Tuyển chọn thơ viết về Hoa Dã Quỳ hay, tâm trạng buồn nhất

Tuyển chọn thơ viết về Hoa Dã Quỳ hay, tâm trạng buồn nhất

“Năm 79 ra trường, tôi đã rời xa Đà Lạt về dạy học ở Di Linh vào một mùa Đông hoa dã quỳ nở vàng rực hai bên đường, tôi đã khóc thật nhiều… Đến nay đã 37 năm rồi, trời lại chớm Đông hoa quỳ nở vàng rực khắp nơi, cứ ngỡ mới ngày hôm qua, nhưng sao lòng mình lại cảm thấy ấm áp một cách lạ kì…” (Du Miên)

(Đừng quên truy cập chủ đề thơ hoa dã quỳ để xem nhiều hơn nữa bạn nhé!)

HOA QUỲ
Thơ; Du Miên

Hoa quỳ đã nở rồi sao em ?
Sắc hoa lồng lộng với chiều vàng
Em đi mang cả niềm thương nhớ
Trú ẩn phương trời có gió than
Hoa quỳ đã nở đầy bậc thang
Sắc hoa ngây ngất của màu vàng
Em đi có nhớ về nơi ấy ?
Với những con đường đã lang thang…
Đường nào em đi có hoa quỳ
Trường nào em đã đạt vinh quy ?
Thư nào em đọc trên lầu vắng
Tình nào em gọi là tình si ?
Bút nghiên xếp gọn em ra đi
Bỏ lại đồi thông với hoa quỳ
Bỏ lại trường cao, hồ dưới thấp ( * )
Nhưng có mang theo mối tình si
Đọc trong thư em nhắc hoa quỳ
Thương em xúc động trên hàng mi
Nhớ em yêu dấu trên đồi vắng
Một bóng, một mình lúc ra đi.

( * ) trường CĐSP Đà Lạt & hồ Xuân Hương

Tuyển chọn thơ viết về Hoa Dã Quỳ hay, tâm trạng buồn nhất

MÙA HOA DÃ QUỲ
Thơ: Sinh Hoàng

Dã quỳ phố Núi gọi mùa đông
Cô gái cao nguyên thắm má hồng
Áo len khoe sắc em xuống phố
Tôi người lữ khách ngỡ ngàng trông
Em đẹp tuyệt vời cô gái ơi
Langbiang đỉnh vắt mây trời
Ngàn thông réo rắt reo trong gió
Cô là thần tượng của… riêng tôi.

(còn cập nhật..)

Xem thêm: ảnh hoa dã quỳ

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận