Tuyển chọn những bài thơ ngắn với chủ đề Khóc Thầm vì tình dang dở thật hay và cảm xúc. Chùm thơ viết cho nỗi nghẹn ngào, những giọt lệ nức nở rất muốn được ai đó chia sẻ cùng mình..
- Ngược Lối Về Chung – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
- Hãy Khóc Đi Em – Thơ: Phạm Thùy Dung
- Nhắn Với Anh – Thơ: Hoa Hồng Gai
- Tình Phủ Rêu Phong – Thơ: Mỹ Điệp
- Kỷ Niệm Một Lần Đau – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
- Khóc Duyên – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
- Ai Rồi Cũng Khóc – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
- Tiếng Lòng Than Thở – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
- Lỡ Duyên – Thơ: Cỏ Hoa Tình Buồn
- Hết Thật Rồi Anh – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
- Khóc Phận – Thơ: Nguyễn Triệu
- Mưa Lòng – Thơ: Lê Tuấn
- Khóc Phận – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
- Khóc Thầm – Thơ: Đoàn Thị Tiếp
- Nước Mắt Không Màu – Thơ: Thanh Hà Nguyễn
- Giận Hơn Vu Vơ – Thơ: Nguyễn Thuận Thành
- Em Cũng Là Người – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
- Góc Vắng Khóc Thầm – Thơ: Lê Nguyễn
- Đêm Trăng Trở – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
- Ngược Lối Về Chung 2 – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
- đang cập nhật..
Những vần thơ khóc 1 mình, khóc thầm lặng lẽ dưới đây hi vọng sẽ đồng cảm và phần nào đó chia sẻ, nói hộ nỗi lòng giùm bạn..
buồn khóc nhớ về anh. |
#01
NGƯỢC LỐI VỀ CHUNG – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Em ngược đường thì anh cũng rời xa
Buông câu nhớ đậm đà đâu còn nữa
Trách nhau chi…vì anh vừa thất hứa
Làm đò tình trôi nổi giữa dòng sông.
Ôm nỗi đau! em cất bước theo chồng
Rồi bật khóc ngồi trông người năm cũ
Mình mất nhau cho dù em vong phụ
Nhưng tại anh tình không đủ dạt dào.
Hãy trách mình duyên số lắm lao đao
Làm nước mắt tuôn trào theo mi đọng
Anh đừng đem tấm lòng ra đánh bóng
Bởi dở dang…hi vọng cũng bằng thừa.
Bước ngập ngùng em đi với cơn mưa
Đường yêu lạc tình thừa duyên đã lỗi
Mình nhớ nhau muôn đời không có tội
Nhưng đau buồn bởi lạc lối câu duyên.
em buồn khóc vì ai. |
#02
HÃY KHÓC ĐI EM – Thơ: Phạm Thùy Dung
Thơ: Phạm Thùy Dung
Nếu muốn khóc, khóc đi em cho thoả
Đừng gồng mình tỏ vẻ chẳng làm sao
Em khóc đi theo dòng lệ tuôn trào
Bao đau khổ nhanh trôi vào quên lãng.
Rồi tất cả sẽ trở thành dĩ vãng
Chuyện ngày qua như một thoáng mây bay
Hợp rồi tan theo định số an bài
Em phải hiểu, không gì là mãi mãi!
Em hãy khóc, bởi em là phận gái
Giọt mưa sa biết đâu đấy… dập vùi
Như lục bình theo con nước trôi xuôi
Đời vốn thế, đừng gượng cười chua chát.
Và em thấy ngày mai rồi sẽ khác
Bình minh lên, gió nhẹ hát bên đời
Khẽ mĩm cười điểm lại chút son môi
Qua bão tố, đời vui hơn em nhé!
Rồi có người đến bên em thật khẽ
Nhẹ nhàng hôn lên khoé mắt lệ buồn
Lau khô dần giọt sầu thấm mi vương
Sẽ xoá hết những đau thương ngày cũ!
em khóc nghẹn vì anh. |
#03
NHẮN VỚI ANH – Thơ: Hoa Hồng Gai
Thơ: Hoa Hồng Gai
Ta đã yêu nhau từ khi mới lớn lên
Nhưng cha mẹ của hai bên đều cấm
Em sầu tủi khóc thầm cho duyên phận
Thân héo gầy lệ tuôn thấm bờ mi !
Rồi tiền tuyến gọi anh bước ra đi
Vì nghĩa vụ xuân thì xin gác lại
Qua ngày tháng dãi dầu anh từng trãi
Em canh trường thương nhớ mãi tình ta.
Rồi một hôm được nghỉ phép thăm nhà
Ươm duyên thắm mình đơm hoa kết trái
Rồi song thân hai bên vui qua lại
Lễ thành hôn tình nhân ngãi dầy thêm.
Tưởng yêu thương là sẽ được êm đềm
Ai có biết anh vui miền bến lạ
Anh buông những lời yêu rất hoa lá
Đến bên người anh đổi cả tình thân.
Em thôn quê mãi chăm lo tảo tần
Anh khăn gói vui theo nhân tình mới
Vợ con đã làm gì gây nên tội
Mà anh đang tay gây nỗi chia ly ?
Nhắn với anh rằng chẳng phải nghĩ suy
Tình héo úa lệ bờ mi đã cạn
Anh bên đó sống cùng người thanh thản
Con em ngoan nên chẳng oán trách gì !
em khóc thầm lặng lẽ anh nào biết. |
#04
TÌNH PHỦ RÊU PHONG – Thơ: Mỹ Điệp
Thơ: Mỹ Điệp
Cuộc tình lỡ.. Em khóc thầm trăn trở
Ta không duyên.. nhưng vẫn nợ kiếp này
Dẫu biết xa ..tình vuột khỏi tầm tay
Sao cay đắng..đọa đày mãi thân xác
Tình hai đứa .. tựa bèo mây trôi dạt
Trái tim đau .. đến vỡ nát vô hồn
Phải cam đành.. tìm cách để vùi chôn
Cố quên lãng .. xóa mòn niềm thương nhớ
Mượn bút mực.. viết vần thơ muôn thuở
Gửi vào dòng..những món nợ của mình
Nén buồn đau..khóc duyên phận điêu linh
Gom giọt lệ ..phủ lên tình dang dở
Ông trời hỡi.. kiếp này con xin nợ
Chuyện đá vàng.. đành hẹn lở kiếp sau
Phận hồng nhan .. má thắm đã phai màu
Cố buông bỏ.. những đau thương ngày cũ.
em sẽ khóc 1 lần rồi thôi. |
#05
KỶ NIỆM MỘT LẦN ĐAU – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Khóc một lần! không khóc nữa đâu anh
Bởi thương nhớ mộng lành đang tan vỡ
Trách chi nhau những vần thơ không nợ
Đang oằn lưng…gánh nhớ giữa chợ đời.
Hạ đang về chắc phượng cũng buồn rơi
Mình hết giữ những lời thương có cánh
Hãy chôn sâu tiếng yêu vào huyệt lạnh
Cho thiên thu không thấy cảnh bạc tình.
Tiếng côn trùng giữa tĩnh mịch nín thinh
Ôm đau đớn riêng mình trong đêm vắng
Cứ thở than mong vầng Trăng chóng lặn
Chờ dang tay…ôm giọt nắng trong ngày.
Tình chúng mình…đang gãy đổ từ đây
Thôi nhung nhớ đừng thở dài nuối tiếc
Cuối trang thơ hãy viết câu đoạn tuyệt
Rồi quên đi thời tha thiết chung đường.
giọt lệ buồn. |
#06
KHÓC DUYÊN – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Đường xưa cảnh cũ còn đây
Mà sao thương nhớ chưa đầy đã vơi
Bao nhiêu kỷ niệm một thời
Thuở nhìn những hạt mưa rơi trước thềm.
Nhưng giờ còn chỉ bóng em
Nhặt từng sợi tóc ướt mềm giăng ngang
Tóc bay theo chiếc lá vàng
Em dang tay níu…lòng man mác buồn.
Ngậm ngùi lệ mãi trào tuôn
Bởi bao kỷ niệm quay cuồng chẳng phai
Hoàng hôn con bóng đổ dài
Thương yêu khắc khoải….chờ ai…ai chờ?
Mình em lạc lối ngẩn ngơ
Chân chầm chậm bước thẩn thờ xót xa
Khóc duyên…khi đã nhạt nhòa
Nghĩa tình cạn kiệt…thiết tha không còn.
giọt nước mắt buồn tủi. |
#07
AI RỒI CŨNG KHÓC – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Tình mình rồi chỉ thế thôi
Cũng mang cay đắng bồi hồi cho nhau
Trần gian là chuổi ngày sầu
Ôm buồn nuốt tủi gánh đau thương mà.
