Cùng đến với chùm thơ Xứ Huế chủ đề Tình yêu & Nỗi nhớ với những kỷ niệm đẹp khó quên. Những tình cảm yêu thương của tác giả dành cho Huế mộng Huế mơ sẽ được truyền tải bằng những vần thơ thật ngọt ngào và cũng rất chân thành.
- Xứ Huế – Thơ: Lãng Du Khách
- Nhớ Hương Giang – Thơ: Dũng Bùi
- Huế Mộng Mơ – Thơ: Khách Lãng Du
- Chừ Anh Ở Nơi Mô – Thơ: Khách Lãng Du
- Huế Không Em – Thơ: Nguyễn Nhật
- Xa Huế – Thơ: Đoàn Việt
- Về Huế Đi Anh – Thơ: Quyên Ni
- Huế Thương – Thơ: Nguyễn Quang Minh
- Gửi Huế Yêu Thương – Thơ: Bằng Lăng Tím
- Huế Ở Trong Tôi – Thơ: Đức Trung
- Nhớ Thương Tím Huế – Thơ: Nguyễn Quang Minh
- Sông Hương Ngày Trở Về – Thơ: Lại Giang
- Người Xưa Chốn Cũ – Thơ: Dũng Bùi
- Bờ Phá Gọi Chiều – Thơ: Quỳnh Giang Nguyễn
- Hương Giang – Thơ: Nguyễn Đình Huân
- Trăng Sầu – Thơ: Trang Kiệt
- Huế Mưa – Thơ: Miên Hanh
- Nét Huế – Thơ: Lý Mại
- Mộng Với Huế Thơ – Thơ: Nguyễn Thanh Tâm
- đang cập nhật..
Xin chúc cho Xứ Huế của chúng ta sẽ mãi giữ gìn những nét đẹp mà khó nơi nào có được, và tình yêu dành cho Xứ Huế từ mọi người dân sẽ ngày càng thêm đậm đà, sâu sắc hơn..
Xứ mộng mơ đó vô thường trần gian ! |
#01
XỨ HUẾ – Thơ: Lãng Du Khách
Đến với Huế viếng chùa Thiên Mụ
Dòng sông Hương liễu rủ đôi bờ
Lặng theo con nước lững lờ
Ngắm nhìn xứ Huế mộng mơ bao đời .
Cung Đình chốn thăm nơi Vua ngự
Hoàng Hậu cung ái nữ mỹ nhân
Đi qua sân đá dừng chân
Hồi tưởng văn võ ba quân chầu Rồng .
Kia núi Ngự dòng sông soi bóng
Tiếng chuông chùa vang vọng Trúc Lâm
Người dân Huế vốn thâm trầm
Suy tư sâu lắng kỳ cầm thi ca .
Tà áo tím Đông Ba tôi kiếm
Vĩ Dạ thôn ghé tiệm Hến cay
Nhạc Cung Đình Huế tôi say
Ngọt ngào hò Huế lắt lay mạn thuyền .
Viếng nơi nghỉ Vua miền cực lạc
Kế bên dòng nước bạc sông Hương
Cùng với Hoàng Hậu má hường
Bá quan văn võ thân thương mãi chầu .
Rời xa Huế đọng câu đưa tiễn
Cầu Tràng Tiền tạm biệt sông Hương
Hẹn ngày trở lại Huế thương
Xứ mộng mơ đó vô thường trần gian!
Nhớ Hương Giang, dòng nước chảy không ngừng.. |
#02
NHỚ HƯƠNG GIANG – Thơ: Dũng Bùi
Hương Giang ơi, có buồn Ta không vậy
Cứ chảy đều, ở nơi ấy phải không
Ngày tháng trôi, Ta khắc khoải chờ mong
Tiếng mái đẫy, lòng Ta xao xuyến quá
Ta không phải là một người xa lạ
Mà rất gần, ôm cả một tình thương
Huế thương ơi, ngày ấy Ta lên đường
Xin gởi lại, những vấn vương để nhớ
Ta với Huế, sao có nhiều duyên nợ
Nhớ Tràng Tiền, rồi lại nhớ Phú Xuân
Nhớ Hương Giang, dòng nước chảy không ngừng
Nhớ Vĩ Dạ, có người cưng nơi đó
Xe đưa Ta, vẵng tiếng lòng hôm nọ
Hơi thở đều, nghe rất rõ ai cho
Chiều Huế thương, nay đã vắng câu hò
Ru giấc ngủ, ai đã cho còn nhớ.. !!
