Tuyển chọn những bài thơ Mưa Tháng 7 hay viết về nỗi nhớ người yêu, tâm trạng buồn trong mưa với những hoài niệm về ngày xưa, những cuộc tình dang dở.
THƠ MƯA THÁNG 7 là một trong những chủ đề trong chuỗi thơ tháng 7 mà A4Y.ORG đã chia sẻ..
MƯA THÁNG BẢY
Thơ: Mỹ Hạnh
Tháng bảy về ghét lắm những cơn mưa
Dăng mờ mịt cả ngày không muốn tạnh
Giấu buồn vào ly cà phê đặc quánh
Phố nhỏ thu mình lặng nghe tiếng mưa rơi
Vẳng bên tai những bản nhạc không lời
Bao số phận bao nỗi sầu nhân thế
Hồn lênh loang như mưa nguồn chớp bể
Người xa một ngày ngỡ tuột khỏi vòng tay.
Ở ngoài kia bao cuộc sống lắt lay
Không bạc tiền trầm mình trong mưa gió
Áo quần thiếu cơm ăn còn chưa có
Em trốn đời tìm một góc bình yên
Em trốn đời mải nghĩ chuyện thần tiên
Yêu đắm đuối tâm chìm trong tuyệt vọng
Thuyền không bến trôi theo chiều con sóng
Thiếu một người sao đã dễ lênh đênh?
Mưa cứ mưa chảy thành thác thành gềnh
Giọt buồn xưa lặn sâu trong đáy mắt
Bản nhạc nào ai với tay định tắt
Hãy yên bình dù mưa mãi vẫn rơi.
Thơ lục bát buồn viết về cơn mưa tháng 7..
MƯA THÁNG BẢY
Thơ: Toàn Tâm Hòa
Mưa qua trôi mất cuộc tình
Không là Ngưu – Chức sao mình chia phôi!?
Bao nhiêu kỷ niệm buồn trôi
Để chiều tháng bảy ta ngồi… nhớ em!
Ta tìm về giữa lối quen
Cơn mưa đùa cợt cứ len lén cười
Còn đâu hoa mộng một thời
Chiều mưa giăng cả khung trời buồn tênh
Có gì chợt nhớ, chợt quên
Vô tình tháng bảy làm mênh mông… buồn!
Câu thơ chưa rõ ngọn nguồn
Cứ theo cảm xúc trào tuôn dạt dào!
Bên thềm chiếc lá lao xao
Cơn mưa tháng bảy đan vào tâm tư!
mưa tháng 7 buồn (ảnh: internet) |
Thơ 8 chữ viết về mưa ngâu tháng 7..
MƯA NGÂU
Thơ: Dũng Đoàn
Tháng bảy mưa ngâu bắc cầu Ô Thước
Điểm hẹn nơi này năm trước gặp nhau
Chuyện vui buồn pha lẫn nỗi buồn đau
Lỗi lầm chi mà trời cao đày đọa
Mỏi mòn đợi chờ hoài mưa giông gió
Bao nhiêu tháng ngày vò vỏ nhớ mong
Hình bóng thuơng yêu ấp ủ trong lòng
Xuân đến Hè sang Thu-Đông lạnh lẽo
Chức Nữ Ngưu Lang mỗi người một nẻo
Cách biệt đôi bờ khô héo tâm tư
Gặp gỡ nhau đây không thể chần chừ
Thỏa mãn uớc mơ như hằng trông đợi
Rồi mai sau phương nào xa diệu vợi
Kỷ niệm hiện về nghĩ ngợi thâu đêm
Lúc bên nhau thật hạnh phúc êm đềm
Thời gian ơi…xin dài thêm chút nữa.
Thơ tình buồn 8 chữ viết trong cơn mưa chiều cuối Hạ..
CÒN LẠI GÌ SAU CƠN MƯA
Thơ: Nguyễn Thị Bích Sen
Chiều tháng bảy trút cơn mưa cuối hạ
Mưa theo dòng cuốn chiếc lá gầy hao
Tình của ta tan vỡ tự lúc nào
Mà nỗi nhớ cứ nghiêng chao một nửa
Căn gác vắng em một mình mường tựa
Những ngày mưa có hai đứa cận kề
Ta hẹn hò nơi góc quán cà phê
Bài nhạc Trịnh ru hồn về mộng ảo…
Chiều tháng bảy giữa dòng người huyên náo
Cơn mưa buồn ai cùng dạo với em
Bờ vai run đứng tựa dưới mái thềm
Anh đi mất để sầu thêm nặng hạt
Kỷ niệm đẹp ùa về như muối xát
Tự hỏi lòng sao tình nhạt men say
Bao nhớ thương em cứ thế nhặt đầy
Rồi thầm trách ông trời gây nghịch cảnh
Mưa dù lớn nhưng rồi mưa sẽ tạnh
Chỉ còn em mang canh cánh nỗi buồn
Lời hẹn thề theo con nước trôi luôn…
Trôi về tận nơi ngọn nguồn đau khổ.
mưa rơi ngoài hiên (ảnh: internet) |
THÁNG BẢY MƯA NGÂU
Thơ: Phạm Thanh Dương
Ba trăm sáu lăm ngày xa nhớ
Sông Ngân Hà cách trở mênh mông
Cầu Ô Thước được bắc qua sông
Vào tháng bẩy mưa ròng nước mắt.
Chức Nữ cùng Ngưu Lang gặp mặt
Sau mỗi năm chua chát cách xa
Giọt nước mắt mặn đắng xót xa
Cứ chảy dài nhạt nhòa nức nở.
Tiếng mưa như tiếng lòng tan vỡ
Bao giận hờn chất chứa oán than
Từ trái tim Chức Nữ Ngưu Lang
Phải chia cách dở dang duyên phận.
Mưa tháng bảy cuốn đi bụi bặm
Cho tình người chìm đắm yêu thương
Quên tiếng ve rên rỉ thê lương
Cho hàng cây ven đường run rẩy.
Buồn làm sao mưa ngâu tháng bẩy
Ta nhìn dòng nước chảy hư vô
Mưa cứ rơi nhòe ướt trang thơ
Để lòng người vu vơ khắc khoải.
Thơ hoài niệm buồn trong cơn mưa tháng 7 của người con gái..
MƯA BUỒN !
Thơ: Duyên Phạm
Anh có còn vương vấn những giọt ngâu
Để tháng bảy nỗi sầu dâng lên mắt
Bao kỉ niệm níu ghì tim quặn thắt
Thời gian về gom nhặt nỗi riêng mang
Tình thoảng bay như làn gió nhẹ nhàng
Trong cách trở xốn xang nơi đáy dạ
Dang cánh mỏng tình anh đi xa quá
Phải làm sao..mình đã lạ giữa đời
Em quay về với nỗi nhớ đơn côi
Đã quá trễ để buông lời chua xót
Anh nồng thắm như mật đường dịu ngọt
Đọng trên môi nụ hôn trót trao người
Đã cách xa em thấy nhớ nụ cười
Mà chỉ giấu sau từng lời thơ nhỏ
Mong gửi đến xa xôi theo cánh gió
Em mãi còn trong kiếp nợ tình anh
Giờ trách ai dang dở mối duyên lành
Tự an ủi mỏng manh tình hạt bụi
Trong ly biệt thôi tim đừng tiếc nuối
Đớn đau nhiều… rẽ lối mộng từ đây
Ôi cuộc đời… sao quá đỗi đắng cay !
trời xanh đợi mưa phùn (ảnh: internet) |
MƯA NGÂU
Thơ: Dương Huỳnh
Tháng bảy về giọt sầu rơi mãi
Một mình em khoắc khoải ngóng trông
Nhớ ngày xưa ấy tuổi hồng
Giọt vui cứ quấn theo vòng chân em
Đêm buồn vắng bao đêm trông đợi
Người đi xa vời vợi nghìn trùng
Nhìn trời nỗi nhớ mông lung
Giọt buồn rơi xuống vỡ tung…nhạt nhòa
Biết nơi ấy anh mà còn nhớ ?!
Kỷ niệm xưa một thưở nồng nàn
Mưa ngâu tháng bảy thu sang
Hai ta áo ước tay quàng nhau đi
Mong anh đến …hãy vì em nhé !
Để ta cùng chia sẻ tình thương
Dù cho bao nỗi tơ vương
Hai ta hứa vẫn chung đường có nhau.
MƯA THÁNG BẢY
Thơ: Văn Nghệ
Tháng bảy rồi trời đang nắng lại mưa
Nghe bất chợt nhớ người xưa đến lạ
Mưa như trút ngập lối mòn tầm tã
Cũng nơi này đôi ta đã quen nhau…
Mưa nhớ ai? nên trắng xóa một màu
Bong bóng vỡ nghe lao xao lấp lóa
Mối tình ta trôi đi trong vội vã
Nụ hôn ngọt ngào pha cả đắng cay
Gió vô tình vẫn thổi lất phất bay
Em lạnh lùng anh lại hay nông nỗi
Đến rồi đi, ngọn gió nào đã thổi?