Một đời duyên phận xót xa
Chưa vui hạnh phúc tình đà sang sông
Buông tay lòng đã cách lòng
Anh ơi đừng đợi chớ mong làm gì.
Hết duyên người cũng bỏ đi
Bao nhiêu thương nhớ còn gì nữa đâu
Xa nhau lòng mãi ôm sầu
Ai rồi cũng khóc…thương đau bồi hồi.
Đâu còn mộng ước chung đôi
Vườn yêu cũng hết đâm chồi kết hoa
Lời thương câu nhớ nhạt nhòa
Trăm năm duyện nợ chia ra hai đường.
giọt nước mắt em tuôn. |
#08
TIẾNG LÒNG THAN THỞ – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Mất nhau rồi! em gom nhặt đắng cay
Thờ thẫn bước trên đường dài đi mãi
Rồi lang thang bao tháng ngày còn lại
Ôm thương đau bởi ngang trái dập vùi.
Tình chúng mình ngắn ngủi ít ngày vui
Nay còn chỉ bao ngậm ngùi thương nhớ
Đêm từng đêm nghe tiếng lòng than thở
Chuyện yêu đương trăn trở suốt một đời.
Bước chân chùng ngồi đợi giữa mù khơi
Môi mặn đắng nghẹn lời rưng rưng khóc
Con đường xưa…nay dọc ngang cỏ mọc
Chiều không anh nơi góc phố cũng buồn.
Giọt mưa nào rơi xuống giống lệ tuôn
Đọng cành lá lách luồn theo phiến đá
Gió đuổi mây cây theo đà nghiêng ngã
Mình quên nhau tình cũng đã không còn.
Em bằng lòng sống trọn cảnh héo hon
Hoàng hôn xuống ra lối mòn đứng đợi
Chờ gió ngang viết lời thương nhắn gởi
Tiếng lòng em…cùng với trái tim mình.
Giọt sương còn đọng chiếc lá lung linh
Nhưng hạnh phúc chữ tình bay vụt mất
Em buông xuôi…giữa dòng đời tất bật
Ôm thương đau ru giấc mộng bên mình.
khóc cho cuộc tình tan vỡ. |
#09
LỠ DUYÊN – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Kỷ niệm ngày xưa cũng hết rồi
Anh về lặng bước khóc đơn côi
Thu sang lá rụng…đâu còn nữa
Gió cuốn dìu mây khắp đất trời.
Bóng ngã cây sầu em chẳng tới
Quay lưng bỏ bạn đứng bên đời
Lời yêu cũng phụ tình không đến
Chữ nợ không tròn bước nỗi trôi.
khóc nghẹn ngào vì tình tan vỡ. |
#10
HẾT THẬT RỒI ANH – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Em bật khóc khi biết mình dang dở
Anh nỡ đành…để duyên nợ tai ương
Lỡ xa nhau mỗi kẻ đứng một đường
Thì hãy nhớ vấn vương ngày xưa cũ.
Đời kém may thiên thu tình mãi phụ
Em đau buồn gánh đủ những sầu bi
Nhớ nghe anh đừng suy nghĩ làm gì
Đành buông bởi người đi ai giữ được.
Chỉ trách thân cuộc đời em bạc phước
Nên cuộc tình như nước chảy bèo trôi
Luyến lưu nhau…đứng đợi cũng xa rồi
Đành chấp nhận đơn côi tình chia nửa.
Trong tình yêu em chưa lần thất hứa
Thì làm sao..phải chọn lựa tuyệt tình
Đớn đau lòng đành câm nín lặng thinh
Ngồi trách phận đời mình như bèo bọt.
Đã thương nhau thì ngọt ngào cho trót
Không lọc lừa bằng chót lưỡi đầu môi
Giận cho người tôi cũng trách thân tôi
Yêu thương lắm để rồi vương đau khổ.
Đành tiễn chôn tình yêu vào hoang mộ
Dẫu biết rằng…loang lỗ nát buồng tim.
lệ đắng trong đêm. |
#11
KHÓC PHẬN – Thơ: Nguyễn Triệu
Thơ: Nguyễn Triệu
Trong đêm tối mịt mù sâu thẳm
Dõi mắt về muôn dặm mù khơi
Bóng đêm phủ lấp một đời
Lẻ loi vệt sáng chân trời mãi xa.
