Bài thơ NGƯỜI ĐÀN BÀ LĂNG NHĂNG (tác giả: Nguyễn Thị Thanh Yến)

Bài thơ NGƯỜI ĐÀN BÀ LĂNG NHĂNG (tác giả: Nguyễn Thị Thanh Yến)

Mời bạn cùng đến với bài thơ Người Đàn Bà Lăng Nhăng của tác giả Nguyễn Thị Thanh Yến được chia sẻ độc quyền trên a4y.org dưới đây..

ĐÀN BÀ LĂNG NHĂNG

Thơ: Nguyễn Thị Thanh Yến

Em là người đàn bà lăng nhăng
Nên ngoại tình trong từng câu thơ một
Nên chẳng bao giờ thề thốt
Sẽ yêu ai cho tận hết kiếp này

Đàn bà lăng nhăng nên cuối mắt đầu mày
Chỉ nhìn thôi cũng lúng la lúng liếng
Chẳng mê cái gì nên đâm ra lười biếng
Chỉ môi hờn nũng nịu suốt quanh năm

Đàn bà lăng nhăng nên chẳng muốn ai ghé thăm
Góc nhỏ của mẹ con không muốn ai đụng tới
Năm tháng dẫu qua, năm tháng dài vời vợi
Đàn bà lăng nhăng chỉ muốn ở một mình

Đã lăng nhăng rồi nên cứ phải là xinh
Để nhìn vào gương không thấy mình thật chán
Để yêu mình hơn qua thăng trầm năm tháng
Để hằng đêm nhen lại giấc mơ tàn

Đàn bà lăng nhăng nên cứ rỗi là lang thang
Nào biển nào rừng, rồi tự dẫm lên gai cho chân mình rớm máu
Đàn bà lăng nhăng nên từ chối bờ vai cho đời mình nương náu
Dù nhiều khi vẫn cần lắm một chút tình

Đàn bà lăng nhăng nên chỉ có một mình…

PHẢN HỒI ĐƯỢC QUAN TÂM NHIỀU

Mike Di Lúc đầu anh mới đọc tên bài thấy hai từ “Lăng Nhăng” thú thực là hơi bị choáng nhưng sau đọc vào thì thấy lăng nhăng như vậy có gì đâu là ghê gớm, mà có khi như vậy lại là mới hiện đại chứ. Tuy nhiên anh thấy để hai từ Tự Do thay vào đầu bài thấy có lẽ mềm dịu hơn.

Bình Nghiêm Thích bài thơ này của bạn, rất hay và sâu sắc. Hóa ra phạm trù lăng nhăng nó rộng lớn thế, lăng nhăng k có nghĩa là người đó hay ngoại tình.

Chiến Văn Chiến Đàn bà lăng nhăng đi giày kia thì giẫm nát cả mảnh sành chứ sao rớm máu vì gai được.hehe

Xem thêm: [TOP] Thơ về người ĐÀN BÀ ĐA ĐOAN hay từ cư dân mạng, viết cho thân phận đàn bà

***

ĐÀN ÔNG VÀ ĐÀN BÀ

Đừng bao giờ, làm tổn thương người đàn bà ở bên cạnh bạn. Bởi lẽ chỉ có họ là người yêu thương, và quan tâm đến bạn nhiều nhất. Cũng chỉ có họ, mới là người chấp nhận hi sinh tuổi thanh xuân vì bạn. Họ mang lại cho bạn hạnh phúc, họ luôn bên bạn trong mỗi sóng gió của cuộc đời. Họ trao cho bạn niềm tin và nghị lực để bạn tiếp tục vươn lên.