Anh chẳng tin, yêu có tội đâu em!
Nỗi nhớ nhiều, day dứt đến từng đêm
Trong giấc mộng gọi tên nhau tha thiết
Yêu nồng thắm mối tình đầu da diết
Để bây giờ ôm cay đắng biệt ly.
THÁNG BẢY MƯA BUỒN !
Thơ: Phạm Minh Tú
Tháng bảy về … đừng buồn nhé anh yêu
Trời mưa ngâu kéo dài ngày lắm đó
Em nơi xa ít thời gian thăm tỏ
Đừng giận hờn đừng buồn tủi nghe anh
Tháng bảy về .. trời trút giận nắng hanh
Để trong em cứ nghĩ suy vời vợi
Ngồi bền thêm ngắm mưa rơi em đợi
Man mát chút buồn khắc khoải nhớ mong
Anh nơi xa có thấu hiểu hay không
Chớ nhắc nhiều để cho em thao thức
Giọt lệ rơi trái tim kêu trong ngực
Nhớ anh nhiều bởi mưa đổ thường xuyên
Tháng bảy về mưa thánh thót thâu đêm
Làm cho em nghẹn ngào trong hơi thở
Làm cho em đắm chìm trong nỗi nhớ
Những buổi hẹn hò ân ái đậm sâu
Tháng bảy về em chẳng có đi đâu
Bời công việc giờ đây đang đổi khác
Bao nhớ thương về anh em đành gác
Chờ một ngày mưa ngâu hết nhé anh !
MƯA THÁNG BẢY !
Chỉ là những cơn mưa thôi mà sao nghe lòng thổn thức đến lạ. Mưa nhạt nhòa, thấm đẫm cả tâm hồn, ướt và lạnh. Ngoài kia, những cơn gió giận dữ đang giằng co cố bứt từng chiếc lá ra khỏi cành cây ném xuống lòng đường, quăng quật lên mái nhà, bay vèo qua cửa sổ rồi rơi xuống dòng nước lớn và … trôi ….
Ta ngẫm về cuộc đời và ta, chiếc lá …. trôi về đâu ?
Mưa tháng bảy buồn thắt ruột, nghe trùng trùng nổi nhớ về một thời xa lắc. Thôi thì cứ mưa úa nhàu cả buổi chiều không chút nắng. Lòng ta cũng bạc tuếch như mưa.
cô đơn trong mưa (ảnh: internet) |
Bài thơ lục bát mưa ngâu tháng 7 thật buồn..
THÁNG BẢY MƯA NGÂU
Thơ: Nguyễn Trúc Quỳnh
Sụt sùi không nắng, lại mưa
Trời mây u ám cho vừa tháng ngâu
Quạ Ô xin bắc nhịp cầu
Để Ngưu với Chức thôi sầu ngóng trông
Em là thi sĩ phòng không
Thấy mưa rơi cũng chạnh lòng tủi thân
Huống chi yêu chẳng được gần
Ngưu Lang, Chức Nữ muôn phần khổ đau
Bây giờ tháng bảy mưa ngâu
Thu sang, lá rụng bên lầu thơ ca
Thi đàn cúc chớm nở hoa
Vàng say từng đóa mượt mà như tơ
Em giùm thay áo nàng Thơ
Bắc cầu duyên nối đôi bờ sông Ngân
Sao trời lót thảm dưới chân
Đưa hai kẻ khổ lại gần mến yêu
Mặc dù trời đất quạnh hiu
Nắng vàng đi trốn chả nhiều thắm tươi
Nhưng xin cảm tạ ông trời
Làm mưa tháng bảy, cho người mộng mơ…./.
Bài thơ hoài niệm về ngày xưa trong cơn mưa tháng 7..
