Thơ ca Đà Lạt, thơ khen ngợi vẻ đẹp thành phố ngàn hoa hay nhất

Thơ ca Đà Lạt, thơ khen ngợi vẻ đẹp thành phố ngàn hoa hay nhất

Tuyển chọn những bài thơ khen ngợi vẻ đẹp của Đà Lạt – thành phố ngàn hoa.
Đà Lạt thì ai cũng biết nổi tiếng bởi vẻ đẹp của rất nhiều loài hoa với khung cảnh thật trữ tình, lãng mạn dành cho những ai đang yêu cùng dắt nhau lên đó du lịch, khám phá,…

Bên dưới là những bài thơ Đà Lạt mới nhất, mời các bạn cùng xem!

HỘI HOA ĐÀ LẠT
Thơ: Thanh Tùng

Hội hoa Đà Lạt sắc tươi xinh
Đua nở màu khoe đẹp gợi tình
Lan Huệ đưa hương chào lữ khách
Hướng dương xòe cánh đón bình minh
Phố xưa náo nức kèn hòa tấu
Lối cũ xôn xao nhạc xập xình
Nhớ mãi ngày xuân ta gặp bạn
Tình người hồn đất sáng lung linh.

ĐÀ LẠT MƠ
Thơ: Sông Quê

Ta vẫn thế và cuộc đời vẫn vậy
Vẫn trên đường tung cánh chim bay
Dừng chân bước một chút lòng thanh thản
Vó ngựa trở về đồng cỏ bình an

Đà lạt ơi thơm hương cỏ tình yêu
Lãng đãng mây bay tím ngát đường chiều
Một chút nắng tung tăng lòng đang cháy
Một chút mưa bên nhau đợi tình say

Mình ngắm mưa bay Đà lạt chiều nay
Thông reo rì rào bên hồ than thở
Hoa ngát hương đang cùng em đua nở
Rạo rực hồn tôi thung lũng tình yêu !

Ảnh vườn hoa ở Đà Lạt
Ảnh vườn hoa ở Đà Lạt (internet)

THƠ TÌNH: MỘT THOÁNG HƯƠNG XƯA
Thơ: Ngọc Hồ

Đà Lạt ơi…sương rơi…chiều lộng gió
Con đường nào một thuở đã đi qua
Nay về lại…mang trong lòng…nỗi nhớ
Chút hương yêu ngày tháng đã phai nhòa.

Căn nhà nhỏ vẫn nằm ở cuối phố
Hàng thông reo vi vút gió đại ngàn
Kỉ niệm xưa tất cả vẫn còn đó
Nhưng em giờ…đã cất bước…sang ngang.

Tình xưa ơi…sao em đành…thay đổi
Quên lời thề hẹn ước mộng trăm năm
Để hôm nay hai người về hai lối
Còn riêng ta…với nỗi nhớ…lặng thầm

Đời cát bụi rồi cũng về quá khứ
Lỗi duyên nhau…nên chẳng vẹn…câu thề
Hờn trách chi thà nói lời tha thứ
Cho nhẹ lòng quên hết những đam mê.

Đà Lạt ơi hẹn em ngày gặp lại
Xin một lần được gọi tiếng cố nhân
Dẫu biết rằng không gì là mãi mãi
Bởi nhân gian còn lắm những bụi trần.

Thành phố buồn tạm biệt em lần cuối
Nhớ mãi nơi sương trắng phủ mây chiều
Nay ra đi…mang trong lòng…tiếc nuối
Một khung trời ôm ấp mộng cô liêu.

THƠ TÌNH: ĐÀ LẠT ĐÊM ĐÔNG
Thơ: Huyền Trang

Đêm đông lạnh loang hồn Đà Lạt
Gió ưu hoài xé nát lòng cay
Ôm bao nhung nhớ canh dài
Người ơi có biết những ngày đợi mong

Ôi..! Đà Lạt tình nồng xa cách
Liễu se duyên rũ cánh hoa mơ
Xuân Hương sóng gợn nên thơ
Đồi thông hai mộ nằm chờ sánh đôi

Đà Lạt nhớ tình tôi một thuở
Buổi mộng ngà hoa nở đồi sim
Giờ đây dỗi bước lặng êm
Ai xây hạnh phúc gửi niềm luyến lưu

Đà Lạt hỡi sương mù lối mộng
Để suối vàng rũ bóng hình ai
Cung đàn đã gãy ta say
Dây tơ đứt đoạn bao ngày nhớ thương.

ĐÀ LẠT NHỚ
Thơ: Huyền Trang

Đà Lạt nay về lạnh bóng ai
Tà dương khuất núi mộng canh dài
Người đi phố nhỏ say niềm đắng
Kẻ ở đường chiều đắm nỗi cay
Thung Lũng tình yêu nhòa má phấn
Thác vàng hẹn ước nhạt mi ngài
Gom từng kỉ niệm hoài nhung nhớ
Buồn nắng se tình sớm vội phai

Cảnh đẹp hoa Đà Lạt
Cảnh đẹp hoa Đà Lạt (ảnh: internet)

ĐÀ LẠT HOA

Thơ: Cầm Đỗ

Anh và em lạc xứ xở loài hoa
Muôn hương sắc ngỡ như mơ như thực
Đây Hoa hồng nữ hoàng xinh đẹp nhất
Kia Oải hương tím ngắt tận chân trời

Bạt ngàn Hướng dương nở rộ muôn nơi
Hàng Phượng tím gợi bình yên nhung nhớ
Hoa Đỗ quyên trắng cam hồng tím đỏ…
Cẩm tú cầu bông nở cứ tròn xoe

Hoa Huệ tây trong nắng sắc vàng hoe
Hoa mua tím giản dị màu chung thuỷ
Hoa Cát tường kiêu sa và cao quý
Pensee gợi về tuổi thi vị thần tiên

Sứ giả niềm vui Thiên điểu chim hiền
Hoa Mỹ nhân nàng tiên xoè cánh mỏng
Mimosa ánh bạc hoa vàng óng
Móng cọp lạ kỳ rủ bóng chùm xanh

Hoa Nữ hoàng lộng lẫy màu thiên thanh
Hoa Phù dung đổi màu khi sớm tối
Cúc Công phượng đung đưa theo gió thổi
Xứ hoa đào… mê mẩn bởi vì hoa

Hoa mọi nơi… hoa rực rỡ mọi nhà
Em kể tên mà anh đâu nhớ nổi
Hoa giận anh nên hoa hờn hoa dỗi
Cứ níu chân người chẳng để… rời xa.

THƠ TÌNH: ĐÀ LẠT HOÀNG HÔN
Thơ: Giọt Buồn Không Tên

Ta gặp nhau giữa chiều thu xứ lạnh
Đà lạt buồn cô quạnh phủ mờ sương
Hàng thông reo vi vút những con đường
Hoa khoe sắc thoảng hương trên lá cỏ

Tay trong tay dìu nhau qua lối nhỏ
Lang Biang lộng gió giữa mây trời
Trúc Lâm rền chuông vọng tiếng chơi vơi
Hồn tĩnh lặng Cam Ly ơi xao xuyến

Đi bên em giữa chiều thu hòa quyện
Hồ Xuân Hương lưu luyến bước người qua
Trong mắt em vương ngấn lệ chan hoà
Khi nghe kể xót xa tình dang dỡ

Buồn làm sao chuyện bên hồ Than Thở
Chẳng nợ duyên sao gặp gỡ mà chi
Người ra đi người héo úa xuân thì
Bên đồi vắng còn gì ngoài đôi mộ

Vai buốt lạnh hạt mưa rơi trên phố
Ly cà phê nơi quán gỗ bên đường
Giọt mưa phùng lất phất giữa màn sương
Ta chợt thấy vấn vương chiều xứ lạnh

Cà phê rơi từng giọt buồn sóng sánh
Ngồi bên nhau môi ấm nụ hôn đầu
Ta lặng thầm nhìn trong mắt em sâu
Như muốn nói mãi bên nhau em nhé

Hoàng hôn buông giữa chiều thu lặng lẽ
Đà lạt buồn quạnh quẽ phủ mờ sương.

Đà Lạt xinh đẹp
Đà Lạt xinh đẹp.