Trầm tư rất đẹp ôi dòng Hương đêm.. |
#03
HUẾ MỘNG MƠ – Thơ: Khách Lãng Du
Cảm giác lạ rất chi là Huế
Cứ trào dâng như thể quá yêu
Mượn thơ song thất nói điều
Rằng tôi yêu Huế thật nhiều Huế ơi.
Muốn ôm hết cả trời cả đất
Ghì vào lòng thật chặt thật sâu
Xin ai chớ vội qua cầu
Cho tôi hôn cái đậm sâu nghĩa tình.
Huế chẳng phải xứ mình sao lạ?
Có thể yêu tím cả dòng sông
Bao la tràn ngập trong lòng
Trầm tư rất đẹp ôi dòng Hương đêm.
Chén cơm hến ngọt mềm lòng thích
Điệu nam bằng rả rích du dương
Thuyền trôi như lạc nghê thường
Cứ như mơ mộng… cõi Dương phải là?
Sâu lắng quá thiết tha về Huế
Ôm vào lòng đâu kể thân sơ
Hồn như phiêu lãng dật dờ
Mượn lời thơ cảm mộng mơ một lần…
Em nhớ anh hơi thở nghẹn ngào.. |
#04
CHỪ ANH Ở NƠI MÔ – Thơ: Khách Lãng Du
Anh chừ ở mô anh có biết?
Huế lạnh nhiều da diết nhớ thương
Mù sa giăng ngập dòng Hương
Tràng Tiền giá lạnh đêm trường hắt hiu.
Trăng Thượng Tú cô liêu treo bóng
Núi Ngự Bình vẫn lộng mây ngàn
Anh ơi Huế vẫn chứa chan
Nhớ người xa khuất miên man em sầu.
Sao anh mãi vó câu biền biệt
Chốn sông hồ cứ miết bước chân
Đông sang em đợi bao lần
Trầm tư mà nhớ bâng khuâng mà chờ.
Đêm đông lạnh bơ vơ giá buốt
Vọng thinh không nảo nuột chuông vang
Đò trôi về bến ngỡ ngàng
Em sầu em đợi em mang ưu tình.
Xuân thì héo một mình một bóng
Chừ Huế buồn môi mọng tái tê
Cớ sao đi biệt không về?
Xót xa dâng ngập ước thề còn chăng?
Hàng phượng vĩ bao lần hoa nở
Em nhớ anh hơi thở nghẹn ngào
Anh chừ đang ở trời nao?
Xin đừng để tội má đào nhạt phai….
Vắng tiếng cười nghiêng ngả đất Thần Kinh.. |
#05
HUẾ KHÔNG EM – Thơ: Nguyễn Nhật
Em đi vắng…Huế bây giờ vẫn vậy
Vẫn Tràng Tiền nối nhịp bước ai qua
Chắc còn in dấu vết gót chân ngà
Ngày mấy lượt đi về sân Quốc Học
Thương cái thuở anh như là kẻ ngốc
Dấu bài thơ đứng đợi góc sân trường
Những ý tình dào dạt nước Sông Hương
Chờ em tới cầm tay anh nhét vội
Rồi trông ngóng thẩn thơ sân Đại Nội
Tím trong hồn…màu tím áo ai bay
Tiếng chuông buồn Thiên Mụ vọng u hoài
Trời Thượng Tứ che sầu nghiêng nón lá
Đêm huyền hoặc ánh trăng vàng Vỹ Dạ
Nhớ về em Mái Đẫy vẳng câu hò
Bến Văn Lâu ngóng đợi một con đò
Mang điệu Lý Mười Thương về viễn xứ
Chỉ còn lại tiêu sơ buồn Núi Ngự
Vắng tiếng cười nghiêng ngả đất Thần Kinh!