Đêm hoang lạnh mình ta chiếc bóng
Ánh trăng ngà phủ mộng tịch liêu
Mơ chi chỉ xót thật nhiều
Tàn canh khóc tủi hẩm hiu một mình.
mưa hay giọt nước mắt anh rơi. |
#12
MƯA LÒNG – Thơ: Lê Tuấn
Thơ: Lê Tuấn
Sẽ có lần lại ngoảnh mặt làm ngơ
Sẽ có lúc lại thờ ơ lạnh lẽo
Chọn chung đường hay vô hình khuất nẻo
Khi đau buồn cứ dai dẻo đeo mang !
Rồi một ngày tôi sẽ lại lang thang
Lê chân bước trong địa đàng vô thức
Người tôi yêu giờ khóc thầm nghẹn nức
Hay nô đùa vui hạnh phúc cùng ai ?
Đã nhiều hôm thao thức trắng đêm dài
Cho xơ xác, cho mệt nhoài thân xác
Khi vô hồn, lúc buồn lên man mác
Để âu sầu làm ngơ ngác con tim !
Tự bảo lòng từ nay chẳng mong tìm
Giữ tâm trạng trong im lìm lạnh giá
Để tâm hồn thành vô tình, sỏi đá…
Định tâm thần cho điều lạ thành quen !
Đã là gì mà cứ phải hờn ghen
Yêu đến đâu cho bõ bèn thấm tháp ?
Để âu sầu cứ thường xuyên chà đạp
Khi lòng người chẳng dung nạp lời yêu ?
Cũng vì thương nên cứ mãi nuông chiều
Em cũng hiểu, sao làm điều chua chát ?
Sao nỡ để lòng tôi như muối xát ?
Gieo nghi ngờ làm tan nát niềm tin ?
Nói yêu thương sao không chịu giữ gìn
Hay muốn tôi phải cầu xin gì nữa ?
Muốn con tim trao ngọt ngào chan chứa
Hay hững hờ làm nát rữa hồn thơ ?
Từ nay thôi ! Đừng khóc lóc mong chờ
Hãy để tôi ngây khờ trong hoang lạnh
Xin ngày mai mưa lòng mau chóng tạnh
Duyên chẳng thành…đành vậy…biết làm sao ?
nước mắt em rơi buồn bã. |
#13
KHÓC PHẬN – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Anh đi để vết thương sầu
Em ngồi ôm trọn đớn đau một mình
Thôi đành lặng lẽ làm thinh
Lệ rưng rưng đổ mặc tình đong đưa.
Tiếc chi tình lỡ duyên thừa
Đành quên kỷ niệm…ngày xưa hẹn hò
Sông dài nhiều khúc quanh co
Nên anh lặng lẽ xuống đò sang sông.
Em còn đây cả tấm lòng
Mình trao thương nhớ…cho xong rồi về
Quay lưng nước mắt lê thê
Bước chầm chậm giữa bốn bề quạnh hiu.
Chiều nay rồi lại bao chiều
Mình em một bóng bước liêu xiêu buồn
Trách tình sao chẳng được suôn
Làm cho nước mắt cuống cuồng vội rơi.
nước mắt em rơi từng giọt. |
#14
KHÓC THẦM – Thơ: Đoàn Thị Tiếp
Thơ: Đoàn Thị Tiếp
Mấy năm rồi em tưởng mình đã quên
Vết thương cũ thôi không còn nhức nhối
Một chiều thu ai quay đi rất vội
Một người buồn đứng mãi khóc đằng sau
Nhưng hôm nay trên đường cũ gặp nhau
Em bỗng thấy lòng mình buồn đến lạ
Nhìn anh kia cùng với ai ngón ngả
Em chạnh lòng đưa mắt vội ra xa…
Em giả vờ mạnh mẽ mấy năm qua
Hay là thật mà hôm nay yếu đuối
Anh có cười người tình si rất tội
Hay cảm thông một kẻ quá dại khờ
Buồn thật nhiểu em gửi cả vào thơ
Biết nói ra chẳng ai người thấu hiểu
Giữa trăm người em cũng đâu có thiếu
Một vòng tay luôn đón đợi bao giờ
Thế mà em cứ cố mãi mộng mơ
Phép nhiệm màu đưa người quay trở lại
Anh đây rồi…anh về đây…hiện tại
Bên một người_người đó chẳng là em !!!