ĐÀ LẠT NGÀN THƠ
Thơ: Lục Bình

Đà Lạt ơi! Phố lạnh xứ ngàn thơ
Ta yêu mãi ngẩn ngơ tình nghiên bút
Đêm suy tư trở trăn và thao thức
Khép vần thơ rạo rực trái tim hồng

Đà Lạt ơi! Ta yêu người biết không?
Yêu cơn gió bềnh bồng đùa mây trắng
Yêu sương sớm chùng chình Xuân Hương lặng
Thủy Tạ còn ngái ngủ rặng liễu nghiêng

Giữa buôn xa khắc khoải tiếng cồng chiêng
Cam Ly trút muộn phiền dòng thác bạc
Thung Lũng tình yêu tiếng thông reo xao xác
Nỗi nhớ niềm thương man mác cả tâm hồn

Đà Lạt buồn nhuộm tím phía hoàng hôn
Bên Thanh Thủy nửa hồn nghe hoang dại
Nếu được chọn thêm một lần yêu lại
Ta vẫn yêu chẳng ngần ngại điều gì

Vẫn một đời trút cạn mảnh tình si
Tựa kiếp tằm nhả tơ hi sinh hết
Rồi mai đây sức có mòn lực kiệt
Ta hóa bướm ngài tha thiết mối tình thơ.

ĐÀ LẠT XỨ MỘNG MƠ
Thơ: Quốc Phương

Một lần về với thành phố mộng mơ
Để cảm nhận nơi sương mờ xứ sở
Lang thang dưới ánh đèn đêm rực rỡ
Chút lạnh lòng..như thể đó mùa đông

Đà Lạt ơi..xứ sở những đồi thông
Chiều vương nắng..nhẹ lòng nghe gió thổi
Như bản nhạc..du dương mà chẳng vội
Những lứa đôi..kìa rất đỗi thân thương

Đà Lạt đây..thành phố của mờ sương
Của muôn sắc..bên đường loài hoa dại
Như vẫy gọi..ngắm nhìn trong mê mải
Hoa Dã Quỳ..nắng trải vẫn lung linh

Đà Lạt ơi..thành phố thật hữu tình
Nhiều trải nghiệm đã chứng minh cho thấy
Tình bè bạn cũng đáng yêu là vậy
Chia xa rồi..tay vẫy mãi ngẩn ngơ.

ĐÀ LẠT KỶ NIỆM CÒN VƯƠNG
Thơ: Khoa Nha Trang

Đà Lạt ơi với kỷ niệm nơi đây
Nhớ nhiều lắm những tháng ngày vui vẻ
Nơi THUNG LŨNG TÌNH YÊU chiều mát mẻ
Đôi chúng mình bước dìu nhẹ bên nhau.

HỒ XUÂN HƯƠNG ngồi kề tựa mái đầu
Tay nắm nhẹ cùng nói câu tình ái
Bên ĐỒI THÔNG chuyện tình còn nhớ mãi
Của hai người từng ngang trái đau thương.

Bao năm rồi lòng còn mãi vấn vương
Từng góc phố, những con đường đã bước
Vì trắc trở tình ta không vẹn được
Đành chia xa mình chẳng thuộc về nhau.

Nay về thăm người xưa cũ còn đâu
Nhớ kỷ niệm lòng u sầu nhung nhớ
Nơi chốn cũ ngày nao ta gặp gỡ
Ngồi một mình hồi tưởng ở trong tim!!!

cảnh Đà Lạt thật đẹp
cảnh Đà Lạt thật đẹp.

Đà lạt như cô gái đỏng đảnh hay hờn dỗi. Trời đang nắng như em đang vui vẻ bỗng chuyển dỗi hờn đổ mưa ngay. Cơn mưa rào rào hay lất phất như cố tình trêu đùa khách lãng du. Một mình cùng Đà lạt, ướt mưa với Đà lạt để rồi thấm đẫm cái duyên vô tình của miền cao nguyên….