Chừ nhớ lại, càng thương em da diết…!.. |
#06
XA HUẾ – Thơ: Đoàn Việt
Anh xa Huế ba mươi năm rồi đó
Nhớ mỗi lần lấp ló ánh trăng lên
Mình dìu nhau, xe đạp bị đứt sên
Còn xẹp lốp, em đền anh tội lắm!
Anh năn nỉ, với nỗi buồn thăm thẳm
Vẫn vụng về, say đắm tuổi yêu đương
Dưới trăng khuya, hàng phượng vỉ bên đường
Lời rón rén, nói thương em nhiều lắm
Em đưa mắt, một ánh nhìn say đắm
Rất nồng nàn sâu nặng đến tâm can
Giữa đêm thu từng chiếc lá úa vàng
Rơi xuống đất nhẹ nhàng không xao động
Ngày xa Huế, mưa chiều thu gió lộng
Lần trở về, ước mộng gặp cố hương
Xe lăn nhanh đi theo hướng con đường
Chừ nhớ lại, càng thương em da diết…!
Về đi anh quê hương em trìu mến.. |
#07
VỀ HUẾ ĐI ANH – Thơ: Quyên Ni
Về Huế đi anh một lần thôi nhé
Nghe tiếng em thỏ thẻ dạ thưa
Về đi anh cùng ngắm những chiều mưa
Bên dòng Hương in bóng hình núi Ngự
Về cùng em ta ghép chung con chữ
Tiếng mô tê răng rứa lạ chưa tề
Anh hay cười em nói thật ngộ ghê
Nghe chẳng hiểu cứ như chim líu ríu
Về với Huế ngắm đêm đen huyền dịu
Thắm tình người hòa lẫn điệu nam ai
Thả đèn hoa giữa lòng phố trang đài
Thêm hư ảo níu bao chân người đến
Về đi anh quê hương em trìu mến
Quyết một lần đợi anh đến dừng chân
Huế ngủ quên bao năm cứ ngại ngùng
Nay tỉnh giấc một lần mời anh đến..!!!
Huế hoàng hôn màu tím rạng rỡ thêm.. |
#08
HUẾ THƯƠNG – Thơ: Nguyễn Quang Minh
Ta xa nhau đã bao mùa phượng nở
Bằng lăng buồn, sắc tím có nhạt phai?
Bến Vân Lâu đợi bóng dáng ai hoài
Bởi người đi chưa hẹn ngày trở lại.
Cầu Tràng Tiền nghiêng mình soi bóng mãi
Tự nhủ mình…có phải đã nhạt duyên
Chợ Đông Ba cũng lặng lẽ ưu phiền
Núi Ngự buồn, ngó hoài miền xa thẳm…
Em hãy tin tình mình luôn đằm thắm
Dệt mộng vàng ta gửi gắm trao duyên
Huế yêu thương ru hạnh phúc bình yên
Cho bằng lăng dâng nỗi niềm thương nhớ.
Nơi phương xa mong em đừng trăn trở
Đợi khi mùa bằng lăng nở nghe em
Huế hoàng hôn màu tím rạng rỡ thêm
Hạnh phúc ta thật êm đềm sâu lắng.
Gửi niềm tin nơi em thêm sắc nắng
Ấm tình nồng ta mãi chẳng xa nhau.
Yêu em má thắm môi hường.. |
#09
GỬI HUẾ YÊU THƯƠNG – Thơ: Bằng Lăng Tím
Mô tê răng rứa Huế ơi
Cho anh gửi chút đôi lời nhớ thương
Yêu em má thắm môi hường
Một chiều ta gặp đã vương vướng tình
Yêu luôn tiếng dạ THẦN KINH
Ngọt sao chi lạ bóng hình em tôi
Răng mà yêu rứa Huế ơi
Chân anh đã muốn dừng nơi chốn này
Bên em cho thỏa tháng ngày
Thầm thương trộm nhớ tóc mây hững hờ
Gửi em chiếc nón bài thơ
Che nghiêng vần trán mắt mơ với màng
Gửi em đôi quả tim vàng
Về xây mộng ước ta nàng có nhau
Gửi em trầu thắm hương câu
Mẹ Cha sang cưới bên nhau suốt đời..!!!