Khi yêu người đàn bà có thể, chấp nhận làm tất cả mọi điều vì bạn. Khi đó họ trở thành những chiến binh vô cùng mạnh mẽ. Tạo hóa đã ban tặng cho họ lòng kiên nhẫn, sự vị tha, lòng thủy chung. Đừng bao giờ khiến họ rơi nước mắt quá nhiều vì bạn, vì đến một khi đó giọt nước mắt ấy đã bão hòa. Điều đó có nghĩa là bạn sẽ mất họ mãi mãi.

tản mạn đàn ông và đàn bà
tản mạn đàn ông và đàn bà (ảnh minh họa)

Thứ khiến một người đàn ông yêu một người phụ nữ sâu đậm. Ai cũng nghĩ rằng đó là sắc đẹp, và sự trẻ trung. Nhưng thực ra không phải, thứ khiến người đàn bà đẹp trong mắt đàn ông, đó chính là vẻ đẹp ẩn chứa sâu trong tâm hồn của họ. Người đàn ông, họ chỉ cần một người hiểu họ, biết họ nghĩ gì, biết họ cần gì ở bạn.

Và đơn giản họ chỉ cần bạn luôn ở bên cạnh họ khi họ cần.

Điều khiến bạn khác biệt, so với những người đàn bà khác trong mắt đàn ông. Chính là những việc bạn đã đem lại cho người đàn ông ấy những điều, mà những người đàn bà khác không làm được. Bạn đừng bao giờ nghĩ rằng đàn ông, là những kẻ tham lam, ích kỉ, lăng nhăng, không thủy chung. Nhưng thực ra khi họ đã yêu bạn một cách sâu đậm, khi bạn đã chiếm trọn trái tim họ. Thì trong mắt họ bạn luôn là người đàn bà đẹp nhất, và sẽ chẳng có một người đàn bà nào đẹp hơn trong mắt họ. Khi ấy, bạn sẽ chẳng cần làm gì để giữ họ. Bởi lẽ họ sẽ tìm mọi cách để về bên cạnh bạn.

Bởi vậy, tình yêu chỉ dành cho những kẻ chân thật và chung thủy. Vì khi bạn chân thật bạn sẽ cảm thấy lòng mình hạnh phúc nhất, khi bạn chung thủy bạn sẽ thấy người mình yêu là đẹp nhất.
_____ Lã Thượng____

***

ĐÀN BÀ PHỨC TẠP LẮM!

Ai cũng bảo cô may mắn, bởi có người yêu vừa hiền lành, lại cưng cô như trứng mỏng. Cô cũng biết anh chiều cô, nhưng lại cho rằng đó là điều đương nhiên. Người may mắn là anh mới phải.

Yêu nhau được hai năm, hầu như chẳng mấy khi anh to tiếng hay nặng lời với cô. Nhiều lần cô bực bội hay gây sự, anh chỉ im lặng rồi lại là người làm lành.

Anh làm xây dựng, thỉnh thoảng theo công trình đi xa. Nhưng chưa cuối tuần nào anh để cô một mình. Những ngày mưa tầm tã, nhìn anh đứng lặng lẽ dưới mưa chờ cô, cô có chút hả hê. Thương anh thì cũng có, nhưng cô lấy sự hi sinh của a để làm oai với mấy cô bạn cùng phòng là chính…

Những bữa cơm mà một tay anh đi chợ nấu cho cô ăn…
Những món quà nho nhỏ, chẳng giá trị mấy, vào những ngày đặc biệt…
Những tin nhắn hỏi thăm vào mỗi tối….

đàn bà phức tạp lắm
đàn bà phức tạp lắm (ảnh minh họa)

Sự quan tâm ấy, lúc mới yêu, cô thấy ấm áp vô cùng.nhưng càng ngày, cô càng cảm thấy nhạt. Cô thích những bữa tối lãng mạn với nến, hoa hồng và rượu vang. Một chuyến du lịch thật xa chỉ có hai người. Hay một cái áo choàng thật đắt tiền, giống như cô bạn cùng phòng mới nhận được hôm qua…