CHIỀU MƯA ĐÀ LẠT
Thơ: Phạm Thị Chiến

Đà Lạt ơi xa rồi em có nhớ
Làn môi mền ta giữ ở trong tim
Gặp lại em tình thương mến đắm chìm
Trong giấc mơ còn ghim hình bóng ấy

Ta về thăm niềm yêu thương sóng dậy
Cứ dạt dào như thấy cả tình em
Đồi mộng mơ thuở ấy cũng yếu mềm
Trao lưu luyến say mềm trên thảm cỏ

Ta nhớ em bao lần đôi mắt đỏ
Mơ một ngày được ngỏ tiếng yêu em
Mỗi lúc buồn nhật ký mở ra xem
Hình bóng em cứ đan xen nỗi nhớ

Bao năm rồi em vẫn trong tim ở
LangBiang phủ kín ngõ sương mờ
Thung lũng yêu đôi trai gái nên thơ
Hoa Đà Lạt đẹp trời mơ mộng ước

Hồ Tuyền lâm em đi theo Anh bước
Đồi Cỏ Hồng anh đi trước em sau
Thác Pongour đôi ta dạo bước mau
Hồ Than Thở nhớ nhau tình xa lỡ

Chùa Linh Ẩn em ơi em có nhớ
Ta bên nhau cầu nguyện ở tim này
Đừng chia xa mỗi ngày nhớ thêm dày
Mãi bên nhau ngất ngây chiều Đà Lạt

Nay ta về giọt mưa rơi thấm vạt
Nhớ em nhiều chờ hạt nắng xua mây
Em có nghe đang thổn thức tim này
Ta nhớ lắm… chiều mưa bay… Đà Lạt…

HẸN EM NHÉ
Thơ: Phạm Thị Chiến

Xa em rồi Đà Lạt ơi có nhớ
Làn mây bay sương mờ khói chiều lam
Hoa khoe sắc như chào đón xuân sang
Đêm se lạnh tựa mang mùa đông tới

Bao năm rồi Đà Lạt thay áo mới
Đón ta về lòng phơi phới niềm vui
Nay xa em không tránh khỏi bùi ngùi
Lòng trĩu nặng vùi đầu dòng thơ gởi

Hồ than thở tình dâng cao vời vợi
Muốn bên em nối sợi nhớ thêm dài
Khúc nhạc lòng trong nắng sớm ban mai
Ta nhớ lắm dáng ai ngồi chờ đợi

Chia xa rồi trong lòng như đang gợi
Nhớ thêm nhiều ta gởi cả vào thơ
Mong em yêu nhớ nhé vững tin chờ
Sẽ trở lại cùng em mơ hạnh phúc

Ta xa em trái tim luôn thúc giục
Hãy trở về nối khúc nhạc tình yêu
Ta biết em cũng nhung nhớ thật nhiều
Hẹn em nhé… sương lam chiều Đà Lạt.

MẠNH MẾN rất thích đi du lịch Đà lạt cùng người yêu mình và ngược lại ở đó không khí trong lành hoa thơm cảnh đẹp làm sao

ĐIỂM HẸN ĐÀ LẠT
Thơ: Mạnh Mến

Thăm ĐÀ LẠT đẹp lắm ai ơi
Tớ cậu bên nhau thật tuyệt vời
Dưới vạt đồi thông nghe gió hát
Bên hồ than thở ngắm mưa rơi
Về nơi sương phủ tuỳ duyên dạo
Đến chốn hoa ngàn mặc sức chơi
Chỉ một thời yêu em quấn quít
Đôi mình ước nguyện sẽ ra khơi .

AI MÀ CHẲNG THÍCH
Thơ: Nguyễn Trọng Nghĩa

Đà Lạt mơ màng lắm bạn ơi !
Rừng Thông ,hồ biếc cứ xanh vời
Nhiều khi bỗng thoáng cơn mưa dội
Lắm lúc giăng mành ánh nắng khơi
Xem hoa ! Ớ nọ vài bông nở
Nhìn thác ! Ô kìa cột nước rơi
Thung lũng Tình yêu luôn gợi nhớ
Buổi đầu với vợ đến thăm chơi !

ĐÀ LẠT QUYẾN RŨ
Thơ: Nguyễn Đăng Nhựt

Lâm Đồng lắm cảnh đẹp người ơi
Đà Lạt phố buồn quả tuyệt vời
Gió sớm mơn cành hoa khẽ rụng
Sương chiều chạm suối quả chùng rơi
Hồ Than Thở đó bao người dạo
Thung Lũng Tình… này lắm kẻ chơi
Mát lạnh êm đềm ru viễn khách
Ra về mãn nguyện chuyến nguồn khơi

Đà Lạt mù sương
Đà Lạt mùa sương.