Bao nhiêu nỗi nhớ vấn vương tơ lòng.. |
#10
HUẾ Ở TRONG TÔI – Thơ: Đức Trung
Chiều nay trên bến Sông Hương
Bâng khuâng trong dạ nhớ thương một người.
Nhớ sao ánh mắt nụ cười
Tóc mây buông thả dáng người xinh xinh.
Thông reo trên núi Ngự Bình
Câu hò Vỹ Dạ nặng tình Huế xưa
Bước chân lên chuyến đò đưa
Dòng sông xanh biếc bóng dừa nghiêng soi.
Thuyền Rồng theo gió buông trôi
Vân Lâu vẫn đợi người ơi hãy về!
Đông Ba tấp nập chiều hè
Cổng trường Quốc học (Huế) tiếng ve rộn ràng.
Bóng em tha thiết dịu dàng
Áo màu tím Huế nhẹ nhàng dễ thương.
Hoàng hôn trên bến sông Hương
Bao nhiêu nỗi nhớ vấn vương tơ lòng.
Gió lạnh qua lại thương tà áo tím.. |
#11
NHỚ THƯƠNG TÍM HUẾ – Thơ: Nguyễn Quang Minh
Xuân chưa về, Huế có lạnh không em
Đông có làm nhạt phai thêm chiều tím?
Sắc hoa đào cứ nhớ thương bịn rịn
Xuân nơi đây ước mộng tím tình ta.
Mùa xuân này hai đứa vẫn cách xa
Gió lạnh qua lại thương tà áo tím
Anh thầm mong cho mưa đông đừng đến
Cho mai vàng, bằng lăng tím nhớ thương.
Đào nhạt phai vì nỗi nhớ vấn vương
Biết không em, bao đêm trường trăn trở
Núi Ngự Bình theo em về bên nớ
Mà sông Hương sao chẳng nhớ bên ni?
Đã yêu em, anh sẽ chẳng quản chi
Biển nơi đây vẫn thầm thì nhắc nhở
Nắng lên đi cho rực màu hoa đỏ
Lửa phượng hồng chờ em đó – bằng lăng!
Hương Giang không một con đò.. |
#12
SÔNG HƯƠNG NGÀY TRỞ VỀ – Thơ: Lại Giang
Hương Giang không một con đò
Đợi người chẳng bóng câu hò buồn hiu
Ngắm ai mà mắt đăm chiêu
Ngó về bên ấy… người yêu lấy chồng
Tình bơ vơ, nước bềnh bồng
Cuộc đời như thể cây lồng bóng sân
Vân Lâu giờ cũng xoay vần
Câu thơ thương nhớ tần ngần về đâu
Trời mây cây cỏ u sầu
Nửa vàng mặt đất một màu sương pha
Nay về ta lại gặp ta
Hỡi người xưa ấy còn là tình chung?
Xa bao năm nay trở lại nơi này.. |
#13
NGƯỜI XƯA CHỐN CŨ – Thơ: Dũng Bùi
Chiều buông xuống trên làng quê xứ Huế
Vườn thông già ngạo nghễ vẫn còn đây
Xa bao năm nay trở lại nơi này
Nơi Tôi ở trước đây bao kỷ niệm
Phá Tam Giang những chiều về màu tím
Chợ Hiền An bao kỷ niệm đong đầy
Bạn bè Tôi những đứa ở nơi đây
Giờ trở lại lòng đong đầy nỗi nhớ
Ly cà phê dưới góc cầu duyên nợ
Chỗ Tôi ngồi chính chỗ ở ngày xưa
Thời gian trôi bao ngày tháng nắng mưa
Là dấu ấn một chiều vừa mới đến
Lẫn lộn buồn như con nhện giăng tơ
Vương vấn làm sao cứ mãi đến giờ
Nơi chốn cũ,người xưa vẫn còn nhớ
Thoảng cơn buồn nơi ở chốn làng xưa!