NGÂU THÁNG BẢY
Thơ: Nguyễn Văn Hoan
Tôi trở về tìm kỷ niệm ngày xưa
Nơi nắng hạ chen mưa hồng tháng bảy
Nơi sông quê hồn thơ không ngừng chảy
Có một xóm nghèo, nơi ấy người xưa
Tím cỏ may, chiều đưa tím xa mờ
Liễu thướt tha tô xanh lơ màu mắt
Má ửng hồng khi phút giây chạm mặt
Thẹn thùng chi để reo rắt tháng năm
Tôi trở về tìm câu hát đêm rằm
Nơi cô gái vẫn chăn tằm dệt cửi
Gội tóc nào bằng mùi hương hoa bưởi
Hát ơ hò ai sáo thổi vàng trăng
Mùa gọi mùa đi mãi với tháng năm
Em cũng thế tóc dài thêm cùng gió
Chỉ hòang hôn vẫn buông lơi đầu ngõ
Cũng như tôi luôn vàng võ không mùa
Thuở học trò hay ganh tị được thua
Hờn giận vu vơ ngày mưa tháng nắng
Lúc ưu tư, mơ màng trong thầm lặng
Đánh vần tên ai mà chẳng thành câu
Nay tìm về, tìm nơi lạc mất nhau
Thấy khung trời hưu hắt màu thương nhớ
Tiếng mưa ngâu buồn vui qua nhịp thở
Nghe nửa trăng sầu rụng vỡ khóc ai
Nhớ tháng bảy ngâu, mưa ướt một bờ vai…
MƯA THÁNG BẢY
Thơ: Thạch Thảo
Cánh cò lướt thướt chiều mưa
Gọi tên kỷ niệm – Đường xưa …nhớ người
Tí tách mưa – vọng bên trời
Lâm thâm ướt- ngõ hồn tôi…giọt buồn .
Giá đừng trau chuốt lời thương
Nghèn nghẹn lòng nỗi vấn vương đêm nầy
Ước gì gừng mặn muối cay
Hong khô cái lạnh – bàn tay ai cầm .
Nào đâu kịp hẹn trăm năm ?
Người nghìn thu – kẻ âm thầm lẻ loi !
Mưa ngâu tháng bảy giăng trời
Tủi thân Chức Nữ – giữa đời…quạnh hiu !
ngồi lặng lẽ dưới trời mưa tháng 7 (ảnh: internet) |
Bài thơ 8 chữ viết về mưa ngâu tháng 7 với những kỷ niệm của ngày xưa chợt quay về..
THÁNG BẢY MƯA NGÂU
Thơ: Nguyễn Vân
Tháng bảy về em lại nhớ nhiều thêm
Trời mưa ngâu bên thềm vương vấn lạ
Bao kỷ niệm đong đầy sao khó tả
Nặng trĩu lòng anh ạ bởi vì đâu
Tháng bảy về vương vấn giọt mưa ngâu
Bao trăn trở em sầu đêm quạnh quẽ
Lòng ước mơ rất nhiều anh yêu nhé
Những ngọt ngào xin san sẻ đời nhau
Tháng bảy về cánh phượng đỏ ghì sâu
Của một thuở ta cùng nhau chung bước
Bao kỷ niệm ấm êm mình có được
Làm sao quên những mộng ước ngày qua
Tháng bảy về nghe nhung nhớ xót xa
Giọt mưa ngâu chiều buồn vương lên má
Để tiếng yêu thở dài theo mùa hạ
Thoáng u sầu anh ạ buốt hồn hoang
Tháng bảy về trời như trở mùa sang
Cho thu tới lá vàng thêm từng lá
Sao lòng em chợt buồn thêm nhiều quá
Hay trong lòng chợt đã nhớ người xưa
Trời tháng Bảy vẫn còn đó cơn mưa
Cho nỗi nhớ như vừa đang thức giấc
Em cứ ngỡ như mình vừa đánh mất
Hạt mưa đời chứa chất cả niềm đau.
NGÀY ẤY ĐÂU RỒI
Mình gặp nhau một ngày mưa tháng bẩy
Thủ đô chiều nơi phố ấy thân quen
Ta bên nhau trong khung cảnh êm đềm
Tay trong tay trao môi mềm tha thiết
Gặp nhau rồi trời tím dần không biết
Bởi sét tình da diết đến chơi vơi
Bờ môi kia sao không thể xa rời
Mình hạnh phúc sao tuyệt vời đến thế
Tình đôi ta đã cách xa ngàn bể
Nay gặp rồi không thể nào quên đâu
Bỗng thấy mình cảm giác thật gần nhau
Không còn xa và buồn rầu thương nhớ
Tình đẹp vậy mà giờ đây đã vỡ
Có còn gì để nhớ về ngày xưa
Đã xa rồi còn đâu một chiều mưa
Ôi.. chiều mưa bao ngọt ngào hạnh phúc