NÓI TIẾNG YÊU EM
Thơ: Phạm Thị Chiến

Tôi đến thăm em Đà Lạt mộng mơ
Mây vờn quanh xứ sương mờ che lối
Bóng ai xa vẫn đi về sớm tối
Khói lam chiều quyện với những mù sương

Đà Lạt ơi lòng ta quá vấn vương
Thơm ngào ngạt mùi hương nồng vẫy gọi
Bình minh lên nắng nhẹ nhàng khẽ nói
Đã lâu rồi bạn có gói nhớ nhung?…

Ta xa em lòng nhung nhớ khôn cùng
Đồi mộng mơ ung dung bàn chân bước
Thác Camly rì rầm reo nhạc nước
Hồ Thuyền Quang Em đi trước Anh sau

Đôi bàn chân em nhẹ bước thật mau
Đồi thông reo vẫn xanh màu chờ đợi
Langbiang mù sương giăng kéo sợi
Đây đỉnh cao vời vợi xứ lam chiều

Ta đã về với Đà Lạt mến yêu
Chiều thanh vắng với bao điều muốn nói
Trong lòng mình nghe tình yêu vẫy gọi
Nay ta về sẽ nói tiếng yêu em.

ĐÀ LẠT MỘNG MƠ
Thơ: Minh Lý

Ta về thành phố ngàn hoa
Trong hương nắng mới vỡ oà sương mai
Đắm say cảnh sắc trang đài
Vi vu thông hát những bài tình ca

Ngắm nhìn sắc thắm trời hoa
Bâng khuâng ta ngỡ lọt vào cõi tiên
Thấy mình bỗng được bình yên
Không còn vướng bận ưu phiền ngày qua

Xuân Hương dòng chảy hiền hoà
Êm đềm liễu rủ mặt hồ du dương
Nắng vàng trải thảm cung đường
Gió lùa làn tóc thơm hương đất trời

Bâng khuâng nhớ lắm người ơi
Ngàn hoa sắc thắm chơi vơi lối về.

ĐÀ LẠT HUYỀN THOẠI
Thơ: Nguyễn Thanh Tâm

Đà Lạt ơi… một lần ta ghé đến!
Đường phố nghiêng nghiêng, giăng lối sương mù..
Đà Lạt ơi…ta nhớ mãi mùa Thu…
Mùa Thu….ôi mùa Thu, tình say nhớ.

Lòng Xuân Hương, tình thu em bỡ ngỡ!
Tình Than Thở, ta nhớ mãi lời yêu
Thương Cam Ly, khi nắng đổ nghiêng chiều
Để Đồi Thông, tình hai mộ…đẹp mãi.

Đà Lạt ơi…sao sầu lắng hoang dại!
Cho mây sương cứ giăng mãi trong lòng
Rồi tìm em…ta chờ đến trời hồng!
Nhưng mây thu thờ ơ, nào nhường lối.

Tình yêu…Đà Lạt vẫn mãi trong Tôi…
Yêu thương giăng lối chan hòa trời thơ
Yêu thương chung thủy đợi chờ trăm năm
Đồi Thông hai mộ…mãi nằm bên nhau.

Vấn vương Em gái má hồng
Anh say Đà Lạt trong lòng có em
Thương Em Than Thở lắng êm
Xuân Hương hồ mộng… có Anh đợi chờ.

vườn hoa cỏ ở Đà Lạt
vườn hoa cỏ ở Đà Lạt.

ĐÀ LẠT ƠI
Thơ: Giang Hồng

Mai về Đà Lạt ngàn mây
Ươm vàng kỉ niệm vòng tay phố chiều
Bên thông cao vút gió reo
Làm bông hoa nhỏ dốc đèo xanh xưa.

Mai về Đà lạt ngàn hoa
Thung sâu thăm thẳm nhạt nhòa bước chân
Người còn cười nụ xa gần
Để ta mãi nhớ ngại ngần phố quanh.

Mai về Đà lạt ngàn xanh
Dốc đời ta níu một nhành hè lơi
Vọng trong tiếng gió chơi vơi
Giọng ai thủ thỉ những lời nhớ mong .