Phá Tam Giang. |
#14
BỜ PHÁ GỌI CHIỀU – Thơ: Quỳnh Giang Nguyễn
Đến Phá Tam Giang lá trở chiều
Ấm nồng gởi gấm nụ men yêu
Nổi trôi gót bước theo hơi gió
Nghe lạnh chiều hôm lượn thủy triều
Ở đấy vầng dương cứ thấp dần
Màu vàng tròn trĩnh khép văn lân
Hôn mây đổi sắc vàng cam đậm
Thời khắc biến chừng men ái ân
Nước gợn dòng triều trang chỉ tơ
Ngọc lam thẫm sắc giữa hai bờ
Dòng trôi tần tảo tồn sinh kế
Lãng đãng chân chiều lặp cổ sơ
Ở cuối chân trời nét kéo ngang
Nhìn về Huế thị cả cung đàng
Phấn hương nhụy vị bay mờ gió
Vào cõi tình thơ cuộc chứa chan
Gởi gấm vào trong cuối cuộc tình
Bên bờ Phá nắng gượng lung linh
Bức tranh thủy mặc đang thêu dệt
Làm đẹp hồn thơ của chúng mình.
Nước sông Hương soi lấp loáng Tràng Tiền.. |
#15
HƯƠNG GIANG – Thơ: Nguyễn Đình Huân
Đã lâu rồi không ra Huế mộng mơ
Để ngắm dòng Hương nên thơ lãng mạn
Bến Văn Lâu trải lòng cùng bè bạn
Nước sông Hương soi lấp loáng Tràng Tiền
Đêm như mơ chân anh bước xuống thuyền
Nghe em hát lòng bình yên thấy lạ
Cứ xuôi dòng cho anh qua đập đá
Em có về thôn Vĩ Dạ cùng anh
Không biết bây giờ còn đó khóm trúc xanh
Cho em duyên dáng nghiêng vành nón lá
Em hé môi cười ôi sao xinh quá
Áo tím dài như che cả Huế thương
Có gì đâu mà sao thấy vấn vương
Đi bên em anh lạc đường rồi đó
Núi Ngự Bình lòng anh mênh mang gió
Ngày xưa quay về em có biết chăng
Anh trở về nơi đó đập Thảo Long
Đang ngăn mặn giữ cho dòng nước ngọt
Cho mùa khô Huế thương không còn xót
Nước mặn về như những giọt đắng cay
Hơn ba năm ngày ấy đã chung tay
Để cho Thảo Long ngày nay hoành tráng
Cho Huế thương qua bao ngày bao tháng
Vẫn ngọt ngào và lãng mạn Hương Giang.
Trăng sầu ngả bóng Hương Giang.. |
#16
TRĂNG SẦU – Thơ: Trang Kiệt
Trăng sầu ngả bóng Hương Giang
Thuyền trôi lơ lững nặng mang nỗi niềm
Nhớ mong người bặt tiếng chim
Giữa đêm quạnh vắng cho tim nghẹn ngào
Phượng hồng rũ bóng lao xao
Tràg tiền lặng lẽ … lệ trào canh thâu
Bến xưa trăng đã bạc đầu
Mà người đâu thấy … dòng châu lăn dài
Lệ cay rót bến sông dài
Nghe đêm gõ nhịp nam ai nam bình
Trăng khuya soi bóng nhớ hình
Nhớ tha thiết nhớ … hỡi mình có hay.
