rồi mãi miết chẳng còn vui.
Một tuổi xuân nay đã bị chôn vùi.
Nơi lòng đất anh ngậm ngùi lạnh giá.

Ở trần gian giờ em thành xa lạ.
Một kiếp người sao vội vã qua nhanh.
Em giữ đây chút kỷ niệm ngọt lành.
Sẽ nhớ mãi nhớ về anh ngày đó.

Ngày hai đứa hay chuyện trò to nhỏ.
Giờ anh đi anh bỏ lại em rồi.
Thế giới này em lạc lõng người ơi.
Anh yên nghỉ về nơi miền cực lạc..

Đời phù du kiếp người sao quá bạc.
Để lá vàng khóc mất mát lá xanh.
Hãy ngủ ngon mơ một giấc mộng lành.
Thế giới ấy cầu cho anh vui vẻ..

 


 

cô gái buồn vì tình yêu
sẽ quên người.. một kẻ khiến em đau..

#09

VỤN VỠ – Thơ: Dại Khờ

Anh biết không đêm nay sương xuống lạnh
Bước một mình bên cạnh chẳng có ai
Đèn hiu hắt hàng cây đổ bóng dài
Mà em ngỡ như người đang chung bước

Cố níu tay mà không sao nắm được
Anh đâu rồi sao chẳng bước cùng em
Ngày xưa đó ta hứa hẹn thề nguyền
Giờ sao anh nỡ quên đi tất cả

Bỏ mặc em giữa dòng đời nghiệt ngã
Với cuộc tình đã vụn vỡ nát tan
Trái tim em giờ cũng đã hoang tàn
Lối hẹn xưa nay lá vàng giăng kín

Mỗi khi buồn em vẫn hay tìm đến
Chẳng phải vì lưu luyến bóng hình anh
Mà đến đây gom lại mảnh vỡ tình
Để tự nhắc bản thân mình mạnh mẽ

Mỗi con đường đều có nhiều ngã rẽ
Đường tình yêu thì cũng sẽ vậy mà
Với em giờ anh là kẻ lạ xa
Như bao người lướt qua thôi anh nhé

Em sẽ sống sẽ luôn cười vui vẻ
Sẽ quên người một kẻ khiến em đau
Sẽ tìm ai để yêu lại từ đầu
Yêu nhiều hơn ta yêu nhau ngày đó.


 

cô gái buồn với tóc dài bay bay
Môi em cười nhưng mi còn ngấn lệ..

#10

DUYÊN MÌNH LỠ – Thơ: Dại Khờ

Em gửi buồn vào sâu nơi đáy mắt
Che giấu rồi anh nào phát hiện ra
Em vẫn vui vẫn cười nói đấy mà
Nên ai biết phía sau là mặn chát

Bao yêu thương đã âm thầm góp nhặt
Đắng cay u sầu cũng đặt nơi tim.
Lòng dù đau nhưng vẫn cứ im lìm
Cố diễn hết những thước phim hạnh phúc

Thoáng nghĩ suy nhói lên nơi lồng ngực
Bóng hình người chưa phút chốc nào phai
Chọn cô đơn đi hết tháng ngày dài
Nên đành diễn kiếp bi hài như thế

Môi em cười nhưng mi còn ngấn lệ
Trước mắt người đời mặc kệ bước đi
Nhưng mỗi đêm ký ức lại thắt ghì
Mai sống thật với những gì mình có

Diễn trước người thật sự là rất khó
Nhưng em quen với việc đó rồi anh
Lời cảm ơn xin gửi đến người tình
Nhờ điều đó em biết DUYÊN MÌNH LỠ.


 

cô gái cô đơn
Dứt tình rồi kẻ tồi tệ là em???

#11

CHỈ LÀ THOÁNG QUA – Thơ: Dại Khờ

Vắng em rồi anh có thấy buồn không
Khi đêm đến có thấy lòng nhói buốt
Anh còn nhớ những gì ta có được
Hay quên rồi như một giấc chiêm bao

Anh nhớ không những kỉ niệm ngọt ngào
Mà mình đã lỡ trao nhau ngày đó
Tháng bảy mưa ngâu đã về qua ngõ
Người vô tình xem nó chỉ thoáng qua

Chia tay rồi anh có thấy xót xa
Hay với anh tình chỉ là cơn gió
Đến rồi đi nhạt chút thì buông bỏ
Tựa trò đùa bé nhỏ của thế nhân

Xa nhau rồi anh liệu có bận tâm
Khi thấy em phải âm thầm nuốt lệ
Hay anh chỉ thờ ơ và mặc kệ
Dứt tình rồi kẻ tồi tệ là em.


 

cô gái ngồi trong rừng cây buồn
tạm biệt anh mối tình từ kiếp trước..

#12

TÌNH LỠ – Thơ: Dại Khờ

Chút suy tư sao lòng buồn đến thế.
Giữa dòng đời dâu bể những ngược xuôi.
Tưởng có anh em hạnh phúc bên đời.
Nào ngờ trước duyên trời không chung lối.