Mai về Đà Lạt ngàn thông
Gói lòng còn mãi ngóng trông hạ vàng
Bẻ bông hoa cỏ thời gian
Bồng bềnh ta thả sang ngang chút tình.

ĐÀ LẠT MƠ
Thơ: Phương Vũ

Đà Lạt lắm sương mù phải không anh..?
Chiếc lá xanh cũng vươn mình nức nở
Nắng đi chơi cho mây buồn nhung nhớ
Núi tự tình trăn trở những hoài thương.

Đà Lạt có rất nhiều những tơ vương
Bởi ai đến họ dường như nhớ mãi
Chẳng thể quên dù cuộc đời mê mải
Chắc tại ai còn ở lại nơi này.

Đà Lạt có rất nhiều những men say
Của tình ái mà xưa nay không lỡ
Ai đã đi…một lần thôi bỡ ngỡ
Vẫn nao lòng than thở Đà Lạt ơi…

Thành phố buồn thành phố của sương rơi
Trong hư ảo để xa vời thực tế
Có phải trăng Đà Lạt đây là để
Cho mơ màng một cõi thế trần gian.

Đà Lạt mơ…bao nỗi nhớ ngập tràn
Niềm khao khát chứa tran tình muôn thuở
Đã yêu thương nên trái tim cứ ở
Mãi nơi này thương lắm Đà Lạt ơi…!!

ĐÀ LẠT PHỐ THƠ
Thơ: Huỳnh Như

Ngây ngất trong tôi nhớ thật nhiều
Hoàng hôn phố núi bước cô liêu
Mây bay lơ lững bên sườn núi
Sương giăng giăng phủ lối thu chiều….

Sánh bước bên nhau Thành Phố Buồn
Hẹn ước duyên tình giữa chiều buông
Thông reo trong gió như lơì hát
Trong veo róc rách suối trên nguồn…

Xa cách bao năm nay trở về
Phố xưa vẫn đẹp lòng say mê
Tìm trong lối vắng duyên tình cũ
Anh ở nơi nào xa chốn quê…

Đà Lạt bây giờ vẫn mộng mơ
Góc phố còn nguyên sương vẫn mờ
Em cô đơn giữa khung chiều tím
Thấp thoáng hình anh trên lối thơ…

ảnh Đà Lạt đẹp
ảnh Đà Lạt đẹp.

ĐÀ LẠT MỜ SƯƠNG
Thơ: Vinh Lê

Ta về Đà Lạt một chiều mưa
Ghế đá công viên gió lạnh vừa
Than Thở sương mờ thông ủ rũ
Xuân Hương sóng lặng liễu lưa thưa
Nỗi buồn man mác thương hình cũ
Tâm sự mơ màng nhớ bóng xưa
Kỷ niệm qua rồi trong dĩ vãng
Nhưng tình khắc khoải vẫn đong đưa..!

ĐÀ LẠT CHIỀU MƠ
Thơ: Xuyên Vân

Chiều mộng mơ chân trời không chút nắng
Vương ánh hồng pha trắng của màn sương
Phố núi cao thăm thẳm bởi những đường
Đường đèo dốc , cứ quanh co uốn lượn

Đà Lạt đó , xứ thơ trong tưởng tượng
Trên những mái …, tường …lố nhố dưới sương
Để chiều nay ta lạc bước vấn vương
Hồn Thi sĩ bỗng làm ta thơ thẩn

Bước lang thang dưới trời hoa ngớ ngẩn
Tim ngập ngừng lẩn thẩn ( mộng dưới Hoa )
Bởi đam mê những sắc đẹp chói lòa
Chiều Đà Lạt ta mơ hoa , mơ cảnh

Bước chân buồn nghe đâu đây văng vẳng
Nhạc Trịnh ….sầu bên quán vắng ( Xuân Hương )
Dù mai đây có ở mãi …..muôn phương
Vẫn nỗi nhớ ….đam mê chiều Đà lạt …

NỢ DUYÊN ĐÀ LẠT

Thơ: Văn Cư Nguyễn

Anh lên thăm xứ hoa đào
Mùa xuân, lộng gió dạt dào thông reo
Vẫn con đường cũ ngoằn ngoè
Se se gió lạnh hanh hao nắng vàng

Hồ Xuân Hương nước mênh mang
Vườn hoa thành phố ngập tràn sắc xuân
Đồi bên rộn tiếng chim ngân
Hồ Đa Thiện nước trong ngần gương soi