Huế ngày mưa.. |
#17
HUẾ MƯA – Thơ: Miên Hanh
Huế ơi mưa phủ đêm ngày
Hương giang dấu lệ tình đầy phận vơi
Đâu rồi sáu nhịp người ơi
Trường Tiền, Vỹ Dạ cung đời ai qua
Bây chừ Diệu Đế, Đông Ba
Kim Long, Tháp Cổ ngọc ngà trong thơ
Lòng ai Tôn Nữ người mơ
Hoàng thành cổ kính lối mờ rêu phong
Câu chờ sóng cuộn mênh mông
Phủ trên đỉnh Ngự một vòng bâng khuâng
Sóng trầm luân sóng trầm luân
Cô liêu tượng Huế duyên phần dưới mưa..
nét Huế.. |
#18
NÉT HUẾ – Thơ: Lý Mại
“Ai ra xứ Huế mộng mơ
Mua vài chiếc nón bài thơ làm quà
Huế ơi đẹp lắm quê nhà
Câu nam ai đó bài ca ân tình
Nếu ai ra đó miền trung
Dừng chân ghé lại vui cùng Huế tôi”
Câu hò của mẹ đưa nôi
Mần răng quên được cái thời tuổi thơ
Thiên An Thượng Tứ ước mơ
Đưa câu mái đẩy em chờ anh qua
Ai đi Gia Hội Đông Ba
Ai về Vỷ Dạ ai qua Tràng Tiền
Ai đi Phú Thượng Phú Diên
Ai về Núi Ngự ai lên Phà Tuần
Huế ơi đẹp mãi vườn xuân
Kinh Thành đại cổ tuyệt trần ngàn xưa
Hương Gian ngân giọng đò đưa
Vân Lâu nghiêng nón bài thơ đón chào
Ai đi Bến Ngự Nam Giao
Ai qua Bạch Hổ ai vào Kim Luông
Ai về Đại Nội chiều buông
Ai đi Thiên Mụ vấn vương lời thề
Huế tôi tiếng hát say mê
Điệu hò giả gạo tái tê lòng người
Mời em ghé lại quê tôi
Ngao du thưởng ngoạn vùng trời thơ ca
Ai lên Minh Mạng xa xa
Ai về Tự Đức ai qua cầu lòon
Ai đi cầu ngói Thanh Toàn
Ai xuôi Cồn Hến ai sang Nong Truồi
Huế tôi rứa đó người ơi
Khi mô có dịp xin mời ghé thăm
Mùa thu Huế có mưa thâm
Có răng đi nữa âm thầm nét riêng.
áo dài Huế.. |
#19
MỘNG VỀ HUẾ THƠ – Thơ: Nguyễn Thanh Tâm
Ai về xứ Huế mộng mơ!!!
Xin lần ghé lại bên bờ Hương Giang
Thuyền ai mái đẩy hò vang..
Sóng xô chao nhẹ đưa làn hương yêu..
Huế mang sâu nặng tím chiều
Cho Ta say ngất liu riu tình nàng
Đêm về phố Huế sương giăng
Vân Lâu yên lắng cho ai u hoài
Hò…ơ…..Ai hò ru khúc Nam ai?
Cho Tôi gửi chút đêm dài nhớ mong
Tràng Tiền sáu nhịp trên dòng
Cho ta nối lại….tình hồng tím xưa..
Thu này nỗi nhớ đung đưa!!!
Ghé qua chợ mộng Đông Ba nghĩa tình
Mây trời Thượng Tứ lung linh
Nam Giao thông phủ, hữu tình như thơ.
Huế ơi… Huế quá mộng mơ !!!
Nhớ tình gái nhỏ năm xưa trên cầu
Huế ơi…ta nặng tình sâu…
Hồn say vương vấn nắng chiều tím buông…
Sông Hương nước chảy tìm nguồn!!!
Dòng thương còn đó, mà sầu miên man
Đêm về Thiên Mụ ngân vang…
Nỉ non da diết…nhớ …tràn Hương Giang..
#20
(đang cập nhật..)
***Mời bạn tham khảo thêm chùm Thơ Tình Xứ Huế trên trang dophuquy.com:
Bạn vừa xem qua Chùm thơ Huế tình yêu & nỗi nhớ với những kỷ niệm đẹp khó quên trên A4Y.ORG, hãy chia sẻ cảm nhận của bạn về Huế ở phần bình luận nhé!..
Cảm ơn bạn đã chia sẻ những bài thơ về Huế rất hay làm cho tôi muốn về huế quá luôn nè. ^^