Em yêu anh tim này không giả dối.
Phút yếu lòng em lạc lối về đâu.
Còn mình em ôm trọn mảnh trăng sầu.
Anh cất bước bỏ nhịp cầu đổ gãy.

Nước mắt rơi chắc gì anh nhìn thấy.
Một nỗi buồn sâu tận đáy con tim.
Hạnh phúc kia anh hãy cứ đi tìm.
Em buông bỏ không đắm chìm thể xác..

Dù sau này anh yêu thương người khác.
Đừng vô tình để lạc mất hương yêu.
Em nhớ anh chắc sẽ nhớ rất nhiều.
Nhưng chập nhận đường chiều riêng cất bước..

Tạm biệt anh mối tình từ kiếp trước.
Anh sống vui và mãi được bình an.
Bên đời anh mây trải cánh hoa ngàn.
Một mái ấm ngập tràn trong hạnh phúc.


 

cô gái xinh đẹp buồn lang thang
Em đi tìm ký ức những ngày qua..

#13

EM ĐI TÌM ANH – Thơ: Dại Khờ

Em đi tìm nơi góc quán thân quen
Tìm dư vị đôi môi mềm ngày đó
Hỏi lý trí vì sao tình tan vỡ
Tìm bóng anh trong nỗi nhớ nhạt nhòa

Em đi tìm ký ức những ngày qua
Tim đau nhói như vỡ òa lồng ngực
Anh là kẻ khiến lòng em náo nức
Hơi ấm còn vẫn một mực đi sao

Anh có nghe trong tiếng gió thét gào
Sự uất nghẹn dâng trào lên khóe mắt
Nhìn cảnh cũ mà nỗi đau góp nhặt
Góc quán buồn hiu hắt mỗi mình em.


 

cô gái xinh đẹp nghe nhạc buồn
Chúc anh có những tháng ngày hạnh phúc..

#14

TRẢ LẠI ANH – Thơ: Dại Khờ

Trả lại anh hết những gì đã có
Trả cho người bao thương nhớ từng trao
Trả lại anh mộng ước thưở ban đầu
Trả cho hết những ngọt ngào say đắm

Trả lại anh bao đêm dài thức trắng
Và những dòng tin nhắn đẫm yêu thương
Trả lại anh những trách móc giận hờn
Từ ngày mai người thương thành người lạ

Em xin lỗi vì những ngày qua đã
Không kiềm lòng mà vội vã yêu thương
Để giờ đây khi chẳng thể chung đường
Tình ly biệt gieo đau buồn trọn kiếp

Còn chút gì em xin đem trả hết
Hãy mỉm cười mà bước tiếp cùng ai
Đừng nhớ em đừng nhớ đến chốn này
Chúc anh có những tháng ngày hạnh phúc.


 

cô gái 1 mình đi ra biển
Cứ đùa vui và cười nhạt nhìn đời..

#15

BUÔNG – Thơ: Dại Khờ

Anh biết không ngày anh bước ra đi
Theo người ấy tìm những gì anh muốn
Để cho em mang tổn thương quá lớn
Vì mảnh tình đã vỡ vụn nát tan

Nhìn anh đi em chẳng thể cản ngăn
Tay không níu dù trong lòng muốn giữ
Cố gượng cười mà nghe tim vụn vỡ
Quay lưng đi trong nức nở nghẹn ngào

Anh đi rồi còn em với niềm đau
Với tổn thương hằn sâu trong đôi mắt
Và niềm tin trong em giờ vỡ nát
Tình ngày nào thành vết cắt trong tim

Em tự nhủ em sẽ cố để quên
Mà sao vẫn kiếm tìm hình bóng ấy
Em trách mình sao Dại Khờ đến vậy
Tình tan rồi còn níu lại làm chi

Rồi sau bao nhiêu ngày tháng qua đi
Em vẫn thế chẳng có gì đổi khác
Môi mỉm cười giấu nỗi buồn trong mắt
Cứ đùa vui và cười nhạt nhìn đời

Rồi một ngày giống như mọi ngày thôi
Em đã gặp được người thương em nhất
Dù anh ấy có phần nào ngây ngốc
Nhưng thương em rất chân thật anh à

Em vốn nghĩ chỉ là phút vui đùa
Vì em sẽ chẳng bao giờ yêu nữa
Khi niềm tin đã một lần đổ vỡ
Thì làm sao còn tin ở chữ tình

Nhưng con tim em thấy thật yên bình
Bên anh ấy em thấy mình nhỏ bé
Em thấy mình được quan tâm chia sẻ
Được cười đùa vui vẻ chẳng nghĩ suy.


 

ảnh cô gái buồn trong đêm
Từng đêm buồn lau giọt nước mắt rơi ..