nước mắt em rơi từng đêm anh có biết. |
#15
NƯỚC MẮT KHÔNG MÀU – Thơ: Thanh Hà Nguyễn
Thơ: Thanh Hà Nguyễn
Này cô bé âm thầm khóc giữa đêm
Nước mắt em có vị gì em nhỉ
Khóc thế gian hay khóc người tri kỷ
Mà âm thầm lại khóc giữa đêm thâu
Em bảo rằng nước mắt em không màu
Chẳng có vị u buồn hay cay đắng
Bao năm qua em sống trong thầm lặng
Tim chai sần tự hóa thành sẹo sâu
Em bảo rằng em chẳng muốn khóc đâu
Nước mắt sầu trước tương lai mù mịt
Tiếng thở than hai con thơ thút thít
Hỏi mẹ rằng cha đang ở nơi đâu
Giọt nước mắt em ngân ngấn âu sầu
Hỏi thế gian kiếp người sao ngắn ngủi
Kiếp hồng nhan sao lại nhiều hờn tủi
Muốn yên bình mà chẳng được như mơ
Trút u sầu em gửi vào vần thơ
Nghe sao mà thấy đau buồn u xót
Tình với em không phải là mật ngọt
Nên thơ buồn theo nước mắt rơi mau.
nước mắt mùa thu. |
#16
GIẬN HỜN VU VƠ – Thơ: Nguyễn Thuận Thành
Thơ: Nguyễn Thuận Thành
Tình lỡ nhịp trong lòng đau khổ
Nỗi buồn kia không chổ gởi đi
Trong đêm lặng lẽ ướt mi
Vần thơ muốn xóa để chi thêm buồn !
Chuyện đã qua sao tuôn lệ mãi
Cố quên đi thư thái tâm hồn
Tình thơ ta đã đem chôn
Nửa đêm lại nhớ bồn chồn không yên
Lòng ta vẫn giữ nguyên lời hứa
Bởi người ta thất hứa sang ngang
Bây giờ duyên nợ dở dang
Trách tình lỡ nhịp mộng tan khóc thầm
Thu đến đi mười năm có lẽ
Ta nơi này lặng lẽ cô đơn
Tuổi đời bóng xế hoàng hôn
Mỗi khi thu đến giận hờn vu vơ…
nước mắt rơi mặn đắng bờ môi em. |
#17
EM CŨNG LÀ NGƯỜI – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Em là người…chứ đâu phải cỏ cây
Cũng biết khóc và lòng đầy tâm sự
Chữ nghĩa nhân đến chừ còn níu giữ
Nhưng xót xa bởi mọi thứ không còn.
Em là người…biết giữ trọn sắc son
Dù năm tháng bào mòn đau đớn quá
Tình thương em thiết tha luôn tất cả
Dành cho nhau dù nghiêng ngã lối về.
Em là người…mãi thế giữa cơn mê
Vẫn ôm chặt câu thề không thay đổi
Dù trái ngang…giữa dốc đời tăm tối
Luôn nhớ nhau ngồi đợi suốt đêm dài.
Em là người tình ngang trái chia hai
Thượng đế đã an bày nên chấp nhận
Bởi đớn đau bao lần thương hụt hẫng
Nên buông tay hết vướng bận với đời.
tình đôi ta nay đã tan vỡ rồi sao. |
#18
GÓC VẮNG KHÓC THẦM – Thơ: Lê Nguyễn
Thơ: Lê Nguyễn
Đêm lặng lẽ ngồi ngắm hạt sương rơi
Ngẫm đời mình sao mà đau xót quá
Tình nơi đó mà sao nghe xa lạ
Ngày lẫn đêm ngồi gặm nhấm trái sầu..
Suốt cuộc đời mình lạc lối mất nhau
Tình yêu sẽ nhạt màu không còn nữa
Đường về chung ngày xưa kề vai tựa
Chẳng còn nhau bởi câu hứa bẽ bàng..
Xót xa nhìn mây trắng phủ giăng ngang
Nỗi day dứt bàng hoàng không chịu nổi
Bước lang thang giữa trời ôm bóng tối
Thầm lặng trông ngồi đợi bóng Em về..
Áng mây buồn lặng lẽ phủ làng quê
Thân lạc lõng bốn bề hiu quạnh quá
Hồn miên man gửi phương xa đất lạ
Lòng đớn đau mắt như đã vướng sầu..
Ôm cuộc tình giữa dâu bể thương đau
Từng đêm nhớ mái đầu thêm tóc trắng
Trời thiếu Trăng trong đèn ngồi im lặng
Ngẩn ngơ buồn tìm góc vắng khóc thầm ..!!
anh đã khóc vì em (ảnh: internet) |
#19
ĐÊM TRĂN TRỞ – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Bao đêm rồi luôn khóc thầm trăn trở
Mình không nhau hay vẫn nợ kiếp này
Biết rằng tình đang tuột khỏi tầm tay
Nhưng nỗi nhớ vẫn đọa đày thân xác.