Thung Lũng Tình Yêu tuyệt vời
Một vùng trời đất tình người bao la
Cùng em dạo bước hoan ca
Nghe Thông reo, ngắm sắc hoa muôn màu

“Yêu nhau mấy núi cũng trèo
Mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua”
Sương giăng mặt nước la đà
Yêu nhau cứ lấn cứ la nơi này…

Đêm Đà Lạt điện giăng đầy
Tầng tầng, lớp lớp, chân mây cuối trời
Se se, gió lạnh ai ngồi
Bên hồ, bếp lửa đỏ ngời nướng khoai

Ly đậu nành ấm lòng ai
Để cho du khách nhớ hoài nơi đây
Chợ đêm Đà Lạt vui vầy
Người mua, người bán, khách Tây, Ta, Tàu

Biết về Đà Lạt đã lâu
Mỗi lần lên lại mỗi câu chuyện tình
Đà Lạt ơi ta với mình
Nợ duyên nhau đã quấn hình, bóng nhau…

ĐÀ LẠT HOÀNG HÔN
Thơ: Lục Bình

Hoàng hôn về nhuộm tím
Đà Lạt phố mộng mơ
Nhuộm tím cả dại khờ
Những nồng nàn xưa cũ

Con đường mờ rêu phủ
Phảng phất hương ngọc lan
Thông reo giữa đại ngàn
Cam Ly dãi lụa trắng

Đồi thông hai mộ vắng
Khóc tình đầu dỡ dang
Dương liễu đứng chịu tang
Đìu hiu làn tóc xõa

Linh Sơn đâu đây thả
Tiếng chuông chùa nhặt khoan
Hoàng hôn buồn miên man
Chỉ mình em lẻ bước.

Đà Lạt có rất nhiều hoa đẹp
Đà Lạt có rất nhiều hoa đẹp.

ĐÀ LẠT…MƠ
Thơ: Hoàng Trần

Sương giăng phủ khắp dãy sơn hà
Khuất nẻo đường mơ lối thẳm xa
Để bóng chìm trong sương trắng xóa
Bềnh bồng ảo mộng tháng ngày qua

Đà Lạt mênh mang mơ mộng quá !
Chắc tại nơi em đã chọn nhà…
Thỉnh thoảng ông trời nheo mắt ngó
Sương tan đọng mãi khoảng trắng nhòa…

TẠM BIỆT ĐÀ LẠT
Thơ: Toàn Tâm Hòa

Xin tạm biệt ân tình Đà Lạt
Những con đường ngơ ngác mưa bay
Những chiều tay lại cầm tay
Đất trời quyện một màu mây tuyệt vời!

Xin tạm biệt những người bạn hữu
Những cảm tình đồng điệu trao nhau
Ngày vui rồi cũng qua mau
Tôi về giữ mãi sắc màu trong tim

Xin tạm biệt những đêm sương lạnh
Ta và em ngồi cạnh bên nhau
Ngắm đêm Đà Lạt sắc màu
Cà phê thơm ngát nói câu chuyện tình

Xin tạm biệt bóng hình Đà Lạt
Tiếng thông reo man mác trong chiều
Ta về giữ những niềm yêu
Hẹn Đà Lạt nhé! luyến lưu ngập lòng.

Theo dõi
Thông báo của
guest
1 Comment
Cũ nhất
Mới nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Thế Đình Lê
Thế Đình Lê

ĐÀ LẠT ƠI..
Mai về Đà Lạt ngàn hoa
Còn ai đón bước chân hòa niềm vui
Tuyền Lâm con nước ngậm ngùi
Phụng Hoàng ngọn núi ngủ vùi niềm mơ..

Gởi em tiếng dạ lời thơ
Vui buồn lẫn lộn vật vờ tâm can
Hư vô mộng ảnh mơ màng
Mai về Đà Lạt vắng nàng sao vui…

Hoa dẫu đẹp….dẫu mờ sương huyền ảo
Người đơn hành…..hồn khoác áo cô liu
Mây trắng hỡi…ta rất nhiều tâm sự
Bể nhân tình…..em hiểu chứ thương yêu…

HÀN LONG SƠN TỬ….