#16

ĐÊM NHỚ NGƯỜI DƯNG – Thơ: Thổ Địa

Đêm khuya rồi thành phố đã ngủ say
Chỉ còn lại ánh trăng gầy soi bóng
Chuông chùa điểm nghe từ xa vang vọng
Khiến tình si tựa biển sóng cuộn trào

Anh bây giờ có đang ngắm trăng sao
Hay người đã chìm vào trong giấc ngủ
Bầu trời đẹp với muôn ngàn tinh tú
Nhưng vắng anh nên chẳng đủ diệu kì

Đêm ngủ rồi bởi sợ cảnh chia ly
Cảnh đưa tiễn…người níu ghì…kẻ bước
Tình yêu đó dẫn ta về lối ngược
Giữa ngã đường nhìn sau trước hoang liêu

Có phải chăng em lầm tưởng quá nhiều
Nghĩ tình đẹp nên hoài thêu mộng ảo
Rồi duyên vỡ ánh mắt nhìn ngơ ngáo
Mới sang thu mà giông bão ùa về…

Đêm khuya rồi thành phố đã ngủ mê
Em thao thức bởi câu thề vụn vỡ
Lòng chẳng muốn vay ân tình tạm bợ
Sao người đành gieo chữ nhớ rồi đi…


 

cô gái buồn
Hãy buông tay để tìm lấy yên bình..

#17

ĐƯỜNG TÌNH ĐÔI NGẢ – Thơ: Chuyên Tạ

Hết thật rồi chúng mình đã xa nhau
Chỉ còn lại những gam màu kí ức
Giấc mơ ấy đã không thành sự thực
Kỉ niệm xưa mãi rưng rức trong lòng

Kể từ giờ bỏ huyễn hoặc đợi mong
Dù trăn trở bởi thiếu vòng tay ấy
Nếu ta mãi nhớ thương thì cũng vậy
Hãy buông tay để tìm lấy yên bình

Qua đêm dài rồi cũng đến bình minh
Thời gian sẽ xóa mờ hình bóng cũ
Sống vui vẻ tâm không còn ủ rũ
Như gốc cây bỗng ươm nụ nẩy chồi

Coi bình thường không duyên nợ thế thôi
Con thuyền đã lạc trôi về phương khác
Hoàng hôn tím sóng tình xô dào dạt
Em lặng thầm nghe man mác chiều buông.


 

cô gái xinh với mái tóc bay lưa thưa che mặt
Em lặng lẽ đứng nhìn anh quay bước …

#18

CHIA TAY – Thơ: Chuyên Tạ

Dấu yêu à tình mình quá mong manh
Em lặng lẽ đứng nhìn anh quay bước
Muốn giữ mãi nhưng sao làm không được
Đành đứng im để mộng ước xa rời

Từng đêm buồn lau giọt nước mắt rơi
Bên hiên vắng đếm sao trời hoang hoải
Thầm ước muốn một ngày anh trở lại
Nối yêu thương như một dải lụa hồng

Dấu yêu à anh hỡi có nhớ không
Sao có thể quên ân nồng ngày cũ
Em thao thức bao đêm rồi không ngủ
Xót xa đau trăn trở nụ hôn đầu

Những ngọt ngào xưa ấy có còn đâu
Sao rơi mãi giọt sầu trên mi mắt
Sợi thương nhớ bây giờ em gom nhặt
Kể từ đây chôn chặt trái tim khờ

Tự nhủ lòng tình cũng chỉ là mơ.


 

cô gái mặc áo dài trắng xinh đẹp
Em muốn mượn bờ vai..

#19

EM MUỐN MƯỢN BỜ VAI – Thơ: Chuyên Tạ

Người dưng à em muốn mượn bờ vai
Để dựa dẫm con đường dài phía trước
Chắc đây cũng chỉ là niềm mơ ước
Chẳng bao giờ có được phải không anh

Chỉ mong sao cuộc sống mãi yên lành
Và chia sẻ những chân thành em có
Để mỗi bước ta về chung lối nhỏ
Nép vào anh tránh ngọn gió vô tình

Mỗi đêm về cùng dệt giấc mơ xinh
Em gửi gắm trái tim mình nơi ấy
Và mỗi sáng hai chúng mình thức dậy
Dựa vai anh em cảm thấy ấm lòng

Dấu yêu à anh có nhớ em không
Mùa hạ đến cánh phượng hồng rực rỡ
Tiếng ve khóc khiến lòng em nức nở
Xót xa buồn chữ duyên nợ đa mang

Bình minh lên soi một dải nắng vàng
Chỉ còn lại giấc mơ hoang buồn bã
Bờ vai ấy bây giờ cho người lạ
Em nơi này mắt lã chã hạt rơi.

#20
(đang cập nhật..)

***Tham khảo thêm từ trang web iini.net:

Các bạn vừa xem qua những bài thơ buồn viết về tình yêu, hi vọng bạn sẽ thấy sự đồng cảm qua những bài thơ này..

Theo dõi
Thông báo của
guest
1 Comment
Cũ nhất
Mới nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Nguyễn Thị Mừng
Nguyễn Thị Mừng

Những bài thơ hay quá. Hình ảnh minh họa rất đẹp!