Tình như Trăng đã khuyểt dần trôi dạt
Lòng đớn đau tan nát sống không hồn
Phải cam đành lựa chọn cách vùi chôn
Tìm quên để xóa mòn bao thương nhớ.
Viết cho em những vần thơ muôn thuở
Buông trả nhau những món nợ ân tình
Nếu đau buồn gắng câm nín lặng thinh
Rồi lau vội…nước mắt mình tuôn chảy.
Đừng trách chi những ngày yêu khờ dại
Hãy khắc lòng mãi mãi nhớ đừng quên
Dù gian nan bước lên xuống gập ghềnh
Thầm ôm nỗi buồn tênh thờ thẩn bước.
Hành trang anh cả cuộc đời xuôi ngược
Luôn mang theo giọt nước mắt cuộc tình.
nước mắt em rơi vì anh. |
#20
NGƯỢC LỐI VỀ CHUNG 2 – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Em lặng lẽ…ru mình bằng tiếng nấc
Ôm đau thương…bởi quá thật với đời
Để bây giờ…đứng đợi khóc chơi vơi
Nuốt trái đắng…nghẹn lời, tim đau nhói.
Tình như thể con thoi…luôn vẫy gọi
Mất nhau rồi…chẳng biết hỏi cùng ai
Lạnh gối chăn …tê tái suốt canh dài
Rồi trách phận…tình phai…yêu gãy đổ.
Trút duyên ra hong khô…chôn đáy mộ
Vết cắt sầu…tim loang lổ…vì yêu
Ôm trái ngang…hiu hắt xót xa nhiều
Đau đớn nhặt…gom bao nhiêu nỗi nhớ.
Anh và em đường tình không chung nợ
Nhưng trong nhau hơi thở vẫn còn vương
Đành chia xa hai hướng…ngược lối đường
Em về với…mõ chuông cùng kinh kệ.
buồn khóc trong cơn mưa. |
#21
(đang cập nhật..)
Các bạn vừa xem qua những bài thơ chủ đề Khóc Thầm trên A4Y.ORG, các bạn có thể chia sẻ cảm xúc ở phần bình luận nhé!..
HẾT YÊU
Chia tay rồi anh “ khóc” thầm mỗi tối
Thương chồng em gánh nặng tội thay anh
Mình xa nhau do duyên kiếp đã đành
Và một phần cũng tại anh… may mắn…
Lấy phải em chắc giờ anh đau lắm
Giống chồng em mới than… đắng… cùng anh
Vì khi yêu thích tranh cướp tình xanh
Cậy giàu có biến anh thành thua cuộc…
Nhưng ở đời có khi thua là được
Bởi hôn nhân đâu biết trước ra sao
Và ba em đã khuyên lúc đớn đau:
‘“Đừng lấy nó đời sẽ sầu con ạ”…
Cảm ơn ba giờ đã thành bạn nhậu
Thành người anh chia sẻ những buồn vui
Chuyện tình duyên do trời khiến đất xui
Tôi và em có duyên nhưng không phận…
KHÓC THẦM… .
giá mà nước mắt tràn sông
suối ồ ạt khổ đau dòng chắc vơi
khóc thầm
khỏi
ngược vào rơi
lòng trăm năm sóng ru lời biển đau
**
trăm năm mộng khát đời nhau
giá mà ngủ đến quên màu thời gian
quên câu dặn nhớ bình an
khóc thầm
nghẹn
bóng đêm tàn trớ trêu
**
đêm tàn ủ dột trăng khêu
bãi ngoài xa tiếng vạc kêu não nùng
giá mà
anh gió vô cùng
nâng em thân xác muôn trùng
mây bay
**
khóc thầm
giọt
xuống môi cay
mảnh tim anh ngậm khi say còn bờ
hé ngoan đợi một tôn thờ
giá mà em cổ độ chờ hôn anh
**
hoài chân bến cũ loanh quanh
khóc thầm
lệ
đá rêu xanh để vừa
mùa thu rụng cánh vàng thừa
sầu thiên lý lối tình đưa bềnh bồng
**
giá mà đổi được mai hồng
em buồn cho hết
chiều không
khóc thầm… .