Sinh nhật cô, anh bận công trình xa. Cô giận. Mà cũng chẳng quan trọng. Cô còn có bạn bè, có nhiều niềm vui. Cả anh bạn đang để ý cô, sẵn sàng chiều cô hết mực…

Trong men say chuếnh choáng, cô thấy anh ôm bó hoa đứng cuối đường đợi cô. Bỗng nhiên bao tủi hờn dâng lên, cô trách móc anh bằng tất cả những ấm ức dồn nén. Rằng cô cần một người lãng mạn và cho cô được bằng bạn bằng bè, chứ không phải một tình yêu êm đềm kiểu một mái lều tranh hai trái tim vàng. Hình như trong cơn say, cô còn so sánh anh với anh chàng ga lăng nọ…
Tỉnh dậy, bó hoa để gọn trên bàn. Cả cốc nước vẫn còn ấm. Nhưng anh thì không còn ở đó. Mảnh giấy viết vội: Chúng mình sẽ tạm xa, mong em bình tâm trở lại…

Cô chợt nhớ lại đêm qua, anh đã khóc. Anh không trách cô, nhưng mắt anh buồn.
Mơ hồ chợt giật mình, liệu có phải cô đã đánh mất thứ gì đó quý giá không.
Phải chăng có những thứ đã quen thuộc đến mức nhàm chán, đến tận lúc sắp mất đi rồi mới nhận ra nó quan trọng đến nhường nào…
Liệu anh có tha thứ cho cô, và dỗ dành, làm lành cô như những ngày xưa cũ…

***

Có một người đàn bà…

Thơ: Nguyễn Hà

Người đàn bà thăm thẳm cái nhìn
Đong buổi chiều trong đầy vơi ánh mắt
Nắng nhạt dần, hoàng hôn đang lịm tắt
Cạn khô rồi nước mắt chẳng thể rơi

Người đàn bà khoác lên mình chiếc áo cuộc đời
Tả tơi, vá chằng vá đụp
Nụ cười tan loang trên bầu trời hẫng hụt
Hứng trọn miền cô đơn

Thương nỗi niềm chưa kịp mọc da non
Đã vội xát bao vô thường dang dở
Người đàn bà cả đời mắc nợ
Thế chấp lòng mình với gió với sương

Càng viết về người đàn bà càng thấy buồn hơn
Vạn nỗi đau nhưng duy nhất một niềm khao khát
Một gam màu bình yên trên bức tranh đầy bão táp
Cho nét cọ phận mình bớt chua chát lên môi

“Có một người đàn bà đã đau đớn tạo ra tôi…”

***

chuyện một người đàn bà
chuyện một người đàn bà (ảnh minh họa)

CHUYỆN MỘT NGƯỜI ĐÀN BÀ

Thơ: Phố Vắng

Đất trời chuyển mình trong những cơn mưa chiều nặng hạt
Sau một ngày mắt nắng buông sâu
Người đàn bà đi qua muôn điệu nhớ, điệu sầu
Vuốt câu thơ gối đầu làm bạn

Người gọi vì sao là phép màu bất tận
Đặt cho mình một khoảng lặng bao dung
Tạc lên đời một lối đi riêng
Đón bình yên từ “tiền đồ” lỡ vụng

Nói với mưa rơi rằng ngày mai sẽ đẹp
Cất đìu hiu trong cơn khát muộn màng
Ngày hôm qua là giấc mộng sóng cuồng
Là hành trang đựng quãng đường nông nổi…

Người đàn bà rót yêu thương vào bóng tối
Nơi cuộc đời còn bề bộn chấm đen
Nơi phần NGƯỜI đang bị lãng quên
Và yêu tin thưa dần cõi tạm

Tôi bên người thấy bình minh vừa rạng
Hồn thảnh thơi chan khắp màu trời
Người đàn bà chạc ngoài ba mươi
Mà mùa khơi lấp đầy lối vắng

Đất trời chuyển mình trong những cơn mưa chiều nặng hạt
Người đàn bà đoan trang.

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận